Bây giờ xem tình hình rất có thể bị Lục Nguyên chúa tể chiến trường, sức của một người, nghịch chuyển chiến trường.
Mệnh Lý phó chủ văn minh hỏi:
- Tiểu đội ám sát mạnh nhất đâu?
- Tiểu đội ám sát mạnh nhất đang cùng tiểu đội ám sát mạnh nhất của đối phương giằng co.
Thuộc hạ lập tức nói:
- Hơn nữa e rằng mười người tiểu đội ám sát mạnh nhất liên hợp cũng rất khó giết Lục Nguyên. Không sai, tiểu đội ám sát mạnh nhất đúng là rất có thủ đoạn, cực khó đề phòng nhưng lúc trước họ truy sát Lục Nguyên thực lực còn yếu mà còn thất bại, giờ gặp hắn mạnh như vậy thì e rằng tiểu đội ám sát mạnh nhất từ nay sẽ bị xóa sổ.
Thuộc hạ lau mồ hôi, hiện tại Lục Nguyên điên cuồng vô địch, đại sát tứ phương, đích thực là khiến những kẻ lập kế hoạch như họ chịu bó tay.
Ngưng cố tinh vực, chiến cuộc đang diễn ra.
Mặc dù Lục Nguyên đánh rất lâu nhưng sự thật là chiến cuộc chưa bắt đầu lâu lắm.
Tà kiếm văn minh đối mặt địch thủ là phong chi văn minh.
Phong chi văn minh hàn toàn bị tà kiếm văn minh đè đầu đánh.
Phó chủ phong chi văn minh giờ chỉ dựa vào tốc độ bay lượn, thầm kêu khổ thấu trời. Mới bắt đầu quyết định do phong chi văn minh đối trận với tà kiếm văn minh cũng không có gì phản đối cả.
Phó chủ phong chi văn minh bản thân là tám kỷ nguyên, nghe nói Tà Kiếm phó chủ văn minh cũng là tám kỷ nguyên. Tám kỷ nguyên đấu với tám kỷ nguyên, ai sợ ai chứ.
Kết quả không ngờ là Tà Kiếm phó chủ văn minh lại đột phá tới chín kỷ nguyên.
Lấy tám kỷ nguyên đối phó với chín kỷ nguyên là chuyện cực kỳ khó khăn, phó chủ phong chi văn minh không có bản lĩnh như vậy.
Đụng tới loại tình huống này, phó chủ phong chi văn minh chỉ đành thầm kêu xui. Mới đầu phó chủ phong chi văn minh phát hiện nguy hiểm nên cũng không ngay mặt cứng đối cứng mà lựa chọn du đấu. May là bản thân phó chủ phong chi văn minh xưng hùng về tốc độ, có thể du dấu, nhưng cứ lượn lờ tới lui không được, liên tiếp bị Tà Kiếm phó chủ văn minh đánh trúng rồi.
Làm thế nào đây?
Phó chủ phong chi văn minh nghĩ rất lâu mà không có cách nà, biết rằng cầu chi viện là không hiện thực, hiện tại nguyên ngưng cố tinh vực đều đang chiến đấu, trong phút chốc không ai rảnh lo đến bên này.
Chớp mắt một thanh âm lạnh lùng từ xa vọng đến.
- Tà Kiếm phó chủ văn minh, đối thủ của ngươi là ta, ngươi nhìn đi đâu vậy?
Thanh âm kia tràn ngập khiêu khích, người này là ai vậy? Không ngờ dám khiêu chiến với Tà Kiếm phó chủ văn minh là chín kỷ nguyên. Phó chủ phong chi văn minh bất giác nhìn qua, chỉ thấy một người đàn ông trung niên áo trắng đứng đó, cực kỳ điển trai, mi như kiếm, phát như kiếm, mắt như kiếm, mũi như kiếm, môi như kiếm, y như kiếm, giày như kiếm.
Người đàn ông trung niên trong người đeo kiếm.
Kiếm Chi Tử?
Không đúng, khí chất của người đàn ông trung niên áo trắng và Kiếm Chi Tử giống nhau nhưng tuyệt đối không phải là Kiếm Chi Tử.
Tà Kiếm phó chủ văn minh phát ra tiếng cười khùng khục, nói:
- Yến Thương Thiên, không ngờ ngươi đã lộ mặt. Lần trước ngươi trốn thoát là may mắn, vậy mà còn dám ra mặt ư? Nếu vậy thì ngươi tiêu rồi.
Người đàn ông trung niên áo trắng tuấn tú toàn thân toát ra kiếm khí lạnh lùng cười nói:
- Tà Tà, lần trước ta đã nói rồi, lần tới xuất hiện sẽ giết chết ngươi, bây giờ ta giết ngươi ngay.
Tà Kiếm phó chủ văn minh phát ra tiếng cười khùng khục, gần đây thực lực gã tăng lên đến chín kỷ nguyên đâu để Yến Thương Thiên vào trong mắt. Gã cười khằng khặc, một thanh tà cực thần kiếm chém tới. Một kiếm này tà tới cực điểm, quái tới cực điểm, tà khí cuồn cuộn như ngân hà bao trùm một kiếm này, nhát kiếm như thế ngay cả phó chủ phong chi văn minh cũng không dám đón đỡ.
Yến Thương Thiên mặt lạnh như tiền, yến kinh thần kiếm ra tay. Kiếm của y vẫn là thanh phi yến năm đó nhưng nay đã thăng cấp thành yến kinh!
Yến kinh thần kiếm ra tay mang theo khí thế thương thiên giáng xuống.
Tà cực thần kiếm đánh tới yến kinh thần kiếm!
Tìm cái chết! Tà Kiếm phó chủ văn minh thầm nghĩ trong lòng!
*Ầm!*
Một tiếng nổ, Tà Kiếm phó chủ văn minh lùi ngàn trượng, Yến Thương Thiên cũng lùi ngàn trượng.
Tà Kiếm phó chủ văn minh kinh ngạc kêu lên:
- Bây giờ pháp lực của ta là chín kỷ nguyên vậy mà pháp lực của ngươi có thể ngang bằng với ta, làm sao ngươi có pháp lực mạnh như vậy?
Gã đúng là cực kỳ kinh ngạc, cảnh giới phó chủ văn minh muốn tăng cường pháp lực là chuyện cực kỳ khó khăn, thế mà pháp lực của Yến Thương Thiên tăng nhanh như vậy.
Yến Thương Thiên cười khẩy nói:
- Ta muốn chém ngươi có cần phải giải thích tại sao có thể giết ngươi không?
Yến Thương Thiên lần thứ hai thi triển kiếm kỹ. Tà Kiếm phó chủ văn minh vội vàng phản kích. Hai người ở trên không trung không ngừng tranh đấu, hai thanh kiếm một đại biểu cho thiên chi cực, một đại biểu cho tà chi cực, thiên chi cực hạn cứng rắn oanh kích tà chi cực hạn. Lúc đang đấu khs phân trên dưới thì Yến Thương Thiên lại sử dụng một cực hạn nữa, yến cực hạn, rồi dùng cực hạn thứ ba, không cực hạn.
Ba cực hạn cứng rắn đè ép Tà Kiếm phó chủ văn minh, chớp mắt đánh đến gã chỉ có nước chống đỡ chứ không phản công được.
Yến Thương Thiên một kiếm nhanh hơn một kiếm, thiên kiếm khí độ, thiên kiếm tiêu sái, thiên kiếm cao ngạo, toàn bộ ở trong trạna chiến này đánh ra. Mới nãy Tà Kiếm phó chủ văn minh đè ép phó chủ phong chi văn minh giờ thì bị Yến Thương Thiên đè đầu lại.
- Kiếm ở, thiên ở, không phải tà ma có thể ô nhục, chết đi!
Yến Thương Thiên vung kiếm chém ra nhát cuối cùng.
*Ầm!*
Tà Kiếm phó chủ văn minh toàn thân bùng phát ra đoàn máu cuối cùng chết dưới kiếm của Yến Thương Thiên. Mưa máu tà ác ở phút cuối cùng bùng nổ, nhưng không có một chút dính vào áo trắng của Yến Thương Thiên, vẫn là áo trắng như tuyết không dính bụi trần.
Yến Thương Thiên thu kiếm nhìn hướng bầu trời, nói:
- Trời thật là xanh.
Phó chủ phong chi văn minh giờ ngây ngẩn, trên đời nhân vật văn minh cảnh nổi tiếng,có ai không biết là ai, dù sao tổng cộng chỉ có mấy trăm người mà thôi, nhân vật chín kỷ nguyên càng đếm trên đầu ngón tay. Nhưng bây giờ kiếm khách Yến Thương Thiên ở đâu toát ra vậy? Cực kỳ bí ẩn, hơn nữa chém gục Tà Kiếm phó chủ văn minh khúc xương khó gặm này, khi nào thì trong trời đất toát ra một vị cao thủ như thế?
Hiện tại kiếm đạo thật là hưng thịnh nhỉ, có Lục Nguyên, có Yến Thương Thiên, còn có Chu Thanh Huyền kiếm khổ chuyển thế.
Ở bên cạnh một người nhìn muốn rớt tròng mắt.
Người này gọi là Mông Thoát Thoát Thượng Sư, đến từ đại nguyên quốc, là tam đại thánh địa mật giáo đích vô thượng thượng sư của đại nguyên quốc. Năm đó gã là nhóm người chịu Yến Thương Thiên đè ép, biết thần thoại Hoa Sơn Yến Thương Thiên có bản lĩnh, nhưng sau đó gã vào trung ương thiên triều rồi cảm thấy Yến Thương Thiên chẳng qua là phàm kỹ thôi. Bây giờ gã là thế giới cảnh tam tầng, cảm giác rất ghê gớm, nhưng ở trong đại quyết chiến trung ương thiên triều chỉ là con tốt, lúc này gã gặp lại Yến Thương Thiên.
Pháp lực chín kỷ nguyên!
Hơn nữa giết chết Tà Kiếm phó chủ văn minh chín kỷ nguyên.
Mông Thoát Thoát Thượng Sư thì thào:
- Thần thoại, chính là thần thoại.
Lúc này trên không trung giáng xuống một người, áo xanh, khuôn mặt trẻ tuổi lạnh nhạt có chút xấu xa, chính là Lục Nguyên. Lục Nguyên vốn tưởng tới đây cứu viện kết quả là trông thấy Yến Thương Thiên ra tay.
- Yến sư huynh quả nhiên bất phàm, giết chết Tà Kiếm phó chủ văn minh.
Trên mặt Yến Thương Thiên hiếm khi nở chút nụ cười, bản thân y không phải loại người hay cười.
- Ngươi giết chết Hoang Chi Tử thì càng không tệ.
Cs tiếng nhị hồ vang lên, một người đàn ông trung niên u buồn mặc áo xám xuất hiện, chính là Chu Thanh Huyền.
Hoa Sơn ba thần thoại, thiên kiếm, địa kiếm, và nhân kiếm lại tụ họp.
Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên nhìn nhau cười.
Lục Nguyên nói:
- Hôm nay ba chúng ta gặp nhau, ta kiếm trùng phùng trong đại quyết chiến trung ương thiên triều, hãy đại sát một trận đi.
Yến Thương Thiên kiêu ngạo nói:
- Cũng lĩnh giáo các phó chủ văn minh trung ương thiên triều.
Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên ở trên không trung vỗ tay nhau.
Phó chủ phong chi văn minh có loại cảm giác, ba người này liên hợp thì trung ương thiên triều không còn phó chủ văn minh nào có thể đối phó được.
Bên liên minh Hoang Tiên Phật, đài tổng khống, Mệnh Lý phó chủ văn minh vừa thu được báo tang của hỏa chi phó chủ văn minh.
Lập tức có người lại nói:
- Nguy rồi, Tà Kiếm phó chủ văn minh chín kỷ nguyên đã chết!
Mệnh Lý phó chủ văn minh trải qua nhiều sóng gió không biến sắc nay cũng hơi đổi sắc, nói:
- Sẽ không lại là Lục Nguyên ra tay đi?
Người báo cáo nói:
- Không phải Lục Nguyên ra tay, dường như là bạch y kiếm khách tên gọi Yến Thương Thiên, chém chết Tà Kiếm phó chủ văn minh.
- Không phải Lục Nguyên là tốt rồi.
Mệnh Lý phó chủ văn minh ngạc nhiên hỏi:
- Chờ đã, Yến Thương Thiên là ai?
Người báo cáo nói:
- Nghe Lục Nguyên kêu Yến Thương Thiên là sư huynh.
Mệnh Lý phó chủ văn minh có chút buồn bực nghĩ, đang đánh tốt đẹp đối phương đột nhiên đi ra một kiếm khách chín kỷ nguyên, đây không phải tin tức tốt. Vốn Lục Nguyên đã đại tàn sát giờ càng khó kiềm chế hắn.
- Phải rồi, chiến cuộc chỗ khác ra sao? Thực lực bên ta chiếm ưu thế chắc là không tệ?
- Không tốt, bên tinh chi văn minh rơi vào thế yếu, rõ ràng là thua chắc rồi.
Mệnh Lý phó chủ văn minh bất giác hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì? Tinh chi văn minh đối phó dạ chi văn minh, bàn về thực lực thì tinh chi văn minh không kém gì dạ chi văn minh, tại sao mau thua như vậy?
Người báo cáo nói:
- Người dạ chi văn minh biết cách phá chiêu thức tinh chi văn minh, tinh chi văn minh không kịp ứng đối cho nên thua.
- Làm sao có thể!?
Mệnh Lý phó chủ văn minh ngạc nhiên hỏi:
- Phá chiêu thức của tinh chi văn minh, sao dạ chi văn minh làm được?
Người báo cáo nói:
- Nghe họ nói chuyện thì dường như lúc trước Lục Nguyên nghĩ ra những phá chiêu này.
- Chết tiệt, lại là Lục Nguyên.
- Nguy rồi, nguy rồi! Lôi chi văn minh đấu với thiên mẫu văn minh, lôi chi văn minh sắp thua.
- Sao có thể?
Mệnh Lý phó chủ văn minh thắc mắc hỏi:
- Tuy rằng thiên mẫu văn minh khó xử lý nhưng lôi chi văn minh cũng không dễ đối phó. Phó chủ lôi chi văn minh thực lực không kém gì thiên mẫu văn minh, về mặt khác cũng giống nhau.
- Nghe nói trước khi bắt đầu chiến tranh thì Lục Nguyên đã sớm phá chiêu thức của lôi chi văn minh rồi.
- Nguy to, nguy to, yêu chi văn minh đấu với đồ chi văn minh, bên yêu chi văn minh sắp thua.
- Tại sao có thể? Thực lực của yêu chi văn minh không dưới đồ chi văn minh, tại sao thua được?
- Nghe nói trước khi bắt đầu chiến tranh thì Lục Nguyên đã sớm phá gần hết chiêu thức của yêu chi văn minh, vậy nên yêu chi văn minh mới thua.
- Nguy nguy! Hoa chi văn minh đấu với tán chi văn minh, hoa chi văn minh sắp thua!
Lại có người báo cáo.
Mệnh Lý phó chủ văn minh bất giác hỏi:
- Chắc không là chiêu thức của hoa chi văn minh bị Lục Nguyên sớm phá từ trước khi chiến tranh đi?
Người báo tin gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Mệnh Lý phó chủ văn minh bây giờ chỉ có một loại cảm giác, vịn trán ngửa đầu thở dài:
- Nếu đã sinh Lục Nguyên thì sinh Mệnh Lý ta làm gì?
Đôi mắt tính hết thiên mệnh của Mệnh Lý phó chủ văn minh giờ tràn đầy bất đắc dĩ.
- Nguy to nguy to, tiễn chi văn minh đấu với bên thâu chi văn minh, chiêu thức của tiễn chi văn minh đã bị thâu chi văn minh phá.
Hiện tại Mệnh Lý phó chủ văn minh đã chết lặng, nói:
- Có phải là là chiêu thức của tiễn chi văn minh bị Lục Nguyên sớm phá?
Người đưa tin tình báo kinh ngạc nói:
- Mệnh Lý phó chủ văn minh đại nhân, ngươi đã suy tính tới rồi?
Mệnh Lý phó chủ văn minh bất đắc dĩ, đó đâu phải suy tính mà là bất đắc dĩ.
Vốn Mệnh Lý phó chủ văn minh có hai ưu thế.
Một là ưu thế Hoang Chi Tử. Trước chiến tranh Hoang Chi Tử biểu hiện ra ngoài sức sát thương quá mức kinh người, kết quả không ngờ gã chết trong tay Lục Nguyên.
Ưu thế thứ hai là bên liên minh Hoang Tiên Phật thực lực càng mạnh, văn minh bình thường nhiều hơn. Kết quả không nói tới Lục Nguyên giết nhiều thủ lĩnh văn minh, trước khi chiến đấu hắn chuẩn bị nhiều chiêu thức phá giải như vậy, khiến hai văn minh quyết đấu thực lực vốn ngang nhau đều khiến bên liên minh Pháp Võ chiếm ưu thế, điều này khiến người rất bực mình.
Lục Nguyên, lại là Lục Nguyên!
Tại sao khắp nơi đều là Lục Nguyên?
Chỉ cần nghe tới cái tên Lục Nguyên là kèm theo báo tang.
Lục Nguyên đã không người ngăn cản!
Lục Nguyên đã biến thái giết chóc!
Lục Nguyên đã giết như yêu quái!
Lục Nguyên giết như là thần!
Lục nguyên đã siêu thần!
Cùng lúc đó, chiến báo khắp nơi không ngừng truyền đến, đều là tin xấu cả, không thấy một chút ánh sáng. Cảm giác hiện nay của Mệnh Lý phó chủ văn minh là có một cơn gió, đúng vậy, gió đang nhanh chóng thổi. Mệnh Lý phó chủ văn minh hiểu rõ đại thế đã mất, trận đại quyết chiến cuối cùng này liên minh Hoang Tiên Phật đã thua.
Cổ văn minh cũng đành thôi, dưới tay mười bảy văn minh bình thường cơ bản gục hết, làm sao không thua đại quyết chiến cho được?
Bởi vì một mình Lục Nguyên kết quả dẫn đến đại quyết chiến liên minh Hoang Tiên Phật liên tục chiến bại.
Sức của một người mà tới mức này.
Nói ra làm sao khiến người tin đây?
Nhưng đây cũng là sự thật.
Mệnh Lý phó chủ văn minh thầm gọi tên Lục Nguyên, lão nhớ kỹ tên này, kẻ khiến lão sắp thắng mà thành thua, khiến liên minh Hoang Tiên Phật thất bại trong gang tấc.
Đáng! Chết!
Một trận chiến này là thất bại! Nhưng nhất định phải đánh chết Lục Nguyên. Cuộc chiến này thua đúng là hưởng rất lớn, nhưng bốn cổ văn minh chưa diệt vong mà Lục Nguyên thì quá sức nguy hiểm. Chỉ có đánh chết Lục Nguyên mới khiêns bốn cổ văn minh an toàn sinh tồn, để sau này phản kích lại.
Mệnh Lý phó chủ văn minh đã nhận thua hơn một nửa rồi, bây giờ điều cần làm là dùng đòn sát thủ đánh chết Lục Nguyên.
Cũng là đòn sát thủ cuối cùng chuẩn bị trước trận chiến tranh này.
- Pháp lực hoàn trận!
Mệnh Lý phó chủ văn minh hét to:
- Chuẩn bị pháp lực hoàn trận!