Sau khi ông ta nói xong, cuộc tỷ thí đã chính thức bắt đầu.
Lúc mới bắt đầu, cũng có mấy vị trưởng lão bình thường lên đài giao thủ. Nhưng những vị trưởng lão này đều đã sớm được sắp xếp. Bằng không thì ngay tiết mục đầu tiên cũng không quá nóng nảy, không có đấu pháp như vậy. Danh môn đại phái làm việc, chú ý nhất chính là khí độ, và sau đó chính là chất lượng.
Những trưởng lão này mặc dù đánh giả, nhưng cũng có màu sắc. Các đệ tử ở phía tây thầm nghĩ các trưởng lão giao thủ quả nhiên bất phàm. Nhưng ngoài ra, thì những người ngồi ở chỗ khác đều không có hứng thú.
Quá nhàm chán!
Đánh giả trong chốc lát. Rốt cuộc, Độc Cô Diệp đã nhảy lên.
Độc Cô Diệp hơi có chút hiếu chiến. Bằng không thì bà làm sao mà có tác dụng đối ngoại chinh chiến trong số sáu kiếm tiên ở Bắc Phong được. Tay bà khẽ động, linh kiếm vung lên. Chỉ mấy kiếm tùy ý đã đuổi hết đám trưởng lão xuống dưới.
Độc Cô Diệp luyện tất nhiên là Vân Long Thập Biến Tâm Pháp. Kiếm thuật của bà kỳ thật cũng có thiên phú. Kiếm pháp mà bà luyện chính là Diệp Kiếm Pháp, cách dùng chính là biết thu linh kiếm. Diệp Kiếm pháp này cực kỳ cổ quái. Có thể từ một chiêu này của ngươi mà đoán được chiêu tiếp theo của ngươi rốt cuộc là gì. Người nào giao thủ với Độc Cô Diệp mà chịu sự công kích như vậy, thì liên tục bị bại trận.
Nhất Diệp Tri Thu Độc Cô Diệp hoặc Cô Tâm Kiếm Độc Cô Diệp.
Độc Cô Diệp trên đài sát sát uy phong.
- Độc Cô sư thúc lên rồi.
- Đúng vậy.
Lăng Ngọc Châu nhìn thấy Độc Cô Diệp, thầm nghĩ trong lòng, mình cũng nên học tập sư phụ, trở thành nữ kiếm tiên duy nhất đời thứ mười.
- Được rồi, vui cũng đủ rồi, Độc Cô sư muội.
Một thanh âm hùng mạnh từ dưới đài vang lên. Một thân hình cường tráng đứng dậy. Thân hình người này giống như một ngọn núi lửa. Ngọn lửa nóng bỏng hướng về bốn phía phát ra. Mưa cách đỉnh đầu ông ta ba trượng lập tức tiêu tan không còn tăm hơi.
Đại Nhất Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch. Nhân vật có khả năng trở thành Bắc Phong Chi Chủ kế nhiệm rốt cuộc đã đứng dậy.
Chỉ thấy ông ta đứng thẳng, từng bước một hướng về đài cao đi tới. Bước chân ông ta rất ổn, khí thế kinh người, giống như một ngọn núi lửa đang di động. Những nơi mà ông ta đi qua đều lưu lại một vết cháy.
Tư Mã Trường Bạch rốt cuộc cũng đã xuất hiện.
Những vị tiên môn khác mới vừa rồi còn không hề để ý, thì lập tức tập trung tinh thần. Mà rất nhiều đệ tử Bắc Phong cũng khẩn trương hẳn lên.
Bắc Phong kiếm tiên đối đầu với Bắc Phong kiếm tiên.
Một cuộc chiến đấu như vậy, cho dù là đệ tử chân truyền thì trước kia tuyệt đối cũng chưa được xem qua.
Tư Mã Trường Bạch đứng ở trên đồi cao:
- Sư muội cái gọi là nhìn mùa thu biết lá rụng, kỳ thật chỉ là một pháp môn quan sát tỉ mỉ mà thôi. Thông qua quan sát phán đoán chiêu tiếp theo. Nhưng đụng phải chiêu thức hùng hồn, khí thế vô biên, thì ngươi chỉ có bại.
Tư Mã Trường Bạch tay khẽ động, rút ra Đại Nhất linh kiếm.
Một kiếm chém xuống.
Sở hữu tất cả hỏa diễm, mạnh mẽ chuyển động.
Độc Cô Diệp cùng chiêu Nhất Diệp Tri Thu để chống đỡ. Nhưng khi đỡ xong thì sắc mặt tựa hồ biến đổi, toàn thân xiêm y như muốn phát lửa.
Chỉ một kích này thì có thể kết luận. Độc Cô Diệp xác thực không phải là đối thủ của Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch nhẹ nhàng chuyển tay, thanh linh kiếm đã quy vào trong vỏ.
Còn Độc Cô Diệp thì sắc mặt trắng bệch, đứng ở nơi đó, một ngụm máu tươi dâng lên, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của bà trở nên đỏ bừng.
Hai người thực lực sai biệt, rất rõ ràng.
Sự thật đã chứng minh, theo như lời của Tư Mã Trường Bạch, chiêu Nhất Diệp Tri Thu của Độc Cô Diệp kỳ thật chỉ là một loại quan sát động tác rất nhỏ của đối phương. Tư Mã Trường Bạch không phải nói khoác lác, mà là dùng hiện thực để nói. Độc Cô Diệp tuy không phục, nhưng thua là thua. Bà cũng là nữ tử quang minh, nên liền xuống đài.
Tư Mã Trường Bạch đứng trên đài:
- Kế tiếp, có ai khiêu chiến ta?
- Ta!
Phương Nho đứng dậy.
- Phương sư huynh, huynh đang bị thương còn có thể đánh nhau sao?
Tư Mã Trường Bạch không khỏi cảm thấy quái lạ, lắc đầu:
- Phương sư huynh hiện tại không nên đánh nhau. Nếu ra tay, tuyệt không phải đối thủ của ta.
Tư Mã Trường Bạch hiển nhiên là xác định vững chắc vị trí Bắc Phong Chi Chủ nhất định là của mình nên bây giờ muốn tỏ ra một chút hào phóng.
Trước khi trở thành Bắc Phong Chi Chủ, lộ ra một chút nhân đức cũng là để cho mọi người chịu phục, quy tâm.
Sau đó mới thật sự là thời đại cho mình thống trị.
Tư Mã Trường Bạch cũng đã ngồi lâu trên vị trí cao, nên đối với đủ loại quyền mưu thủ đoạn sớm đã thuần thục.
Phương Nho rút ra thanh Hạo Nhiên linh kiếm của mình. Quân Tử kiếm pháp của ông nghiêm cẩn vô cùng. Từng chiêu từng thức có bài bản hẳn hoi, ẩn chứa hạo nhiên chính khí. Một khi thi triển ra ngoài, khiến cho nhãn lực của các trưởng lão được mở to. Những thanh âm chậc chậc vang lên. Quả nhiên là nhân vật bất phàm. Nếu như ông ta không bị thương nặng, uy lực thi triển kiếm pháp ít nhất mạnh hơn hiện tại gấp năm lần. Ngoại trừ những nhân vật Đại đạo cảnh, thì còn có ai qua được Phương Nho. Nhưng vì ông bị thương quá nặng, nên cuối cùng cũng vẫn bị Tư Mã Trường Bạch đánh bại.
Kế tiếp là Sở Phi.
Kỳ thật, trước khi quyết chiến, mọi người quyết định, Độc Cô Diệp, Sở Phi và Phương Nho ba người thực lực rõ ràng không phải là đối thủ với Tư Mã Trường Bạch. Người trước chính là để tiêu hao nội lực của Tư Mã Trường Bạch. Và sau cùng sẽ là người có trình độ ngang bằng với Tư Mã Trường Bạch là Diệp Dương Dung ra tay. Phi Thiên Kiếm pháp của Sở Phi nhẹ nhàng chuyển động, tốc độ của người cũng nhanh mà tốc độ kiếm cũng nhanh. Nhưng, rất nhanh ông ta cũng bị thua Tư Mã Trường Bạch. Một chiêu của Tư Mã Trường Bạch phát ra, trên đài lập tức đều là hỏa diễm. Hơn nữa Sở Phi cũng bị trọng thượng.
Rốt cuộc cũng đã đến người sau, Diệp Dương Dung.
Hiện tại, người duy nhất có khả năng khiêu chiến Tư Mã Trường Bạch chính là Diệp Dương Dung. Diệp Dương Dung cười ha hả bước tới:
- Tư Mã sư huynh quả nhiên rất cao minh, khiến cho sư đệ ta cũng muốn lĩnh giáo một phen.
Gương mặt béo của ông ta tuy mỉm cười, nhưng lại có sự chăm chú hơn bình thường.
Tư Mã Trường Bạch đấu với Diệp Dương Dung. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Cuộc chiến giành chức Phong chủ mới thật sự bắt đầu.
Những người đứng ngoài quan sát đều rất nghiêm túc.
Diệp Dương Dung huy động thanh Dương Viên linh kiếm của ông ta. Trường kiếm vẽ một vòng tròn. Kiếm pháp của Diệp Dương Dung thiên về phòng thủ. Đánh chính là phản kích từ phòng thủ. Một vòng tròn từ mũi kiếm của ông ta xuất hiện. Mỗi một vòng tròn xuất hiện, công kích của đối phương nếu đánh trúng thượng diện của hình tròn, thì rất nhanh sẽ bị chi lực của vòng tròn làm tiêu tan mất. Một khi lâm vào kiếm pháp như vậy của Diệp Dương Dung, Diệp Dương Dung sẽ thừa cơ phản kích. Trong khoảng thời gian ngắn, mũi kiếm của ông ta sẽ mang theo vô số vòng tròn.
- Rất tốt, Diệp sư đệ, đã nghe nói qua Hòa Hợp kiếm pháp của đệ, nay rốt cuộc có thể lĩnh giáo.
Thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch phát ra hào quang chói mắt, đâm thẳng đến.