Dường như mình lại trở về lúc ở Đông Lâm Trấn.
Dường như mình lại trở về lúc ở Hoa Sơn làm đệ tử chân truyền bình thường luyện kiếm.
Dường như mình lại trở về lúc ở Bách Khoáng tỉnh thập phân đà tranh hung.
Dường như mình lại trở về lúc ở dưới đất sư bá thương tiếc.
Dường như mình lại trở về lúc ở Vô Sinh Di Cung theo Yến tổ sư tập luyện, tại Trường Sinh Động.
Dường như mình lại ở Tư Quá Phong, tại Chân Võ Động Thiên, tại thiên lao Huyết Kiếm Môn, tại Thần Hồn giang, tại Bắc Phong đấu với Tư Mã Trường Bạch.
Dường như lại trở về lúc thập vạn yêu ma tấn công Hoa Sơn, tại Nam Hải Huyền Minh tiên môn, ở dưới đất diệt yêu ma dưới đất, tại Việt Lộc Sơn và lúc cuối cùng bảo vệ Hoa Sơn.
Ngẫm nghĩ lại bây giờ mình đã đứng ở đỉnh cao quyền lợi Tấn quốc, thực lực đỉnh cao còn nằm trong tay Chu sư thúc tổ.
Hơn một năm trôi qua, trong lúc này Thế Thiên Minh và ngũ thượng đẳng tiên môn tranh đấu liên tục nhưng đều bị yếu thế. Cuộc tấn công Hoa Sơn khiến Thế Thiên Minh bị thương nguyên khí quá nặng, cộng thêm sĩ khí bị đả kích trầm trọng, bây giờ Thế Thiên Minh thấy Hoa Sơn là run cầm cập.
Càng khiến Lục Nguyên vui sướng là Hoa Sơn nay không còn dấu vết tam tông nữa, chân chính biến cường.
Còn bản thân mình đã tới đỉnh cao đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất, chậm chạp chưa đột phá đại đạo cảnh ngũ tầng nguyên anh hóa sinh, nhưng đại đạo cảnh vốn là không dễ dàng đột phá, giờ kẹt ở đỉnh cao đại đạo cảnh tứ tầng là bình thường.
Lục Nguyên đang ngồi trước mộ của sư phụ Lý Nguyên Bạch và sư nương Chu Lý thị.
- Sư phụ, sư nương, đồ nhi đã giải quyết xong hoàn toàn vấn đề Hoa Sơn ngũ phong tam tông, coi như không thẹn với sư phụ. Sư phụ ở dưới cửu tuyền xin đừng lo lắng nữa.
Lục Nguyên cầm lên hồ lô rượu, rót hai chén, mình uống một chén rồi rót cho sư phụ, đặt trước mộ.
- Sư phụ, đồ nhi sắp rời khỏi Hoa Sơn, rời khỏi Tấn quốc, đi tham gia thử thách trăm quốc, xin sư phụ bảo trọng.
Khi Lục Nguyên nói lời này thì phát hiện mình hơi nghẹn ngào, hốc mắt ướt nước. Só chuyện gì vậy? Sao bỗng có xúc động muốn khóc?
Lục Nguyên rốt cuộc không chịu đựng nổi nữa, ở trước mộ Lý Nguyên Bạch khóc rống.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi mang đồ nhi tiến Hoa Sơn.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi từng chiêu một dạy cho đồ nhi ngốc.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi lấy pháp lực bản thân thay đồ nhi trúc pháp lực chi cơ.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi tặng cho đồ nhi Dưỡng Ngô linh kiếm, dạy đồ nhi phải dưỡng thiên địa hạo nhiên chính khí vào người.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi trọng thương trước khi chết còn muốn đồ nhi xuất khí.
- Sư phụ, đồ nhi không thể quên lúc ngươi trước khi chết tại bính trạc hoa.
Rất nhiều quên không được, ở trước mặt sư phụ, Lục Nguyên khóc nức nở. Cái gì mà tiên giáo chí tôn, ở trước mộ Lý Nguyên Bạch thì hắn chỉ là một đứa trẻ thôi.
Trước khi đi, Lục Nguyên ở mộ Lý Nguyên Bạch một đoạn thời gian, cũng về nhà cùng phụ mẫu đầm ấm qua ngày. Lần này hắn đi thử thách trăm quốc không biết bao lâu mới trở về.
Dưới chân núi Hoa Sơn, Lục Nguyên, Nguyên Dương Thượng Nhân, Liệt Dương Thượng Nhân, Hồi Phong Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân, năm người đều đứng đó, còn có rất nhiều người Hoa Sơn ở, có thượng nhân, có trưởng lão, có đệ tử, những người Hoa Sơn ai cũng phất tay nói.
- Chưởng môn đi bình an.
Đúng vậy, sắp xuất phát.
Lục Nguyên không dặn dò gì nhiều, bây giờ Hoa Sơn mọi thứ đều bước lên quỹ đạo, không có nội loạn, coi như mình rời đi thì cũng yên tâm, Hoa Sơn không có đáng lo. Còn về vấn đề Nhâm Độc lại tấn công Hoa Sơn thì Lục Nguyên không quá để tâm. Bây giờ Hoa Sơn trên dưới một lòng, không dễ dàng bị tấn công, hơn nữa có đỉnh cấp Chu Thanh Huyền Chu sư thúc tổ trấn giữ.
Lục Nguyên có cảm giác thực lực của Chu sư thúc tổ vượt trên Nhâm Độc nhiều, ba lần đánh bại Nhâm Độc, nếu gã còn đến thì có lẽ sẽ là tứ bại, ngũ bại.
Liên quan vấn đề này Lục Nguyên có hỏi qua Chu sư thúc tổ.
Lúc đó Chu sư thúc tổ đáp như thế này:
- Nếu giết Nhâm Độc thì ai làm ngoại địch? Không có ngoại địch Hoa Sơn tự kiêu thì là lúc suy bại, cho nên mạng sống Nhâm Độc vẫn phải giữ lại.
Nghe giọng điệu, nghe câu trả lời này, dường như Nhâm Độc có nhảy thế nào cũng không ra lòng bàn tay Chu sư thúc tổ.
Thu lại suy nghĩ, Lục Nguyên phất tay.
Tạm thời tạm biệt, Hoa Sơn nơi ta trưởng thành.
Ta sẽ trở về, Hoa Sơn tràn đầy ký ức.
Gió, thổi bay góc áo xanh của Lục Nguyên.
Khuôn mặt thanh niên tự do tiêu sái cùng với quyến luyến.
Tấn quốc, núi sông to lớn, ức vạn bình phương công lý.
Trong vùng sông nước này lúc trước Thế Thiên Minh vào chính đạo tiên môn đấu nhau, chiếnhora đốt mỗi một chỗ. Thế Thiên Minh gan to bằng trời, dám lên Võ Đang Sơn, dám ấn công Hoa Sơn, phá Thanh Thành. Côn Luân lắc lư sắp ngã. Tấn quốc to lớn, trừ chính giữa cực kỳ bí ẩn ra, không chỗ nào chúng không dám đi.
Ngay chính giữa Tấn quốc, chỗ đó được gọi là Thủy Kính châu, là một trong ba ngàn châu phủ của Đại Tấn quốc.
Tỉnh này vốn có hai, ba trăm vạn dân cư, gần đây chiến loạn liên miên khiến Thủy Kính châu tăng số người đến ngàn vạn. Vì chạy nạn chiến loạn, rất nhiều người dọn tới đây. Kỳ thực mọi người hiểu rằng Thế Thiên Minh có to gan đến đâu cũng không dám tấn công Thủy Kính châu.
Không sai, coi như Thế Thiên Minh xử lý hết ngũ thượng đẳng tiên môn, ngồi trên thiên hạ Tấn quốc thì không dám đánh Thủy Kính châu.
Bởi vì Thủy Kính châu này là do trung ương thiên triều lập nên một châu. Trung ương thiên triều dựng châu phủ tại đây, đừng nói là Thế Thiên Minh bây giờ, dù nó có cường gấp mười lần, trăm lần, ngàn lần thì e rằng không dám đụng châu phủ này, đây chính là sức uy hiếp tuyệt đối của trung ương thiên triều.
Truyền trằng trung ương thiên triều từng đến một đại năng nhân sĩ, tại đây thiết lập Thủy Kính thuật.
Tại Tấn quốc tu tiên giới thì Thủy Kính thuật tối đa chỉ rộng chừng vài dặm thôi.
Đại năng nhân sĩ trung ương thiên triều lập Thủy Kính thuật rộng tới cả huyện.
Thủy Kính châu Thủy Kính huyện!
Thế là vị đại năng nhân sĩ trung ương thiên triều này thiết lập Thủy Kính thuật, trong Thủy Kính huyện, ngẩng đầu nhìn không phải là không trung mà là một tầng Thủy Kính, tấm màn nước. Lúc bình thường khá mát mẻ, một khi có chuyện quan trọng thì có thể thấy hình ảnh trong Thủy Kính. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Cùng lúc đó, đại năng nhân sĩ trung ương thiên triều tay vung lên, đem Thủy Kính châu thiết định thành cấm khu, trong Thủy Kính châu cấm bất cứ tu tiên giả nào đánh nhau.
Đây chính là lai lịch của Thủy Kính châu.
Vừa ra tay liền là Thủy Kính thuật một thị trấn, cách làm như vậy khiến người tặc lưỡi khen, quá sức đáng sợ.
Tất nhiên đại năng nhân sĩ trung ương thiên triều này không phải rảnh quá nên mới làm Thủy Kính thuật thị trấn. Nguyên nhân thật sự là là vì mỗi cách hai trăm năm thử thách trăm quốc, trung ương thiên triều đều sẽ khiến người các quốc thông qua các nơi thiết lập Thủy Kính huyện trực tiếp quan sát.