- Sư đệ thật là quá may mắn.
Yến Thu Nguyệt gật đầu ý là đã hiểu, tất nhiên không ai dám vào cắn nuốt khói độc nhưng có một ít cửu vĩ miêu yêu sẽ tự bay ra ngoài, mọi người săn giết cửu vĩ miêu yêu cũng là từ đây, xem ra Lục Nguyên số đỏ thật. Yến Thu Nguyệt lập tức truyền công pháp hấp thu miêu yêu châu cho Lục Nguyên. Trong Kiếm Môn có rất nhiều loại công pháp này, chẳng qua Lục Nguyên không đi học thôi, coi như là tiểu pháp môn, tiểu kỹ xảo.
Lục Nguyên hỏi:
- Vậy người bình thường ở hỗn động cảnh nhất tầng có thể hấp thu bao nhiêu miêu yêu châu?
Yến Thu Nguyệt về mặt thực chiến, thực lực thì không giỏi lắm nhưng đối với lý luận thì rất rành rẽ.
Nàng đáp:
- Bình thường hỗn động cảnh nhất tầng có thể hấp thu năm viên miêu yêu châu. Hỗn động cảnh nhị tầng có thể hấp thu mười viên miêu yêu châu. Đại đạo cảnh tam tầng có thể hấp thu hai mươi viên miêu yêu châu. Hỗn động cảnh tứ tầng có thể hấp thu bốn mươi viên miêu yêu châu, cứ thế tính gấp hai. Đến hỗn động cảnh thập tầng có thể hấp thu hai ngàn năm trăm sáu mươi viên miêu yêu châu. Nghe nói một khi cùng thế giới cảnh hấp thu đủ miêu yêu châu rồi bị người đồng cấp khác đánh trúng đều không bị thương, chỉ cấp cao nhất mới tạo thành tổn thương không tính quá nặng.
Yến Thu Nguyệt cảm thán bảo:
- Tiếc rằng ở đâu ra loại miêu yêu châu này.
Nàng đang ở hỗn động cảnh nhị tầng nhưng có tổng cộng ba viên miêu yêu châu mà thôi.
Lục Nguyên cảm ơn Yến Thu Nguyệt, trở lại sân mình cư ngụ, bắt đầu bế quan.
Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất trong phòng mình, tay động, lấy ra một viên miêu yêu châu. Miêu yêu châu cỡ bàn tay.
Lục Nguyên quát dài, mở miệng hút, hút miêu yêu châu vào bụng. Mới hút vào bụng hắn liền phát hiện có lực lượng mềm nhũn kỳ lạ xông vào làn da, máu thịt, và ngũtanjg lục phủ. Loại lực lượng kỳ lạ này không tăng cường pháp lực mà là thân thể.
Lực lượng kỳ lạ này lôi kéo với lực lượng vô thượng kim thần, dường như đang tổ chức lại kết cấu thân thể. Nhưng hắn lập tức cảm giác lực lượng không đủ.
Lục Nguyên không chút do dự lại quăng một viên miêu yêu châu vào họng. Ném một viên rồi mặt sau ném ba, bốn viên miêu yêu châu vào, từng đợt lực lượng vọt khắp thân thể hắn, đó là lực lượng cực kỳ mềm mại, vô thượng kim thân là lực lơnjg cực cương.
Lực lượng cương và nhu cùng tuôn trào trong thân thể.
Một lát là cực cương, chốc lát là cực nhu.
Nhưng mặt sau lực lượng cương vẫn chiếm trên cơ, Lục Nguyên phát hiện trong người mình lực lượng nhu chiếm quá ít, thế là tiếp tục nuốt vòa miêu yêu châu. Nhiều miêu yêu châu không ngừng bị hắn nuốt vào người, cùng cực cương vô thượng kim thân trung hòa.
Viên thứ sáu.
Viên thứ bảy.
Viên thứ mười.
Viên thứ mười ba.
Viên thứ mười lăm.
Đến viên thứ mười lăm thì Lục Nguyên cảm giác thân thể không ngừng biến cường, lực lượng cương và nhu không ngừng trung hòa, gần như đã hoàn thành xong. Hắn phát hiện thân thể độ cứng tương đương với trước, nhưng độ nhuyễn tăng lên rất nhiều.
Lúc này thân thể Lục Nguyên bắt đầu tiến hóa đến vô thượng cương nhu thân, không còn là vô thượng kim thân trước đó nữa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lúc bình thường cách đánh của Lục Nguyên là không để đối phương đánh trúng, loại vô thượng cương nhu thân không có ích gì nhưng lăn lộn trong trung ương thiên triều, nói không bị ai đánh trúng một lần là nói khoác, làm sao cũng không khả năng, cho nên vô thượng cương nhu thân bình thường không là gì, một khi vận dụng thì rất hữu dụng.
Lục Nguyên phân tích vô thượng cương nhu thân của mình, khi vẫn còn là vô thượng kim thân thì lực phòng ngự thân thể gấp ba cùng cảnh giới, chủ yếu vì thiên địa pháp tướng của mình chảy ra bao nhiêu tinh hoa quyết định.
Vô thượng cương nhu thân của mình, vô thượng kim thân là cương, miêu yêu châu là nhu, nhu và cương kết hợp tương đương, lực phòng ngự mặt nhu lại là gấp ba cùng cảnh giới.
Vậy tổng kết lại, giờ thống kê lực phòng ngự của mình là gấp sáu phần cùng cảnh giới.
Đó là lực phòng ngự cường cỡ nào chứ, chẳng ngờ gấp sáu lần cùng cảnh giới.
Lực phòng ngự như vậy, hỗn động cảnh nhất tầng, nhị tầng đánh Lục Nguyên e rằng không đánh ngã được hắn. Dù là hỗn động cảnh tam tầng công kích Lục Nguyên, đánh trúng vài cái sẽ bị thương nhẹ chứ không quá nặng, đương nhiên nếu là hỗn động cảnh tứ tầng tấn công Lục Nguyên thì hắn chống đỡ không nổi.
Lần này dùng hết mười lăm miêu yêu châu, trong số một ngàn ba trăm miêu yêu châu thì con số này xem như rất ít ỏi, gần như bỏ qua. Miêu yêu châu giữ lại hết, không thể đưa làm điểm được. Miêu yêu cốt thì để lại chút ít, dù sao mình cần luyện chế tiên kiếm. Miêu yêu da dùng để làm phòng cụ, hoàn toàn vô dụng với mình, có thể đổi thành điểm tinh thần.
Mấy ngày tiếp theo Lục Nguyên lại luyện kiếm pháp vài ngày, uống rượu vài ngày, tùy tay sáng tạo mấy bộ kiếm pháp. Rốt cuộc, một phần cuộc tranh đoạt thụ, bát mạch so điểm sắp bắt đầu.
Cái này sẽ quyết định môn hạ tám vị chí tôn ai chiếm vị trí tốt tầng nào.
Lần này môn hạ Thái Sử chí tôn ai nấy tràn trề tự tin, bởi vì có Lục sư đệ sáng tạo kiếm pháp rất là nhiều, trám khá nhiều điểm, rất giúp sức.
Lần này nhất định phải thắng, không ở tầng thứ tám nữa.
Mười lăm người, mỗi người siết chặt nắm tay.
Khi mặt trời dâng lên, đỉnh cao nhất Kiếm Đạo Thụ cao vạn trượng tẩm trong ánh nắng.
Sau đó chậm rãi hướng ra một khóc gỗ mới.
Kiếm Đạo Thụ chính là cây chịu tải kiếm đạo khí vận.
Gốc cây này bản thân cường đại vô cùng.
Cùng lúc đó cũng bị các đời tiền bối Kiếm Môn đánh xuống nhiều cấm pháp.
Trừ các tầng có người cư ngụ, nhánh cây Kiếm Đạo Thụ không thể lay động được. Từng có hỗn động cảnh tứ tầng dùng lực lượng to lớn công kích, kết quả Kiếm Đạo Thụ không chút phản ứng. Nhưng mỗi năm một ngày ngày, khi ánh mặt trời chiếu ở đỉnh cao, tại chỗ cao nhất sẽ xuất hiện một khúc gỗ mới.
Khúc gỗ này mỗi năm sẽ bị chém xuống, thật ra không chém cũng chẳng có tác dụng gì, một tháng sau sẽ héo tàn.
Bởi vì vạn trượng đã là cực hạn của Kiếm Đạo Thụ.
Kiếm đạo, tại kỷ nguyên này không dài được.
Kiếm Đạo Thụ tại kỷ nguyên này cũng không dài nổi.
Khúc gỗ mới này không lớn nhưng tác dụng thì cực kỳ to, đủ các ích lợi.
Không biết khi nào thì ra quy định, mỗi năm một lần trong cuộc tranh đoạt thụ, người cống hiến nhiều điểm nhất có thể được khúc gỗ mới này.
Một ngày này rốt cuộc đến.
Cuộc tranh đoạt thụ, mỗi lần đều ở đỉnh chóp Kiếm Đạo Thụ. Tại đỉnh Kiếm Đạo Thụ không có bất cứ ai ở, dù là tầng thứ nhất Hiên Viên chí tôn ở cũng thấp hơn đỉnh chóp chút.
Thái Sử Bi quát dài một tiếng:
- Một ngày này rốt cuộc đến!
Gã có chút cảm thán, trong tay gã môn hạ Thái Sử chí tôn luôn bị đè ép, ở tận cùng Kiếm Đạo Thụ. Thái Sử Bi biết tài năng của mình có hạn, cố tình Yến sư đệ mạnh nhất giờ xa tại di thất địa, thấy thứ chi có tài đều chết, Tống Địa có tài thì mấy trăm năm bị tâm ma vây khốn, may là lần này thua dưới tay Lục Nguyên, rốt cuộc đại triệt đại ngộ, mở tâm ma, nhưng muốn gã nhảy vọt thì còn xa lắm. Sư phụ viết thư riêng cho mình muốn để Lục sư đệ làm hắc mã đó.