Lý Bình An xoay người quay lại, mỉm cười nhìn thiếu nữ trước mặt.
Tại sao lại ngạc nhiên thế!
Mục Ninh Ninh vừa mới rửa mặt, đang cầm theo thùng nước muốn đi gánh chút nước suối, tóc xõa đen nhánh, khuôn mặt trắng noãn có chút đỏ ửng nhàn nhạt, dưới lông mi thật dài làm nổi bật, cặp mắt hoa đào lại càng lộ ra sáng ngời.
Váy dài tiểu y trên người nàng hơi có chút ẩm ướt, lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn trên đầu vai và ngực.
Lý Bình An quay người qua phía khác, chầm chậm nói: "Hay là sư muội đi thay quần áo đi đã, ta có chút vấn đề muốn thỉnh giáo."
"Hả! Tốt! Sư huynh chờ ta một lát!"
Mục Ninh Ninh quay đầu bỏ chạy, phanh một tiếng đóng cửa gỗ lại.
Thân hình Lý Bình An nhẹ nhàng nhảy lên, giẫm qua mấy cái đầu tường, quay về trong nhà mình cầm lấy thùng nước trống, đi múc một thùng nước giúp Mục Ninh Ninh.
Có việc cầu người, Lý Bình An tất nhiên không thể bưng cái giá sư huynh được.
Chờ hắn cầm theo thùng nước trở lại tiểu viện của Mục Ninh Ninh, nàng đã ăn mặc chỉnh tề đi ra.
Mục Ninh Ninh đổi lại một thân váy dài thanh lịch, dưới làn váy là quần dài sa mỏng, tóc dài đã buộc đơn giản thành kiểu đuôi ngựa, cái cổ thon dài hết sức hút ánh mắt.
Mục Ninh Ninh nhớ tới lần gặp trước đây, hơi chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Mời sư huynh vào bên trong."
"Làm lỡ ngươi đi múc nước rồi."
Lý Bình An cầm thùng nước đi vào, sau đó nói thẳng vào chủ đề:
"Ta có một chút nghi ngờ, không biết sư muội có thể giải đáp cho ta hay không."
Mục Ninh Ninh vội vàng gật đầu: "Sư huynh ngài cứ hỏi, ta nhất định biết gì nói đó!"
"Lúc ta còn trong phàm tục, cũng có đọc lướt qua đối với võ đạo, ta thấy khí tức trong cơ thể sư muội hình như một mực vận hành theo một tiểu chu thiên, không biết sư muội có thể nói cho ta biết, làm sao có thể làm được như vậy hay không."
"Tiểu chu thiên."
Mục Ninh Ninh có chút mơ hồ.
"Đó là cái gì?"
Nàng chỉ biết tới chu thiên, ngược lại chưa từng nghe thấy cách nói tiểu chu thiên này.
"Mỗi loại công pháp tu hành, đều đối ứng một loại phương thức vận hành chu thiên giản lược."
Lý Bình An giải thích qua vài câu:
"Ta đổi một loại kiến giải khác đi, trong lúc luyện kiếm, ngươi làm thế nào để cho khí tức trong cơ thể không ngừng vận hành đi theo chiêu kiếm của ngươi?"
"Cái này..."
Mục Ninh Ninh chắp tay sau lưng, cúi đầu suy tư.
"Sư huynh đột nhiên hỏi như vậy, ta cũng không biết nên trả lời như thế nào.”
"Lúc mẫu thân dạy kiếm pháp cho ta, là dạy từng chiêu, mỗi một chiêu cần khí tức trong cơ thể ta truyền đến một cái vị trí, sau đó chiêu tiếp theo sẽ phải để cho khí tức cũng cùng biến hóa.”
"Giải thích như vậy giống như nói không rõ được, sư huynh! Không bằng ta dạy cho ngươi mấy chiêu kiếm pháp, biểu thị cho ngươi một chút!"
Lý Bình An vội hỏi: "Cái này có thể truyền ra bên ngoài sao?"
"Sao lại không thể ngoại truyền? Đều là một chút phương pháp võ đạo không quan trọng mà thôi, khó mà so với tiên pháp được."
Mục Ninh Ninh cười nói:
"Nhà ta không có nhiều quy củ như vậy, mẫu thân ta cũng thường xuyên dạy cho thợ săn và nông hộ một chút chiêu thức đấy!”
"Đương nhiên, sư huynh cũng không phải là thợ săn gì đó..."
"Vậy…ta sẽ dùng một bộ chiêu thức mà sư muội vừa múa, ngươi chỉ ra chỗ sai cho ta được không?"
Mục Ninh Ninh trừng mắt nhìn, hơi có chút nghi ngờ.
Kiếm chiêu của nàng?
Lý Bình An chạy tới ngoài viện nhặt một nhánh cây, sau đó múa lại bộ kiếm pháp nàng vừa luyện xong lại một lần ở trước mặt nàng.
Mấy kiếm ban đầu lực đạo của Lý Bình An không quá tinh chuẩn, tư thế không quá nho nhã;
Nhưng mấy chiêu sau, kiếm chiêu giống như sáng tỏ thông suốt, kiếm thế như nước chảy mây trôi, khí tức trong cơ thể như có âm thanh sóng lớn vỗ bờ, lúc thu kiếm nhánh cây kia bịch một tiếng trực tiếp nổ nát vụn.
Ánh mắt của Mục Ninh Ninh có chút ngơ ngác.
Cái này?
Đây không phải là kiếm pháp gia truyền của mình sao?
Lãnh đạm sư huynh nhìn một lần là học được rồi ấy hả?
Năm đó mình được mẫu thân tay bắt tay dạy ba bốn tháng... Đây cũng quá...
Lý Bình An quay đầu nhìn lại, thấy biểu cảm Mục Ninh Ninh có chút ngưng kết, nhỏ giọng hỏi: "Sư muội, có chỗ nào không đúng sao?"
"Sư huynh, cái này...Trước kia ngươi từng tập bộ kiếm pháp này của nhà ta rồi hả?"
"Vừa nãy nhìn ngươi luyện kiếm chiêu ta đã nhớ kỹ lại."
Lý Bình An cười nói:
"Lúc trong phàm tục ta cũng từng dùng qua kiếm, chỉ là không quá sở trường, vừa nãy vận hành khí tức có chỗ nào sai không?"
"Sư huynh ngài để cho ta tỉnh táo lại một chút, không phải, ngài để cho ta cẩn thận suy nghĩ chốc lát, xem phải giải thích cùng ngài thế nào."
Mục Ninh Ninh lặng lẽ quay người, dùng sức hít thở mấy lần, dáng người thanh tú hơi run nhè nhẹ.
Nàng có chút không tin!
Trên đời làm sao có thể có kỳ tài tập võ vừa nhìn qua liền biết, còn để cho nàng có thể dễ dàng gặp phải như vậy được cơ chứ!
"Sư huynh ~ "
Mục Ninh Ninh quay người nhìn lại, khóe miệng phơi phới lộ ra nụ cười vui vẻ:
"Bộ kiếm pháp kia rất đơn giản, khí tức vận hành cũng quá đơn điệu, để ta biểu thị một bộ kiếm chiêu diệt yêu cao thâm chân chính cho sư huynh, sư huynh nhớ phải quan sát thật kỹ nha!"
Lý Bình An không khỏi nghiêm nghị, bắt đầu kính nể.
Sư muội vậy mà lại vô tư như thế, về sau mình nhất định phải nghĩ biện pháp trả hết nhân tình này!
"Đa tạ sư muội."
"Ngài khách khí, mời qua ngồi bên này."
Mục Ninh Ninh lập tức điều chỉnh khí tức, đi vào trong phòng nhấp một ngụm nước lạnh, lại lấy ra hai thanh bảo kiếm từ thủ trạc thúy ngọc trên tay, sau đó mới chạy về sân nhỏ.
Lý Bình An đã sớm chú ý tới, lúc sư muội này đến cũng không hề mang theo bọc hành lý;
Rất rõ ràng, tu vi bản thân Mục Ninh Ninh hẳn là đã vượt qua Luyện Khí lục giai, có thể dùng pháp khí trữ vật.
"Mời sư huynh xem!"
Đôi mắt hoa đào của Mục Ninh Ninh bắn ra ánh sáng rực rỡ, dáng người duyên dáng yêu kiều, sau đó sử dụng ra một bộ kiếm chiêu tinh diệu, bên trong kiếm pháp có rất nhiều biến hóa.
Lý Bình An đứng ở bên cạnh cao hứng nhìn, đồng thời nhập ngón tay thành kiếm cẩn thận mô phỏng, đã mơ hồ bắt được một chút linh quang.
Tự hành chu thiên, có đường khác rồi.
...