Trời đất bao la đạo lý lớn nhất, đây là siêu cấp sát chiêu của nho chi văn minh, vốn không tùy tiện truyền nhưng Lục Nguyên cơ bản học xong nho chi văn minh kiếm đạo từ đó ngộ ra chiêu trời đất bao la đạo lý lớn nhất.
Chiêu trời đất bao la đạo lý lớn nhất này nếu như sử dụng lúc mình chiếm ưu thế thì là cấp tuyệt sát, Lục Nguyên lấy ra chiêu này thì Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch rơi vào thế yếu hoàn toàn. Mặc dù hai người có vung ra tuyệt kỹ vô tận nhưng đối mặt chiêu trời đất bao la đạo lý lớn nhất không thể nào chống đỡ được, chỉ có không ngừng bị công kích, không ngừng bị đánh trúng.
Họ đúng là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng nhưng không hơn được đạo lý.
Khi Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch không ngừng giãy dụa thì thân hình Lục Nguyên ngày càng lớn, Truyền Chính Tiên Thư ngày càng to ra, thân hình qua trăm trượng, ngàn trượng, Truyền Chính Tiên Thư ngày càng to tới hơn ngàn trượng. Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch ở trong trang sách Truyền Chính Tiên Thư giãy dụa vùng vẫy, lây ra các loại sát chiêu đánh vào trang sách mà nó không chút sứt mẻ.
Lục Nguyên nhìn Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch trong trang sách, nói:
- Hai ngươi tạo sát nghiệt vô biên, ngay hôm nay ta thay trời hành đạo tiêu diệt hai ngươi!
Truyền Chính Tiên Thư đột nhiên khép lại, bùm một tiếng đem hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch kẹp nát trong trang sách.
Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng cứ thế chết rồi!
Thật là chuyện khó thể tưởng tượng.
Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng mõi người đều là hạng nổi tiếng vang dội cổ kiếm, cái tên Năm Mươi Thiên Bảng trong Thiên Lý phó chủ văn minh và di thất địa thaóng hiện, nghe đến cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng ai mà không ngưỡng mộ ba phần, mỗi một cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng muốn chết thì vô cùng khó khăn. Nhưng bây giờ, hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng đã chết trong tay Lý Thái Sử.
Lý Thái Sử là ai? Nghe nói xuất thân từ khinh chi văn minh, bị Nho Chi phó chủ văn minh thu làm đệ tử, khá là trẻ tuổi, có chiến tích đánh bại Ma Chi Tử. Khi ấy hắn đánh bại Ma Chi Tử đã là kỹ kinh tứ đường, bây giờ lại đánh chết hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng càng khiến người vô cùng kinh sợ.
Lý Thái Sử giết chết đại nhân vật Thiên Bảng!
Lý Thái Sử giết chết cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng!
Trong đầu mọi người, trong lòng, trong tâm đều vang vọng câu nói này!
Tất cả không kịp phản ứng lại, phút chốc ngơ ngác, chủ yếu là vì cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chết ngay trước mắt thật là quá kích thích. Hơn nữa không phải một cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng mà tới hai người cùng chết đi.
Không ngơ ngác chỉ mình Lục Nguyên, giết chết cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thì cứ giết, Uông Huyết Trạch và Chu Thiên Nhân đều là thứ tội ác ngập trời, xem như hắn vì trừ hại tai họa to lớn trong thiên địa. Cùng lúc đó lúc hắn ở Lý Thái Sử không có sát chiêu gì, bây giờ ngộ ra một trong tuyệt kỹ chung cực của nho chi văn minh 'trời đất bao la đạo lý lớn nhất', rốt cuộc thì Lý Thái Sử có sát chiêu rồi.
Lục Nguyên và Truyền Chính Tiên Thư cùng thu nhỏ này, co rút kích cỡ bình thường.
Sau đó hắn cảm giác trong Truyền Chính Tiên Thư có mảnh vỡ văn minh, lòng máy động. Văn minh mảnh vụn, đây là thứ mình cần nhất.
Không sai, Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng sau khi chết để lại văn minh mảnh vỡ. Lục Nguyên hơi kích động, trong văn minh thánh địa thì văn minh chi bàn của mình đã chứa đầy bốn phần văn minh mảnh vỡ rồi, hiện tại còn lại văn minh mảnh vỡ rốt cuộc đến. Lục Nguyên phát hiện trong tay có không ít văn minh mảnh vỡ, tuy hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chết thì rớt lại hơi ít nhưng cũng nhiều hơn văn minh mảnh vỡ trong văn minh chi bàn của mình rồi.
Lục Nguyên bỏ mặc tất cả, lập tức lấy văn minh mảnh vỡ từ chỗ Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch bỏ hết vào văn minh chi bàn của mình. Nhưng gắn vào mới phát hiện hàn toàn không thể gắn vào được. Không sai, không thể đem văn minh mảnh vỡ của hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng gắn vào trong văn minh chi bàn của mình, có lực bài xích, đây là sao? Không lẽ mình không thể lợi dụng những văn minh mảnh vỡ này được ư?
Lục Nguyên trầm ngâm một lát đã nghĩ ra nguyên nhân.
Văn minh mảnh vỡ trong văn minh thánh địa gọi là hỗn độn văn minh mảnh vỡ, cũng là nhiều chủ văn minh duy nhất văn minh mảnh vỡ hệ hỗn độn. Lúc đó đã nói rồi, hỗn độn văn minh mảnh vỡ là bao dung tất cả, ai cũng dung hòa được nên mọi người đều đi văn minh thánh địa. Khi đó mình có được hỗn độn văn minh mảnh vỡ bỏ vào văn minh chi bàn hoàn toàn không thành vấn đề.
Những hỗn độn văn minh mảnh vỡ thành của mình rồi thì có thuộc tính của mình, đó là thuộc tính chính khí.
Văn minh mảnh vỡ của hai người Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch một là huyết thuộc tính, một là tà ma thuộc tính chứ không phải hỗn độn thuộc tính, vậy nên mới bài xích với văn minh chi bàn của mình mà không dung hòa, giải thích như vậy khá là hợp lý.
Trong trung ương thiên triều, ở khu vực trung tâm có một khói ngọc bia to lớn, ngọc bia đó đại biểu cho tang thương, cổ lão, kỷ nguyên vĩ ngạn.
Khối ngọc bia đó đại biểu cho hỗn độn, hồng mông.
Nó đến từ chân trời, lúc khia hoang thì có ngọc bia.
Lúc không có trời đã có ngọc bia.
Khối ngọc bia đó sớm hơn số trời, khi kỷ nguyên mới lập thì đã có bia này.
Khối ngọc bia này đúng là có lực lượng không thể tưởng tượng.
Trên ngọc bia to lớn có năm mươi cái tên.
Năm mươi cái tên mỗi một cái đều đại biểu nhân vật kinh thiên động địa, cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.
Đây là năm mươi người gần Thiên Bảng nhất.
Người đứng đầu Năm Mươi Thiên Bảng có tên Cổ Thủy, tự xưng sơ bộ văn minh.
Cổ Thủy là trong truyền thuyết người thứ nhất sinh ra tại kỷ nguyên này, từng thất bại khi trùng kích nửa bước văn minh cảnh, nhưng trùng kích nửa bước văn minh cảnh mà không chết được gọi là người gần văn minh cảnh nhất. Dường như gã chỉ cần bước ra nửa bước cuối cùng là có thể trở thành văn minh, vậy nên mới được gọi là sơ bộ văn minh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Nhưng mặc dù chỉ kém nửa bước cuối cùng thì gã không trở thành văn minh thật sự.
Cách nửa bước văn minh đều cực kỳ khó đi! Không biết Cổ Thủy đã bao nhiêu năm không thấy tung tích.
Người xếp hạng bảy ngồi cạnh Năm Mươi Thiên Bảng có tên gọi văn minh chi bặc Phương Chu, có thể xếp hạng bảy trong Năm Mươi Thiên Bảng đã rất gần với văn minh cảnh.
Văn minh chi bậc Phương Chu giỏi về đạo bói toán, gã ngồi bên cạnh Thiên Bảng ngọc bia, lấy ngọc bia thôi diễn vô thượng bói toán chi đạo lấy đó tăng tu vi cho mình.
Gã ngồi đây không biết mấy vạn năm, mấy chục vạn rồi mà không nhúc nhích một bước.
Vì trùng kích nửa bước văn minh cảnh gã có thể làm đến mức này.
Phương Chu nhắm mắt thôi diễn thiên đạo trong lẽ tất nhiên, thiên đạo khó dò!
Chính lúc này, mắt Phương Chu bỗng chớp lóe.
Lát sau trên Năm Mươi Thiên Bảng, xếp hạng thứ bốn mươi sáu Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân, và hạng thứ bốn mươi bảy Nhân Đầu Chuyên Gia Uông Huyết Trạch bị xóa đi, khiến Phương Chu biến sắc mặt. Điều này rất hiếm thấy, từ khi Năm Mươi Thiên Bảng rất ít khi hoán đổi, muốn một người Thiên Bảng chết là cực kỳ khó khăn, trừ phi văn minh cảnh ra tay.
Lập tức trên Thiên Bảng xuất hiện hai cái tên mới, tên hai người mới đầu ở chót Thiên Bảng.
Một là Lý Thái Sử, một là Hoang Chi Tử.
Hoang Chi Tử vốn không có tên, gã là con cưng của ông trời, mới ra tay liền có
vô cùng đại khí vận, kết quả là được xưng Hoang Chi Tử, Hoang Chi Tử chính là tên của gã.
Phương Chu nhìn hai cái tên mới xuất hiện, Hoang Chi Tử nổi tiếng như cồn, gã ngồi mấy chục năm tại đây có từng nghe nói. Còn Lý Thái Sử là ai? Lấy quy liệt dịch sổ của gã phỏng đoán, giật mình phát hiện kẻ giết hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chính là Lý Thái Sử này.
Phương Chu ngây ra.
Cái này khoa trương quá đi! Người mới chui ra này lại có thực lực như vậy!
Trước kia đã nói ngọc bia này có năng lực quy thần khó df, có thể thôi diễn thiên cơ. Hai người mới vào bảng xếp hạng không ngừng tiến bộ, cái tên Lý Thái Sử xác định ở vị trí bốn mươi sáu thì không tiến tới nữa. Hoang Chi Tử thì không ngừng tiến lên, rất nhanh vượt qua Lý Thái Sử vào trong hơn ba mươi người. Cái tên của gã không ngừng vượt qua hơn ba mươi người, cuối cùng dừng lại ở thứ hai mươi sáu.
Đây thật ra cũng có nguyên nhân, Phương Chu lấy quy liệt thiên cơ dịch sổ đi thôi diễn, lập tức phát hiện chiến tích của Hoang Chi Tử. Trước đó không lâu Hoang Chi Tử đánh bại vị thứ hai mươi sáu Trường Đạo Thiên Vương La Sâm. Trường Đạo Thiên Vương La Sâm cũng là một nhân vậtiên kiếm há nổi tiếng, đao pháp tiến vào hsa cảnh, người như vậy thế mà bị Hoang Chi Tử đánh bại.
Hèn chi, Lý Thái Sử đánh bại Chu Thiên Nhân cho nên xếp ở vị trí thứ bốn mươi sáu.
Hoang Chi Tử đánh bại Trường Đạo Thiên Vương La Sâm vị trí thứ hai mươi sáu cho nên xếp ở hai mươi sáu.
Trong cõi trời đất chiến tích liên quan đến năm mươi cao thủ thật ra đều tập trung tại đây.
Lý do hiện ra cái tên Lý Thái Sử cũng rất đơn giản, Nho Chi phó chủ văn minh năm đó được một cơ duyne lấy được một dị vật, dùng dị vật này thay đổi tên thì ngay cả ngọc bia cũng bị che lấp. Thật ra điều này là để thân phận Lý Thái Sử của Lục Nguyên không bị nghi ngờ, ngay cả ngọc bia còn biểu hiện là Lý Thái Sử thì sao sai lệch được.
- Lý Thái Sử, đó là ai? Từ đâu ra?
Phương Chu chìm trong suy tư.
Lúc này trong nho chi văn minh Lục Nguyên đang thu gom văn minh mảnh vỡ của Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch, tan biến không ít nhưng còn để lại cũng khá nhiều, coi như chia năm năm đi. Số lượng văn minh mảnh vỡ để lại so với tổng sản lượng của Lục Nguyên còn nhiều hơn, nhưng hắn phát hiện một vấn đề là không sử dụng được, không phải hỗn độn thuộc tính nên hết cách rồi.
Xem ra mình phải nghĩ cách ngưng luyện văn minh mảnh vỡ mới được.
Lục Nguyên một hơi bay vào trong thứ bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận, nói:
- Khổng Ni sư huynh, Khổng Minh đức sư huynh, hiện tại thu được văn minh mảnh vỡ của Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch rồi, có cách nào khiến chúng để cho ta sử dụng không?
Lục Nguyên hỏi xong phát hiện Khổng Ni và Khổng Minh Đức bộ dạng ngây ngốc thì ngẩn ra, không biết rằng hai Khổng Ni, Khổng Minh Đức sắp bị hắn làm cho ngu ra. Mấy người khác cũng đành thôi, Khổng Ni, Khổng Minh Đức là nửa bước văn minh cảnh cho nên càng hiểu sự cường đại của Năm Mươi Thiên Bảng. Nói thế này, nửa bước văn minh cảnh bình thường trình độ cỡ như Khổng Ni, Khổng Minh Đức, đẳng cấp cao thì cỡ như Ngọc Hoàng Đại Đế, cao hươn chút thì như lúc đó ở văn minh thánh địa, trình độ của Lục Nguyên, đẳng cấp cao nữa thì là cỡ Hoa Pháp Thánh.
Bốn đẳng cấp đi lên mới tới Năm Mươi Thiên Bảng.
Từ đo có thể thấy Năm Mươi Thiên Bảng cường đại!
Thiên lý văn minh có một Uông Huyết Trạch Năm Mươi Thiên Bảng luon khiến người hâm mộ ghen tỵ, biết uy lực vô biên của gã thế mà bây giờ bị Lý Thái Sử hủy diệt. Đợi Lục Nguyên thúc giục vài tiếng, Khổng Ni và Khổng Minh Đức mới kịp phản ứng lại.
Khổng Ni ho khan nói:
- Cái này có một cách, ta còn nhớ một môn luyện hóa văn minh thuật! Để ta truyền tâm pháp cho ngươi đi.
Gã giơ ngón tay lên điểm vào ngón tay Lục Nguyên, một luồng tâm pháp truyền vào trong thần thức của Lục Nguyên. Lục Nguyên chớp mắt hiểu ra tâm pháp này, đó là một bộ luyện hóa văn minh mảnh vỡ nhưng hao tổn nghiêm trọng, tuy nhiên cũng hết cách dường như loại thuộc tính này nhất định hao tổn nghiêm trọng.
Lục Nguyên lập tức khoanh chân ngồi, bắt đầu luyện hóa văn minh mảnh vỡ của Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch, chân hỏa hừng hực bốc lên từ đôi tay, loại chân hỏa này đã không phải là thần hỏa bình thường, một loại gần với văn minh chi hroa. Bên trong này có đại đạo văn minh, bản thân thuộc tính tà ma, thuộc tính huyết, thuộc tính hỗn độn đều không ngừng bị văn minh chi hỏa cấp thần hỏa này bốc hơi hết, cuối cùng còn lại văn minh mảnh vỡ khá tinh thuần nhưng số lượng đã ít rất là nhiều. Tuy nhiên hao tổn thế này cũng là bất đắc dĩ.
Lục Nguyên không do dự gì nữa, đặt những văn minh mảnh vỡ vào trong văn minh chi bàn của mình, lần này không có phản ứng bài xích gì nữa, thuạn lợi bỏ chúng vào trong văn minh chi bàn. Lục Nguyên phát hiện văn minh chi bàn của mình có khoảng sáu phần rồi, lúc hắn bước ra khỏi văn minh thánh địa chỉ chừng bốn phần thôi, còn kém bốn tầng cuối, làm thịt vài tên Năm Mươi Thiên Bảng là cơ bản có thể tụ tập đủ văn minh chi bàn rồi.
Lục Nguyên mới đứng lên thì phát hiện xung quanh người thiên lý văn minh lùi lại vài bước, thực lực của họ tương đương với nho chi văn minh, bây giờ đụng phải kẻ giết hai cao thủ Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân thì còn vênh váo gì được nữa.
Bây giờ họ muốn trốn nhưng vấn đề là trốn không thoát. Thiên Lý phó chủ văn minh còn đang chiến đấu trên không trung, gã cai quản rất là nghiêm ngặt, nếu có kẻ gặp trận trốn thoát thì sẽ chém chết, nên chúng làm sao dám trốn. Tuy nhiên nếu không trốn cũng chẳng thể địch lại Lý Thái Sử được.
Một đống người thế giới cảnh thập tầng và nửa bước văn minh cảnh của thiên lý văn minh đều hy vọng có thể vùi đầu xuống đất cho rồi, không bị ai chú ý thì tốt rồi.
Nhưng đâu phải chúng muốn vùi đầu thì vùi được, bây giờ là cơ hội suy yếu thiên lý văn minh sao mà Lục Nguyên bỏ qua được, hắn đã nhắm trúng một nửa bước văn minh cảnh.
Lục Nguyên thuấn di đi tới trước mặt nửa bước văn minh cảnh này.
Nửa bước văn minh cảnh đó lớn lên anh vũ hiên ngang, tên gọi Vương Đạo Pháp! Bình thường rã rất huênh hoang rất vương đạo nhưng bây giờ không có chút gì là vương đạo cả. Gã mặt như đưa đám, biết chắc đánh không lại Lục Nguyên.
- Chỗ này có nhiều thế giới cảnh thập tầng như vậy, trừ ta ra còn có hai nửa bước văn minh cảnh nữa, tại sao chuyên môn đi tìm ta?
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Ngươi nói quá chính khí, thiên lý văn minh là một văn minh quái lạ, lại có người lớn lên chính khí như ngươi, nhìn gai mắt.
Vương Đạo Pháp muốn khóc, lớn lên quá chính khí, cái này cũng là nguyên nhân sao? Thì ra thế này cũng là lý do, Vương Đạo Pháp không biết nên nói gì nữa, gã muốn khóc rồi.
- Được rồi, nói nhảm kết thúc, nạp mạng đi.
Lục Nguyên lấy ra Truyền Chính Tiên Thư muốn dùng chiêu trời đất bao la đạo lý lớn nhất, chiêu này hắn dùng một lần phát hiện nó rất tốt. Vương Đạo Pháp phát hiện Lục Nguyên muốn dùng chiêu này thì rất tuyệt vọng, gã có từng thấy trời đất bao la đạo lý lớn nhất, dù là Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch cũng gục ngã bởi chiêu này thì gã làm được cái gì?
Trong chớp mắt một chỉ kình văn minh cấp từ trong hư không đánh tới.