Mà Phương Nho bọn họ ba người liên thủ không hề bị thương toàn bộ tới đây, Thanh Thành tiên môn bọn họ làm sao chịu nổi.
Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên bọn họ không mạnh như vậy chứ?
Phương Nho Diệp Dương Dung bọn họ cảm thấy đỏ bừng cả mặt, bọn họ cũng đoán được suy nghĩ của Thanh Thành tiên môn, tuy nhiên tới được đây hoàn toàn là công lao của Lục Nguyên.
Từ tầng thứ nhất của Bất Tử địa nhìn xuống chỉ thấy ở phía dưới mờ mịt vô cùng, như là vực sâu vạn trượng.
Một đám chín người bọn họ cứ như vậy mà nhảy xuống.
Cuối cùng cũng tới Đọa Địa Nhai, Lục Nguyên đánh giá một phen, phát hiện ra Địa Đầu này cũng không quá lớn, dưới đó đen kịt không có một ngọn cỏ nào.
Ở đây đã có sẵn mười bốn người tất cả đều mặc áo bào màu tro, ánh sáng chiếu vào hiện lên hình Thái Cực Đồ, đúng là đạo bào của Võ Đang tiên môn.
Người cầm đầu Võ Đang tiên môn chính là Trác Nhất Hoàng có ngoại hiệm chính là Thiếu Dương kiếm quân, người này luyện Nhiễu Nhu Chỉ kiếm pháp đã đạt tới tình trạng vô cùng cao minh, pháp lực cũng không tệ, đã đạt tới nửa bước Đại Đạo Cảnh, am hiểu thuật lãnh đạo, xử sự công bằng mười ba vị sư đệ kia rất phục hắn.
Trác Nhất Hàng nhìn thấy người Thanh Thành tiên môn cả Vu Ky Du là sáu người bọn họ cũng minh bạch Thanh Thành tiên môn tới đây cũng đã bị trọng thương năm người.
Thiếu Dương kiếm quân của Võ Đang này nhìn về phía Hoa Sơn Bắc Phong thì quái lạ, Hoa Sơn Bắc Phong trải qua kiếp nạn thực lực yếu đi, mà hiện tại tới đây chỉ sợ cũng chỉ có ba người Phương Nho Lục Nguyên và Diệp Dương Dung đã là không tệ rồi, nhưng cả ba người đều tới thì thật khiến cho người ta kinh ngạc.
Ba người ở Hoa Sơn Bắc Phong làm sao có thể tới đây phải biết rằng ở trên đường gian nan hiểm trở trùng trùng điệp điệp.
Tất cả mọi người đều chờ ở đây Đọa Địa Nhai vẫn chưa mở ra.
Sau một lúc,, Nhiếp Thần Phong cầm đầu Côn Luân tiên môn đi tới bọn họ tiến vào Bất Tử địa có tới mười hai người mà hiện tại chỉ còn bảy người đủ thấy trên đường gian nan thế nào, nhìn thấy ba người Hoa Sơn Bắc Phong vẫn còn y nguyên thì đều giật mình.
Nhiếp Thần Phong thầm cảm thấy cổ quái, trên đường rõ ràng bọn họ gặp vô cùng khó khăn, hẳn là đám người Hoa Sơn Bắc Phong gặp được may mắn không gặp được vây khốn gì.
Nhiếp thần Phong nhìn về phía ba người bọn họ mà nói:
- Ba người các ngươi xem ra có may mắn, tuy nhiên không đụng phải ta mà thôi, đụng phải ta là bất hạnh của các ngươi.
Hắn công khai gây chiến với Bắc Phong Hoa Sơn đúng vậy Hoa Sơn dĩ nhiên là đệ nhất đại phái nhưng hiện tại Hoa Sơn tam tông nội loạn, Bắc Phong Kiếm Khí tông thực lực suy yếu, đắc tội với bọn họ thì sợ gì.
Phương Nho quát;
- Đụng chạm rồi nói sau.
Phương Nho trước đây khinh thường tranh giành miệng lưỡi với người khác, tuy nhiên dù sao y cũng là phong chủ một phong, không thể im lặng.
Sau một lát kiếm tông cũng có người tới.
Kiếm Tông có bảy người đi cùng, cầm đầu chính là Thạch Trùng Thiên tiến nửa bước vào Đại Đạo Cảnh cao thủ như vân nhưng tới đây cũng chỉ có năm người mà thôi.
Thạch Trùng Thiền nhìn thấy ba người của Kiếm Khí tông cũng giật mình hắn vốn cho rằng Kiếm Khí Tông tối đa cũng chỉ có Lục Nguyên tới được đây thôi.
Sau đó Khí Tông tiến tới, Khí Tông vốn có bốn người tới nhưng hiện tại chỉ còn lại một mình Đoạn Khánh.
Các tiên môn trung đẳng cũng chỉ có một hai người tới được mà thôi.
- Tầng thứ nhất của Bất Tử địa thật là khó khăn, chúng ta gặp Lục Địa Ba Hành thú, thật đúng là thê thảm.
Người của Côn Luân tiên môn cất tiếng nói.
- Hừ chúng ta còn gặp phải Kim Canh Độc Phong so với Lục Địa Ba Hành Thú của ngươi còn khiếp sợ hơn nhiều.
Ngươi của Thanh Thành tiên môn cất tiếng.
- Kim Canh Độc Phong? Các ngươi còn sống kể ra cũng may.
Những người này liên tục bàn luận về sự khó khăn ở tầng thứ nhất, đúng lúc này ở Đọa Địa Nhai xuất hiện một con đường lớn, đây chính là cơ hội để tiến vào.
Rốt cuộc cũng đã đến lúc rồi nguyên một đám người tiên môn tiến vào bên trong.
Bọn họ không biết rằng ở đằng sau lưng cũng có một nam tử áo đen theo sau, y thầm lẩm bẩm nói:
- Chính đạo tiên môn đã tiến vào, ta cũng đi vào thôi, với thực lực tiến nửa bước vào Đại Đạo cảnh của ta nói không chừng có thể lấy được Bất Tử Dược thay Đại Nguyên đoạt dị bảo.
Bất Tử Địa tầng thứ hai.
Tầng thứ hai này các tiên môn đều bỏ qua tư thù cá nhân mà hợp tác với nhau
Lục Nguyên đánh giá tình cảnh xung quanh, xung quanh đều là đất đai, cùng với tầng thứ nhất giống nhau đều là đất trắng xóa như tuyết. Lục Nguyên nhìn thấy ánh lửa chói mắt phía trước liền bay tới, chỉ thấy đó là viên hầu nóng rực.
Đây chính là một Hỏa Viên dị chủng.
Nhìn thấy Lục Nguyên, con Hỏa Viên này quát to một tiếng, vung côn đánh qua, vô số ánh lửa nổ xung quanh người của Lục Nguyên.
- Nhân loại dám xâm nhập vào Bất Tử địa tầng thứ hai, chết đi!
Thần thức của nó truyền vào trong óc của Lục Nguyên.
Lục Nguyên không thèm để ý, hắn biết con Hỏa Viên này rất mạnh, có thực lực tới Trường sinh kỳ tầng thứ mười nhưng như vậy thì sao Lục Nguyên chuyển động một đạo kiếm quang như uy trời xanh chém tới, giống như trường giang đại hà, phóng tới con Hỏa Viên.
Con Hỏa Viên ngập chìm trong đó, Lục Nguyên làm sao cho nó cơ hội Trấn Nhạc linh kiếm xuất ra phát ra một đạo kiếm quang xoắn giết con Hỏa Viên.
A....
Con Hỏa Viên kêu thảm lên một tiếng cuối cùng cũng chết ở trong tay của Lục Nguyên, con Hỏa Viên này vừa chết Lục Nguyên cảm thấy có một năng lượng truyền tới đỉnh đầu của mình, theo bản năng Lục Nguyên tế ra Xích sắc kiếm đạo hấp thu lấy viêm quang này.
Ngũ Đế kiếm đạo của Lục Nguyên đã tiến bộ vô cùng, ba loại kiếm đạo đã thành công, còn hai loại là dựa vào kiếm mộc, một loại dựa vào Huyền Minh nhị cực, mà hai loại khác Xích Đế kiếm đạo cùng Hoàng Đế kiếm đạo luyện thành Lục Nguyên một chút đầu mối cũng không có.
Tuyệt đối không ngờ lúc đánh chết yêu thú ở tầng thứ hai này có thể khiến cho Xích Sắc kiếm đạo tăng lên, hẳn là ở đây có thể khiến cho Ngũ Đế kiếm đạo của mình đại thành?
Nghĩ tới đây Lục Nguyên liền kích động không thôi.
Lục Nguyên tích cực tìm kiếm các yêu thú hỏa hệ, hắn nhanh chóng tìm được một con hỏa hổ.
- Chết cho ta.
Trấn Nhạc Linh kiếm trong tay của Lục Nguyên phát ra tru sát con Hỏa Hổ này, chỉ cảm thấy Xích Viêm tiến vào trong Xích Sắc kiếm đạo, quả nhiên đây là nơi để Xích Đế kiếm đạo tu hành.
Tuy không biết tại sao ở đây lại có tác dụng nhưng Lục Nguyên biết rằng Bất Tử thụ chính là một chi nhánh của Thượng cổ Kiến Mộc, chỉ cần nuốt chửng hết yêu thú ở đây là có thể tu hành được Xích Sắc kiếm đạo.
Bất tử địa tầng thứ hai.
Xuân chi kiếm tiên Nam Cung Tuệ chuyển tay xuất chiêu, một chiêu đối với đối thủ phát ra hỏa hổ cực lớn, con hỏa hổ này có thực lực trường sinh thập trọng, lúc đối diện với Xuân chi kiếm Nam Cung Tuệ nó chiếm hết ưu thế về pháp lực, Nam Cung Tuệ vẩy tay xuất chiêu, là một chiêu "xuân phong hoa vũ", đối diện với con yêu thú này Nam Cung Tuệ chịu thiệt rất nhiều rồi.
Nàng luyện Mộc Tập pháp lực, thuộc Mộc hệ kiếm pháp.
Vốn trước kia khi ở Hoa Sơn, lúc đó nàng còn dạy Lục Nguyên luyện mật kiếm thất thập nhị thức, Lục Nguyên lĩnh ngộ được chính là trong lúc nàng chỉ bảo đã tình cờ lĩnh ngộ ra. Nhưng Mộc hệ pháp lực mà đối diện với yêu thú thì đúng là cái thiệt trời sinh rồi, những chiêu nàng xuất ra đều bị lửa thiêu rụi, hơn nữa còn giúp cho lửa cháy mạnh hơn. Cũng may nàng tên là Xuân Chi kiếm tiên, có mưa nên Nam Cung Tuệ có một số chiêu kiếm có liên quan đến mưa, chiêu kiếm dùng mưa, đánh đối phương gắt gao. Nhưng dù sao pháp lực của nàng cũng yếu hơn con yêu thú này, mặc dù dùng chiêu thức Xuân Phong Hoa Vũ thì thủy yếu sẽ bị hỏa khắc và cũng bị ép một cách gắt gao.
Hỏa hổ gào một tiếng, lập tức phun ra đầy miệng Bính Hỏa Chân Lôi, Nam Cung Tuệ dùng linh kiếm để chặn lại, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Bính Hỏa Chân Lôi nổ "ba!" một tiếng, lúc này hỏa hổ phát uy, kịch liệt dùng bức từng lửa để vây xung quanh Xuân Chi kiếm tiên, bức tường lửa vô biên vây xung quanh, những hố lửa cứ thế xuất hiện ngày một nhiều, BÍnh Hỏa Lôi Chân cũng cứ thể phát ra một cách cuồng bạo.
Đáng chết!
Nam Cung Tuệ lập tức thầm nghĩ mình đã trúng kế, thì ra trong lúc này Nam Cung Tuệ lại trúng kế của con hỏa hổ này. Lúc mới đầu nó đã có thể đả thương Nam Cung Tuệ nhưng lại không có ý giết nàng, do vậy nên lúc đầu nó tỏ ra yếu đuối. dường như không mạnh hơn Nam Cung Tuệ bao nhiêu, nhưng lúc này nó lại đột nhiên làm khó dễ, trong chốc lát đem Bính Hỏa Chân Lôi phát huy sức mạnh tột đỉnh, bao vậy Nam Cung Tuệ ở trong vòng lửa đó.
Bính Hỏa Chân Lôi này trong không trung hóa thành không biết bao nhiêu con hỏa hổ nhỏ, giống như những con hỏa hổ vậy, muôn hình vạn trạng, cứ thế tấn công Nam Cung Tuệ. Tấm áo bào trắng của Nam Cung Tuệ bị thiêu mất một khoảng, lộ ra da thịt trắng như tuyết.
Nguy hiểm! Trong nháy mắt!
"Là vị tiền bối nào gặp nguy ở đây?" Một tiếng quát lớn vang lên. Giọng nói này khiến Nam Cung Tuệ chợt nghĩ không biết có phải Lục Nguyên hay không. Nàng và Lục Nguyên cũng là chỗ quen biết, dù sao thì Lục Nguyên cũng là môn hạ của nàng một thời gian, thấy Lục Nguyên đến thì trong lòng có chút mừng thầm. Với thực lực của Lục Nguyên thì đối phó với con hỏa hổ này thực sự không khó.
"Ta chính là Nam Cung Tuệ." Nam Cung Tuệ nói lớn.
"Thì ra là Nam Cung sư cô." Lục Nguyên khẽ gật đầu: "Ta sẽ lập tức tới cứu.". Nam Cung Tuệ vẫn đang ở trong vòng lửa, chưa kịp phản ứng gì thì phát hiện ra vòng lửa trước mặt trong nháy mắt đã bị thu lại. Lục Nguyên đã bắt đầu chiến đấu với con hỏa hổ rồi sao? Nam Cung Tuệ nhìn thấy vậy liền nghĩ đến việc xem một trận đại chiến vô cùng hấp dẫn. Nàng cũng muốn xem Lục Nguyên đã tiến bộ được nhiều chưa.
Kết quả là chỉ nhìn thấy con hỏa hổ kia đã lộn nhào trên mặt đất, con trên đỉnh đầu vị thanh niên mặc áo xanh Lục Nguyên một rừng kiếm quang đang hừng hực, tựa hồ như muốn thiêu đốt tất cả những gì xung quanh nó.
"Con hỏa hổ này làm sao vậy?" Nam Cung Tuệ không khỏi kinh ngạc.
"Chết rồi mà." Lục Nguyên trả lời.
"Đã chết rồi sao, nhanh như vậy à." Nam Cung Tuệ không khỏi kinh ngạc. "Con hỏa hổ này mặc dù không mạnh, cũng chỉ có thực lực trường sinh thập trọng nhưng không sánh được với kiếm tiên trường sinh thập trọng, do vậy ra một đòn chết luôn cũng là chuyện thường mà." Lục Nguyên nói.
Nam Cung Tuệ lúc này không nói lên lời, con hỏa hổ chỉ suýt chút nữa đã giết chết ta mà dưới kiếm của Lục Nguyên chỉ một chiêu là đã không sống được rồi, cách biệt này quả là một trời một vực rồi. Ôi, năm đó Lục Nguyên là môn hạ của ta học Mật Kiếm thất thập nhị Thức, thực lực vẫn còn rất yếu, mới có mấy năm mà thực lực của Lục Nguyên đã tiến bộ nhanh tới mức ta không nhìn rõ cậy đại thụ che rợp trời rồi.
Nam Cung Tuệ thích dùng cây so sánh với người, nhìn thấy Lục Nguyên nàng liền liên tưởng đến một loài cây.
Thiên Tôn Mộc.
Nghe nói loại cây này lúc mới đầu không khác các cây khác là mấy, nhưng tốc độ phát triển thì nhanh đến kinh người, sau đó thậm chí có thẻ cao tới hơn ba ngàn trượng, tán cây rộng hơn ba trăm trượng. Loài cây này có thể làm chủ cát hung phúc họa của cả một vùng rộng lớn, Nam Bắc đặt song song, mặt hướng về phía Tây Nam.
Người như Lục Nguyên cũng giống cây Thiên Tôn Mộc này, tiến bộ nhanh đến mức kinh ngạc mà lại còn biết làm chủ cát hung phúc họa của một tiên môn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Có lẽ cây nhỏ Sở chưởng môn sẽ là sai lầm.
Lục Nguyên có được những Xích Viêm chi khí này chỉ cảm thấy Xích Sắc kiếm quang trên đầu mình càng lúc càng mạnh, giống như một lò lửa đang cháy vậy, nhưng phải do nó biến thành Xích Đê kiếm đạo, cũng chỉ thiếu một cút nữa thôi là được rồi. Thực ra Lục Nguyên lúc này thấy có chút cổ quái, tại sao lại ở tầng bất tử thứ hai này, lại chỉ có Xích hệ yêu thú mới có thể trợ giúp mình luyện Xích Đế kiếm đạo còn Thổ hệ yêu thú lại không giúp mình luyện Xích Đế kiếm đạo được?
Thực ra nguyên nhân cũng rất đơn giản, vào thời cổ đại, kiến mộc kết nối trời đất, những loài cây phân thành ngũ hành còn gốc Bất Tử này là là một chi của kiến mộc, chính là do Hỏa hành và Mộc hành tạo thành.
Gốc của nó là Thổ hành còn cành lá chính là Hỏa hành.
Nếu ăn cành là của cấy Bất Tử thì Hỏa hệ yêu thú ở trong đó tự nhiên có chứa đựng một chút, vì vậy có thể giúp Lục Nguyên luyện thành Xích Đế kiếm đạo; còn Lục Nguyen muốn luyện Hoàng Đế kiếm đạo thì rất đơn giản, chỉ cần lấy gốc của cây Bất Tử ra, còn nếu không thì không có khả năng thành công. Tất nhiên những căn do này hiện giờ Lục Nguyên vẫn chưa biết được.
Sau khi Lục Nguyên cứu được người năm đó giúp mình luyện thành Mộc Chi Kiếm Ý- Nam Cung Tuệ liền quay sang cáo từ, đây chính là thời khắc quan trọng để luyện Xích Đế kiếm đạo, không thể chậm trễ được. Chỉ có yêu thú Hỏa hệ mới có tác dụng, tuyệt đối không thể để người khác cướp đoạt mất, nếu không mình sẽ oán trách mình khôn nguôi.
Cao thủ độc kiếm tiên của Kiếm Tông Thạch Trùng Thiên dùng kiếm để nhắm ngay một con hỏa hầu thượng cổ, loại hỏa hầu thượng cổ này chiến lực cực mạnh, nhưng Thạch Trùng Thiên cùng không kém, đệ nhất cao thủ Kiếm Tông trường sinh cảnh là giả sao được. Thạch Trùng Thiên cũng phát hiện ra trong tầng bát tử thứ hai này chỉ cần giết được yêu thú hỏa hệ là sẽ xuất hiện một loại HỎa Chi Kết Tinh rất kỳ quái, hắn chưa nhìn thấy loại Hỏa Chi Kết Tinh này bao giờ, định đem về Kiếm Tông phân tích kỹ lưỡng.
Thạch Trùng Thiên luyện Triêu Dương tâm pháp, Triêu Dương Nhất Khí Kiếm cho rằng Hỏa Chi Kết Tinh này chỉ e là sẽ nâng cao năng lực nhiễm hỏa hệ của mình, bất luận là về mặt pháp lực hay kiếm pháp thì mượn loại Hỏa Chi Kết Tinh này đều có thể có đưuọc sự nâng cao cực lớn.
Thạch Trùng Thiên đang định ra tay thì trong tích tắc một thanh kiếm quang vụt lao tới, thanh kiếm quang đó như sóng biển như triều cường. Đợi tới khi kiếm quang tản hết ra rồi Thạch Trùng Thiên mới phát hiện ra con hỏa hầu thượng cổ đó biến mất rồi, còn nam nhân mặc áo xanh đó đang đứng đó, một thanh kiếm quang bay vào tay hắn, trên đầu hắn còn có một thanh Xích sắc kiếm quang đang hừng hực cháy.