Nhiều đệ tử trung tâm Kiếm Môn nhìn nhau, thật khó thể tin vào chiến tích này.
Kiếm Văn Hào hết:
- Sao có thể, sao có thể liên tục thắng hai vạn một ngàn! Kỷ lục của huynh trưởng ta làm sao bị phá được chứ!
Gã khó thể chấp nhận, huynh trưởng của gã, một trong Khí Vận Thất Tử, được công nhận là khí vận kiếm đạo mạnh nhất kỷ nguyên này.
Cho đến nay, huynh trưởng của mình dù làm gì đều là phá kỷ lục, cho tới nay không ai có thể vượt qua kỷ lục của huynh trưởng.
Người cùng thế hệ khác có thể thắng huynh trưởng của mình chỉ vài tên mà thôi, hơn nữa đều ở trong Khí Vận Thất Tử.
Ở trong lòng Kiếm Văn Hào, huynh trưởng tựa như núi cao ngút trời.
Chính vì có huynh trưởng nên Kiếm Văn Hào mới huênh hoang, khinh thường, khinh người, cho nên mới kết thù với Lục Nguyên.
Bây giờ Lục Nguyên phá kỷ lục năm đó của huynh trưởng.
Đây chính là kỷ lục năm đó của huynh trưởng!
Người Kiếm Môn khác ai không giống nhau, trong lòng thế hệ này Kiếm Chi Tử giống như thần, thế mà bây giờ người như thần đó để lại kỷ lục đã bị phá.
Cái này kêu người làm sao chấp nhận!
Đông Dã Thương chắp tay sau lưng, đã là thắng hai vạn một ngàn, xem ra nhiệm vụ Kiếm Chủ giao cho hoàn thành vượt mức. Bên cạnh Đông Dã Thương đi tới một người đàn ông trung niên đội lưu tử quan, hoàng bào, chính là Hóa Kim Chân Quân.
Hóa Kim Chân Quân nhìn Lục Nguyên đứng trên tầng bảy trăm, nói:
- Đông Dã, chúc mừng, Kiếm Môn các ngươi lại ra một vị tuyệt thế tương lai.
Đông Dã Thương cười cười, nói:
- Tiểu tử này không tệ, giờ đã phá kỷ lục năm đó của Kiếm Chi Tử, xem ra cổ văn minh sẽ không phái người đến.
Bình thường gần hai vạn thắng liên tiếp thì cổ văn minh sẽ phái người ra, nhưng xem tình hình hiện tại thì dường như cổ văn minh chưa phái người đến công kích.
Hóa Kim Chân Quân buồn cười nói:
- Năm đó Kiếm Chi Tử, là vì Cổ Phụ Minh vừa lúc có khí vận chi tử khác, tiên chỉ tử thắng Kiếm Chi Tử chỉ một bậc nên mới phái tiên chi tử đến. Bây giờ Khí Vận Thất Tử sớm đã là hỗn động cảnh, thậm chí là cảnh giới càng cao, mà tiểu tử Lục Nguyên xem tiềm lực hiện tại thì đuổi theo Khí Vận Thất Tử, trước đó không lâu vọt thủng màn trời, ở bên ngoài ngăn cản thiên địa công kích một trăm lẻ bảy chiêu mới thất bại, thực lực như vậy khiến người tim đập loạn. Cổ văn minh trong một chốc tìm đâu ra người dưới hỗn động cảnh thắng được hắn, rất là khó. Nếu đã không làm được họ sẽ phái người đi chịu mất mặt ư? Cổ Phụ Minh cao cao tại thượng, xem trọng mặt mũi.
Những người khác đối với Cổ Phụ Minh đều là vô cùng tôn kính, nhưng Hóa Kim Chân Quân dùng giọng điệu bình thản nói, tuy nhiên có thể ôm hết khiêu chiến thành thì không phải nhân vật tầm thường gì.
Ít nhất thì Đông Dã Thương là chí tôn mà không nhìn thấu vị Hóa Kim Chân Quân này.
Sâu không lường được, sâu như biển.
Đông Dã Thương hiểu lời Hóa Kim Chân Quân nói, nếu Lục Nguyên không có đâm phá màn trời thì còn được, xông phá màn trời, ngăn cản hoàn cảnh ngoài trời công kích đến một trăm lẻ bảy chiêu, đặt hắn vào trạng thái dưới hỗn động cảnh thì cơ bản là vô địch, cổ văn minh sẽ không lại phái người ra. Xem ra lần này Lục Nguyên chắc chắn nổi danh một ngàn đại châu rồi.
Hai vạn hai ngàn, thắng!
Hai vạn năm ngàn, thắng!
Hai vạn tám ngàn, thắng!
Ba vạn, thắng!
Đứng trên tầng một ngàn, Lục Nguyên phát hiện mình đã đấu đến thắng ba vạn. Ngay lúc này, đỉnh đầu khánh vân xảy ra biến đổi cực lớn, khoảnh khắc chữ tiến đột nhiên tỏa ra dào dạt hơi thở quái dị, đó là khí thế chiến đấu không thua.
Ta chiến, cho nên ta thắng. Ta thắng, cho nên ta cường.
Khí thế này đưa vào kiếm đan lô, lập tức bên dưới kiếm đan lô bốc cháy ngọn lửa hừng hực. Vô số trung phẩm linh thạch xung quanh bị hút vào trong, làm thành củi lửa đốt cháy. Linh khí lan tràn mỗi ngóc ngách thân thể. Lục Nguyên tĩnh tâm, tạm thời từ chối tiếp tục khiêu chiến, bắt đầu tập trung luyện đan.
Kỳ thực không thể gọi là luyện đạn, mình không hiểu gì về luyện đan cả, chỉ hiểu hai việc thứ nhất là uống rượu, thứ hai là kiếm pháp. Luyện đan cái gì sao mà mình biết được? Kêu mình luyện đan dược cơ bản nhất e rằng cũng bất lực. Nhưng nói đi phải nói lại, bây giờ mình chẳng cần kiếm đạo văn tự, trong đỉnh đầu khánh vân luyện đan sẽ tự động hoàn thành.
Mình có thể cảm giác được trong đan lô ngày càng nóng.
Qua không biết bao lâu, rốt cuộc phù một tiếng, một viên đan dược bắn lên cao. Đan dược bắn lên tốc độ cực kỳ nhanh, nhưng thiên địa pháp tướng trong đỉnh đầu khánh vân giơ tay lên vung lực luân hồi, chộp đan dược vào tay.
Lục Nguyên xuyên qua thần niệm thiên địa pháp tướng quan sát viên đan dược.
Đan dược này không phải hình tròn thông thường mà như một thanh kiếm nhỏ. Đan dược tỏa ra không phải mùi thuốc mà là hơi thở lấy kiếm thủ thắng lợi, đây chính là Kiếm Thắng Đan! Một đan dược có khả năng tăng ba phần đến hỗn động cảnh. Đan dược này sẽ trở thành tảng đá cực kỳ quan trọng trên con đường tăng cao của mình.
Lục Nguyên thở ra hơi dài.
Lần này văn tự kiếm đạo quái dị tuyên bố nhiệm vụ rốt cuộc hoàn thành, không biết khi nào thì văn tự cực kỳ quái dị đó sẽ phát nhiệm vụ mới. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đứng trên tầng lầu một ngàn, Lục Nguyên đi tới mép sân đấu. Lúc này nhiều người dưới tháp không rõ Lục Nguyên muốn làm gì. Bỗng nhiên Lục Nguyên nhảy xuống, nhảy xuống dưới tháp. Bên dưới kinh hô, mọi người còn đang chờ Lục Nguyên liên tục thắng, muốn xem kỷ lục càng cao, không ngờ rằng lúc này hắn từ trong sân đấu nhảy xuống.
Lục Nguyên nhảy tới trước mặt Đông Dã Thương.
Hóa Kim Chân Quân đang đứng cạnh Đông Dã Thương. Hóa Kim Chân Quân là người sâu không thấy đáy cũng rất giỏi nói chuyện, đang trò chuyện với Đông Dã Thương thì bỗng nhiên Lục Nguyên nhảy xuống.
Gã buột miệng hỏi:
- Không tiếp tục ở đó chờ người khác khiêu chiến, sáng tạo kỷ lục càng cao ư?
Lục Nguyên lạnh nhạt đáp:
- Đã là liên tục thắng hai vạn, hơn nữa hơi mệt.
Hóa Kim Chân Quân bật cười, vị Lục Nguyên này thật là người lạ lùng, so với lúc trước gặp Kiếm Chi Tử thì mình càng thích người lạ lùng như vậy.
Đông Dã Thương gật đầu nói:
- Cũng tốt, chúng ta trở về đi.
Về, đương nhiên là về Kiếm Môn.
Chuyến này đến khiêu chiến thành đích thực chơi kích động đủ rồi.
Khiêu chiến thành.
Kiếm Văn Hào kiếm một gian phòng.
Sau khi vào phòng này, Kiếm Văn Hào cẩn thận từ trong ngực lấy ra một tấm gương. Gương ở trong không trung nhanh chóng phóng to, phóng to gương rồi Kiếm Văn Hào nhìn thấy một con huyền quy to vô cùng. Huyền quy này rất là to, giống như một ngọn núi vậy.
Huyền quy chính là một loại thần dị nhất trong rùa đen.
Loại huyền quy này nhúc nhích chậm nhưng có thể lấy thân hình to lớn chui vào trong mặt đất, lực lượng mạnh mẽ, phòng ngự cao.
Con huyền quy này cao đến mấy vạn trượng, rộng mấy vạn trượng.
Huyền quy như vậy so với trên đường thấy mấy trăm địa long còn cường đại hơn rất nhiều.
Cơ bản trung ương thiên triều không có nhiều những sinh linh có linh trí, đa số lấy thể tích tính, mấy ngàn trượng lợi hại hơn mấy trăm trượng. Sinh linh mấy vạn trượng thì lớn hơn sinh linh mấy ngàn trượng rấtn hiều lần. Huyền quy trước mắt cao gần vạn trượng, cộng thêm bản thân huyền quy lực phòng ngự cao, chỉ e ngại phòng ngự sinh linh to lớn mấy chục vạn trượng.