Mục lục
Tiên Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Ninh Ninh nói khẽ: "Rốt cuộc cũng có người nhiều chuyện nói luyên thuyên, lúc ta quen biết Bình An sư huynh, còn không biết Đại Chí bá phụ lợi hại như vậy đâu."

Nàng hơi hé miệng, ánh mắt cũng nhiều thêm vài phần kiên định.

"Sư phụ không cần phải lo lắng, đệ tử tới trong núi tu hành, là vì cầu tiên đạo, ý niệm nhi nữ tình trường phàm tục như vậy, theo lý là không nên có."

Thanh Nhứ cười nói: "Ngươi sai rồi, Ninh Ninh."

Mục Ninh Ninh nháy nháy mắt.

Ánh mắt Thanh Nhứ trở nên xa xưa, ấm giọng nói:

"Đối với tu sĩ mà nói, không chỉ cần súc khí, dưỡng thần, rèn đúc đạo thể, cảm ngộ đại đạo, còn phải bảo trì linh đài thông thấu, ý niệm trong đầu thông suốt.”

"Chớ lấy tiên lộ áp đường phàm trần, chớ lấy ngày mai lầm thành sáng nay.”

"Nếu như ngươi vốn không nghĩ như thế, vậy thì tại sao lại để ý?”

"Giống như Thanh Tố sư bá của ngươi, trong nội tâm nàng chỉ tồn tại đạo, nguyên thần như băng cứng, là bởi vì nàng vốn sinh ra ở bên ngoài hồng trần, sinh ra ở trên núi này.”

"Ninh Ninh, ngươi vốn đến từ hồng trần, làm thế nào vứt bỏ hồng trần? Duy trì ý niệm trong đầu thông suốt mới quan trọng, không nên ủy khuất bản thân, cũng không nên bị lời nói của người ta làm cho nhiễu loạn, nếu không sẽ có hại vô ích đối với tu hành.”

"Mọi việc đều cần tuân theo bản tâm."

Mục Ninh Ninh như có điều suy nghĩ.

Thanh Nhứ cười nói:

"Sư đồ chúng ta tất nhiên là không nên leo lên ai, nhưng bên trong Vạn Vân Tông chúng ta, vẫn còn có chút môn nhân đệ tử muốn leo lên Bình An sư huynh của ngươi.”

"Trước đây Bình An sư huynh ngươi một mực ở trong Lưu Vân Quán, không xuất đầu lộ diện cho nên tạm thời vô sự, nhưng giờ phút này hắn đã vào trong Phàm Sự Điện, lập tức bắt đầu rèn luyện ngoại môn, rèn luyện như vậy làm sao có thể ngăn hắn?”

"Bên trong môn phái có mấy ngàn đệ tử ngoại môn, các chuẩn đệ tử ngoại môn bên ngoài phường trấn lại càng là vô số, trong đó không thiếu nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp...”

"Việc này, ngươi cần phải biết."

Mục Ninh Ninh cúi đầu thở dài, nhỏ giọng nói: "Sư phụ, hiện tại ta thật sự không có ý niệm như vậy trong đầu, chẳng qua là cảm thấy ở cùng Bình An sư huynh chơi đùa vui nhất, hắn giúp đệ tử quá nhiều, đệ tử không biết nên hoàn lại như thế nào."

"Cũng được, nếu như thế, vậy ngươi dứt bỏ tạp âm hồng trần, chuyên tâm đi theo vi sư tu hành đi!"

"Vâng!"

Mục Ninh Ninh nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, gật đầu ứng tiếng.

Tiên lộ dài đằng đẵng, nàng không thể bị sư huynh kéo giãn khoảng cách quá xa.

Chỉ là, Mục Ninh Ninh vẫn không cách nào tĩnh tâm như cũ.

'Sư phụ từng nói, sư huynh rất có thể đã thành hôn trong phàm tục, không còn tiên thiên và nguyên dương, sao tu hành vẫn tiến nhanh như vậy.'

'Lần này nơi hắn đi lại đúng là chỗ thành quách phàm tục nguyên bản, sẽ không phải là...Trở về để gặp thê tử của hắn chứ?'

'Ài, có lẽ hắn sẽ dẫn cả thê tử về sơn môn, có lẽ còn sẽ có hài tử, nói không chừng hài tử vừa mới 1 tuổi...'

"Ninh Ninh, tĩnh tâm."

"Vâng!"

...

Ba ngày sau.

Trong đạo quan gần Uyển An Thành.

'Thật đúng là không nên uống rượu nhiều.'

Nuốt vào một viên đan dược giải rượu, Lý Bình An dần dần thanh tỉnh từ trạng thái hỗn loạn.

Tia nắng ban mai bao lấy lư hương còn sót lại khói xanh lượn lờ.

Lý Bình An nhìn bàn rượu một mảnh hỗn độn, còn có hai vị trung niên đạo nhân áo mũ không chỉnh tề, nằm ngang nghiêng vào nhau dưới bàn, lắc đầu cười khẽ.

Vi Viêm Tử cũng ở đây.

Ngày Tiêu Nguyệt đi rồi, Trần Bình an đã bị Trần đạo trưởng lôi kéo tự thoại, kết giao một chút cùng với mấy vị môn nhân đệ tử Vạn Vân Tông khác đóng quân ở Lâm Chính tiên triều.

Lý Bình An vốn muốn hoàn thành nhiệm vụ thí luyện xong sẽ rời đi, nhưng Trần đạo trưởng mở miệng mời, dĩ nhiên hắn không cách nào từ chối, ở lại trong đạo quán của Trần đạo trưởng hai ngày.

Vào giờ ngọ ngày hôm trước, phía đông bầu trời bỗng xuất hiện một khối Hỏa Thiêu Vân, đạo tâm của Lý Bình An không khỏi có chút rung động.

Đóa bạch vân lưu lại trên không đạo quán bay ra một nhúm hồng quang, trong đó mang theo thân ảnh Nhan Thịnh trưởng lão, nhanh chóng bắn về bầu trời phía đông.

Ngay sau đó, Vi Viêm Tử hạ từ trên mây xuống, giải thích vài câu đối với Lý Bình An:

"Hỏa Thiêu Vân là bí pháp cầu viện bên trong môn phái.”

"Hai ngày này, giáp Đông Hải xuất hiện một mảnh bí địa di tích cổ, tiên nhân các lộ tề tụ, đánh nhau túi bụi, lúc trước Tiêu Nguyệt trưởng lão đã tiến đến trợ giúp, hiện tại Nhan Thịnh trưởng lão cũng đã đuổi qua đó.”

"Trước khi Nhan Thịnh trưởng lão rời đi đã dặn dò, ngươi ở lại nơi này thêm hai ba ngày, miễn cho bị cuốn vào tranh chấp của các tiên nhân.”

"Bình thường mà nói, mỗi lần di tích cổ xuất thế, trong khoảng 2 - 3 ngày sẽ bị các đạo nhân mã đào vét hết sạch, không cần sốt ruột, không làm chậm trễ việc ngươi trở về núi."

Cứ như thế, Lý Bình An đành phải ở lại trong tiểu đạo quan thêm mấy ngày.

Cũng là vui vẻ thanh nhàn.

Vi Viêm Tử không hề bưng cái giá chấp sự đẳng cấp cao, xưng huynh gọi đệ cùng Trần Cung Mẫn, ba người hai ngày qua đều là như vậy ——

Uống rượu nói chuyện phiếm luận đạo, tiêu dao khoái hoạt giữa rừng núi.

Thừa dịp Vi Viêm Tử và Trần Cung Mẫn say mèm, Lý Bình An lặng yên rời khỏi phòng, thân hình bay tới mái hiên đả tọa.

Hắn lấy ra một cái ban chỉ ngọc bích từ trong ngực, lấy ra một quyển sách, một chiếc bút lông, mở quyển sách ra nhanh chóng cầm bút, đơn giản vẽ xuống bức họa Tiêu Nguyệt tiên tử, đằng sau viết đôi câu lời bình.

« Tiên này năng lực xuất chúng, tính cách có chút cay nghiệt, tổng thể đánh giá cũng coi như lương xứng. »

Hiện giờ cũng không nói chính xác được nàng muốn làm gì, lần sau gặp mặt, vẫn sẽ dùng 'Gia phụ nói' khoa trương nàng nhiều thêm vài câu, nhìn xem có thể lôi kéo thành trợ lực tương lai cho phụ thân hay không.

Lý Bình An nghĩ như vậy, vẽ lên ba ngôi sao sau bức họa Tiêu Nguyệt, chậm rãi khép trang sách lại.

Trên cuốn sách nhỏ này thình lình viết bảy chữ to giản thể:

《 Quy hoạch xem mắt cho phụ thân》.

Trong ngực Lý Bình An bỗng nhiên truyền ra một chút chấn động, hắn hơi nhíu mày, tìm được nơi phát ra chấn động từ bên trong những thứ pháp khí treo bên trong nội giáp.

Là khối ngọc phù trắng hình đao tệ Vương Hâm Huy chấp sự đưa cho hắn trước khi đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK