Rốt cuộc đã có thể động thủ.
Hiên Viên Vọng nhìn về phía trước.
Hiên Viên Vọng không phải là một người vì thù mà ngu, hắn là một người tương đối thông minh.
Hắn muốn tìm Hoa Sơn gây phiền toái, dĩ nhiên là muốn trả thù nhưng không phải đơn giản như vậy, Hiên Viên Vọng chưa baog giờ đánh cờ sai, sở dĩ hắn ở bên ngoài Hoa Sơn chờ đợi là muốn tìm kiếm bí mật của Hoa Sơn vì sao Hoa Sơn xuất hiện Yến Thương Thiên Lục Nguyên, nghe nói còn có một Chu Thanh Huyền, một khu vực ở nước ngoài không có khả năng có khí vận như vậy, hắn cũng nghiên cứu lịch sử Hoa Sơn thì phát hiện ra nó hoàn toàn phù hợp với Tiên Môn thượng đẳng bình thường, nhưng cách một thời gian ngắn Hoa Sơn lại xuất hiện một thiên tài, chỉ sợ có quan hệ với kỷ nguyên trước nếu như mình tìm được bí mật có thể khiến cho khí vận đại thịnh thì mình cũng có thể giống như Yến Thương Thiên Lục Nguyên, không đúng thậm chí còn mạnh hơn.
Lúc này trong mắt của Hiên Viên Vọng Hoa Sơn chính là một bảo tàng.
Chấp pháp giả đã lui đi.
Hiên Viên Vọng cũng quyết định ra tay.
Hoa Sơn ở trong mắt của Hiên Viên Vọng chính là một bảo tàng lớn, lúc này hắn muốn tìm ra bí mật để tăng cường khí vận.
Về phần có người ngăn cản không Hiên Viên Vọng không quan tâm.
Yến Thương Thiên cho dù đạt tới Thiên Tôn Cảnh nhưng hắn cũng không thể dễ dàng phân thân ra, về phần Chu Thanh Huyền tuy là một trong ba thần thoại Hiên Viên Vọng chưa từng nhìn thấy nhưng nhiều khả năng không mạnh, chưa có khả năng đạt tới Thiên Tôn Cảnh cho nên không thể nào đem phân thân trở về đây, cho dù có thể đi chăng nữa cũng tuyệt đối không thể nào trở thành đối thủ của y.
Về phần Lục Nguyên người cuối cùng hắn mười ngày trước chưa phải là đối thủ, Lục Nguyên tiềm lực tuy cao nhưng dù sao cũng có cực hạn, mà Thế Giới Cảnh là một đại cảnh giới, Lục Nguyên tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn đột phá.
Cho nên không ai có thể ngăn cản ta.
Một lần hành động chắc chắn thành công.
Đương nhiên Hiên Viên Vọng cũng phải xem quanh đó có Chấp Pháp Giả hay không.
Bản thân của chấp pháp giả thực lực không cao lắm tuy nhiên tuyệt đối không thể đắc tội vì đằng sau bọn họ con có ngũ đại cổ văn minh.
Phen này điều tra phát hiện ra xung quanh một mảnh thái bình, chấp pháp giả cũng đã đi, Hiên Viên Vọng cười ha hả, nhảy lên phía trên Hoa Sơn.
Khí thế thật lớn.
Giống như khí thế của thần linh vậy.
Mà những nhân vật ở phía dưới của Hoa Sơn đều bị trấn nhiếp toàn bộ.
Mười lăm ngày trước đại đô Đại Nguyên quốc có một trận chiến, cải biến tình thế tam quốc thật lớn, sau tình thế đó Đại Nguyên quốc cơ hồ bị hủy diệt, mà Tấn quốc cùng với Tấn Quốc đã phân ra như trước Tấn quốc dĩ nhiên là do Hoa Sơn cầm đầu hiện tại Võ Đang Thanh Thành bọn họ đang họp tại Hoa Sơn để quyết định Đại Nguyên quốc thuộc sở hữu của tiên môn nào.
Đúng lúc này khí thế cực kỳ đáng sợ hàng lâm.
Vô số người nhìn Hiên Viên Vọng như thần linh.
- Đó là Hiên Viên Vọng thần linh.
Cơ hồ có người nhận ra liền kêu lên, tất cả mọi người đều hiểu thực lực của Hiên Viên Vọng, Âu Dương Vọng ở Tần Tấn Nguyên tung hoành vô địch Lục Nguyên một kiếm chém chết nhân vật cấp phá toái hư không Âu Dương Vọng mà lại không đánh nổi Hiên Viên Vọng, điều này cho thấy Âu Dương Vọng chỉ là một con rối do Hiên Viên Vọng lúc nhàm chán tạo ra mà thôi.
Thực lực của thần linh thật là khủng bố.
- Chúng ta còn có kiếm khí Chu sư thúc để lại.
Nguyên Dương thượng nhân nói, bọn họ cũng biết mình vô lực cũng may Hoa Sơn còn có kiếm khí mà Chu Thanh Huyền một trong ba thần thoại lưu lại, đoán chừng có thể chống đỡ trong thời gian ngắn.
- Kiếm khí.
Ở trên Hoa Sơn trồi lên một loại kiếm khí, Hiên Viên Vọng nhìn mà cười:
- Có tác dụng sao?
Hắn giẫm chân một quyền đánh về kiếm khí thủ hộ kia, nó lập tức sụp đổ.
Một quyền chỉ một quyền đã giải quyết kiếm khí của Chu Thanh Huyền.
Quyền thế dư bỏ, làm cho Hoa Sơn bị lung lay.
Hiên Viên Vọng đứng ở phía trên không trung:
- Các ngươi yên tâm ta sẽ không cho các ngươi chịu nhiều đau khổ một mình ta giết các ngươi thật là phiền toái ta muốn tất cả các ngươi đều cùng chết một chỗ đồng thời đem Hoa Sơn này luyện hóa.
Tay áo của hắn phát đột một đạo hỏa diễm bắn ra.
Đây là hỏa hệ pháp thuật.
Hỏa hệ pháp thuật này uy lực cũng không quá lớn.
Nhưng mà luyện hóa một tòa sơn mạch thì dư sức.
Hiên Viên Vọng vốn là một kiếm khách nhưng hắn không giống với Lục Nguyên chỉ biết kiếm mà không biết pháp thuật, thành tựu pháp thuật của hắn cũng không hề ít.
Ngay lập tức một đạo hỏa diễm bay về phía Hoa Sơn, đem toàn bộ Hoa Sơn vây vào trong đó, lập tức nhiệt độ của Hoa Sơn đạt tới cực hạn, có người muốn bay ra ngoài nhưng đều bị tay áo của Hiên Viên Vọng phất cho trở về.
Hiên Viên Vọng đúng là muốn luyện hóa cả Hoa Sơn.
Trong chốc lát nhiệt độ của Hoa Sơn càng lúc càng cao,một hồi nữa nhất định có người phải chết.
Hiên Viên Vọng cũng không để ý tới sinh tử của đám sâu kiến này hắn chỉ chú ý tới một chuyện bên dưới Hoa Sơn rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì.
Đúng trong tích tắc này một thanh kiếm đã bay tới.
Ánh lửa xoáy diệt, mà bóng người thanh y đã xuất hiện trước mặt Hiên Viên Vọng.
Thanh y trẻ tuổi một kiếm đặt trên vai, tay trái còn cầm một cái hồ lô rượu.
Lúc trở về từ Di Thất Chi Địa Lục Nguyên đã rơi xuống Mộ Dung Quốc cũng may Mộ Dung quốc cách đây không xa cho nên Lục Nguyên một đường quay trở về nửa đường hắn phát tác chứng nghiện rượu liền lấy hồ lô rượu ra uống mấy ngụm.
Hắn uống hai ngụm nhìn thấy Hiên Viên Vọng phát ra quang hỏa nếu như chậm thêm ba khắc nữa chỉ sợ trên thế gian này đã không còn Hoa Sơn.
Đương nhiên trong lòng Lục Nguyên cũng đã tức giận.
Hiên Viên Vọng đụng vào Hoa Sơn chính là chọc giận hắn.
HIên Viên Vọng nhìn bóng người thanh y;
- A, ngươi đã trở về từ Di Thất Chi Địa, lúc này mới mười lăm ngày trở về vội vã làm gì, muốn chịu chết sao?
Hiên Viên Vọng cười ha hả;
- Được rồi để bổn tọa bắt cả ngươi đem luyện hóa cùng với Hoa Sơn hấp thu toàn bộ Kiếm Đạo Khí Vận của ngươi, sẽ trở thành Kiếm Đạo đệ nhất nhân, cái gì là Kiếm Chi Tử Yến Thương Thiên đều phải bại dưới tay của bổn tọa.
Đánh chết hắn cũng không tin trong thời gian ngắn như vậy thực lực của Lục Nguyên có thể tăng cao đi vào trong thế giới cảnh, cho dù đệ nhất khí vận kiếm đạo Kiếm Chi Tử năm đó cũng phải ở lại cửa ải này khá lâu, Lục Nguyên cho dù cường hãn cũng không có khả năng đột phá nhanh như vậy.
Lục Nguyên nhìn về phía Hiên Vọng;
- Ta trở về chính là để giết ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hiên Viên Vọng cười ha hả;
- Được để cho ta xem thực lực của ngươi.
Hiên Viên Vọng là một nhân vật vô cùng tự tin, dù sao hắn cũng đã độc chưởng quyền hành kiếm môn khá lâu Lục Nguyên trong thời gian ngắn có thể đánh bại hắn hắn tuyệt đối không tin.
Hiên Viên Vọng xuất ra Độc Tôn kiếm Tiên, phát ra Độc Tôn Nhất Thức.
Lục Nguyên cũng lấy ra Dưỡng Ngô Kiếm Tiên mà nói;
- Dưỡng Ngô Kiếm Tiên, đã tới thời điểm chém giết phản nghịch Kiếm Môn.