Cự ưng này nếu không cất đi được đặt ở Kiếm Vân thành chỉ sợ nó chạy thoát mất, cho nên Lục Nguyên dứt khoát cưỡi nó tới đây.
Bởi như vậy nên mới có cách xuất hiện này.
Lục Nguyên đứng ở trên đầu cự ưng nhìn về phía cẩm y công tử Kiếm Chi Tử trước mặt Kiếm Chi Tử cũng nhìn về phía Lục Nguyên hai địc nhân cũng có hương vị tranh phong, Kiếm Chi Tử cất tiếng nói:
- Lục Nguyên này đúng là không biết lượng sức hắn có tiêm lực nhưng hiện tại muốn đối chọi với ta thật là muốn chết.
Ngữ khí tầm đó dĩ nhiên có một hương vị tung hoành vô địch.
- Tuy nhiên Lục Nguyên vẫn có chút thực lực so với Kiếm Ma Kiếm Tuệ thì nổi trội hơn nhiều, nhưng mà Kiếm Đạo Bát Cực tư cách mài kiếm cho ta cũng không có Lục Nguyên xem ra miễn cưỡng có tư cách đó.
Lời nói của Kiếm Chi tử xoay chuyển:
- Hắn cuối cùng sẽ bị ta đánh bại, Khí Vận sẽ bị ta đoạt mất, cuối cùng trở thành Kiếm Chi Thạch cho ta mài kiếm, ta sẽ trở thành Kiếm Đạo đệ nhất nhân của Trung Ương Thiên Triều.
Kiếm Chi Tử nhìn lên bầu trời thấy bầu trời cao tới vô hạn.
- Di Thấ Chi Địa còn có mấy cao thủ kiếm đạo thậm chí đã tới Thiên Tôn Cảnh nhưng cũng sẽ bị ta đánh bại.
Kiếm Chi Tử không biết Di Thất Chi Địa có mấy vị Kiếm Đạo cao thủ nhưng mà hắn biết rõ cao thủ kiếm đạo cấp thiên tôn nơi đó có khá nhiều so với Kiếm Diệt lão tổ còn mạnh hơn.
Lục Nguyên nhảy xuống phía dưới, vỗ vỗ bên người cự ưng, nhường cho cự ưng nép sang một bên.
Đến tận đây thế lực tam phương của Kiếm Tổ Tinh Thần đã tới đông đủ, theo lý mà nói, thế lực của Kiếm Vân Trung Tổ là yếu nhất vì hai phe còn lại đã liên hợp.
Nhưng hiện tại cách xuất hiện của Lục Nguyên khiến khí thế của bọn họ tăng lên rất nhiều.
Trong tích tắc một khí thế diệt tuyệt thiên địa phát ra.
Đây là!
Nếu nói Thế Giới Cảnh là thần thì khí thế này là thượng vị chi thần, so với thần bình thường thì cường hoành hơn rất nhiều, cỗ khí thế này như muốn hủy diệt thiên địa.
Kiếm Diệt lão tổ cuối cùng cũng xuất quan.
Một lão giả lùn xuất hiện, tuy niên kỷ khá lớn nhưng ở trên người toát ra một khí thế diệt tuyệt tựa hồ như muốn hủy diệt tất cả, khí thế cường hoành như muốn vượt qua tất cả.
- Tham kiến lão tổ.
- Tham kiến lão tổ.
Tất cả đều thi lễ với lão nhân lùn này, đây là đệ nhất nhân của Kiếm Môn, nếu như không có Kiếm Diệt lão tổ chỉ sợ Kiếm Môn chưa hẳn có thể tồn tại lâu như vậy mà đã bị các môn phái khác diệt trừ.
Kiếm Diệt giương tay lên:
- Chư vị không cần đa lễ, tam phương các ngươi tổng cộng đã tới bốn mươi sáu người bốn mươi sáu người này tham gia Tỷ kiếm đại hội, không so pháp lực cao thấp không so pháp lực nhanh chậm chỉ thuần túy so sánh kiếm pháp cao thấp, hai bên giao thủ ai thắng có thể lấy đi Kiếm Phù Điêu, trong khi tỷ thí không cho phép cậy pháp lực và tốc độ để chiến thắng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Thuận tiện trong kỳ tỷ kiếm này bất luận kiếm chiêu nào thi triển cũng phải phá giải được, nếu như chiêu thức của mình phát ra mà mình không phá giải được thì chiêu thức đó có đáng gì để dùng.
Đây là để phòng ngừa có người tìm chiêu thức cổ xưa không phá giải được để làm khó đối phương.
Tỷ kiếm đại hội so về kiếm chiêu, còn so cả năng lực lý giải kiếm chiêu.
Lục Nguyên lúc này mới biết quy tắc hóa ra là vậy.
Kiếm Diệt lão tổ giương tay lên;
- Tỷ kiếm đại hội hiện tại bắt đầu.
Lúc nói những lời này Kiếm Diệt lão tổ cũng đánh giá Lục Nguyên, người trẻ tuổi này có thể hàng phục Kim Đồng Lăng Vân Ưng thật khiến cho người ta bát ngờ, chỉ sợ cũng là một người trời sinh khí vận.
Quả nhiên là tiểu bối cao minh vừa ra tay đã khiến cho cả Kiếm Tổ Tinh Thần phải kinh ngạc.
Kiếm Môn gần đây lại sản sinh ra nhân tài.
Một người là Kiếm Chi Tử một người là Lục Nguyên.
Hai người này ai thắng cũng có thể đoạt được Khí Vận của đối phương mang Kiếm Môn tiến lên xa hơn.
Kiếm Diệt lão tổ hiểu rõ điều này cho nên cũng không ngăn cản cuộc quyết đấu của Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên, dĩ nhiên y cũng biết mình không ngăn cản được, vô luận là Kiếm Chi Tử hay là Lục Nguyên tiềm lực đều ở phía trên y y hiện tại có thể dựa vào tuổi tác cứng rắn áp chế một bậc mà thôi, sau này Kiếm Chi Tử hay Lục Nguyên đều có thể mạnh hơn y.
Tỷ kiếm đại hội đã bắt đầu.
Tham gia kỳ tỷ kiếm lần này có bốn mươi sáu thái thượng trưởng lão.
Bốn mươi sáu người này chia làm hai mươi ba trận quyết đấu, về phần trình tự đánh nhau thì căn bản lựa chọn những người không cùng phái.
- Trận thứ nhất Kiếm Chi Tử đấu với Ngôn Thương Sơn.
Người đầu tiên xuất hiện là Kiếm Chi Tử, đối thủ của y là Ngôn Thương Sơn, Lục Nguyên liền cảm thấy hứng thú, dù sao mình cũng chưa từng nhìn thấy Kiếm Chi Tử ra tay, hiện tại có thể đương nhiên là hắn hứng thú hơn rất nhiều, Lục Nguyên nhanh chóng nhìn lên trường chỉ thấy Kiếm Chi Tử liếc mắt nhìn Ngôn Thương Sơn, ngay cả hứng thú cũng không có, hắn rút kiếm ra, kiếm quang như mưa, chiếu vào, Kiếm Thương Sơn lập tức ngăn cản nhưng một chiêu này thật là huyền ảo kỳ diệu, Ngôn Thương Sơn tưởng mình đã ngăn chặn được nhưng sau đó lại cảm thấy toàn thân của mình đã bị kiếm khí của Kiếm Chi Tử gây thương ích.
Một chiêu Ngôn Thương Sơn lập tức bại, ngay cả chiêu thứ hai cũng khô có cơ hội thi triển ra.
Kỳ thật nếu chân chính tranh tài thì Ngôn Thương Sơn cũng không đến niỗ một chiêu đã bại.
Nhưng trên người của Kiếm Chi Tử có khí thế vô địch hơn nữa Ngôn Thương Sơn trước kia đã bị y đánh bại cho nên bị ảnh hưởng tâm lý.
- Vòng thứ hai, Lục Nguyên đấu với Trương Đạo Sinh.
Mọi người vừa rồi nhìn thấy Kiếm Chi Tử một chiêu đánh bại Ngôn Thương Sơn thì lại được thưởng thức trận thứ hai Lục Nguyên đấu với sư phụ của Kiếm Chi Tử Trương Đạo Sinh.
Lục Nguyên nhảy lên đài ở đây cũng không dùng tinh chi kết giới, bởi vậy chiêu thức của mọi người càng trở nên tinh khiết.
Trương Đạo Sinh cũng nhảy lên đài, nở một nụ cười hiền hòa:
- Hóa ra là Lục Nguyên, gần đây ta nghe rất nhiều sự tích về ngươi.
Lục Nguyên nhún vai:
- Chúng ta chẳng có chuyện gì để nói với nhau, ra tay đi.
Trương Đạo Sinh tiếc nuối, y vốn đang định nói chuyện để tìm được một chút tin tức về Lục Nguyên, thực lực bản thân của Trương Đạo Sinh không tốt lắm nhưng về phương diện mưu lược thì hắn là một cao thủ.
Lục Nguyên không cho hắn cơ hội vung kiếm đánh tới, Trương Đạo Sinh cũng đành phải quay người xuất kiếm.
Một kiếm này của Trương Đạo Sinh là Thiên Vô Tuyệt Nhân Chi Lộ.
Một kiếm này không sảng khoái không hung ác nhưng rất tuyệt.
Cơ hồ Lục Nguyên không thể né tránh chỉ có thể trúng chiêu.
Một kiếm này như muốn đâm trúng vào Lục Nguyên nhưng Lục Nguyên vẫn tránh thoát, tuy nhiên nhìn tràng diện thì Trương Đạo Sinh có vẻ đã chiếm thượng phong, Trương Đạo Sinh thấy vậy liền liên tục xuất kiếm.
Kiếm thứ hai chính là Ai Mạc Đại Vu Tâm Tử, một nhát kiếm mang theo cảm xúc vô cùng buồn bã, vô cùng quỷ dị.
Bộ kiếm này của Trương Đạo Sinh gọi là Táng Tâm Kiếm, dựa vào tâm tình của con người mà ra chiêu.