Cái này không hải bắt chẹt gì Lục Nguyên, không cần thiết.
Dân gian tỷ muội gả đi thì mấy tỷ muội sẽ đòi tân lang sính lễ, họ chỉ là đùa với Lục Nguyên chút thôi, chứ lấy thân phận của bốn đế cơ không thiếu thứ gì.
Lục Nguyên cũng biết vậy, đám tỷ muọi này phu tế, vị hôn phu của ai rộng rãi nhất thì người đó có mặt mũi nhất. Nhìn Kiếm Linh Đế Cơ trong ngực mình, Lục Nguyên mỉm cười, ở trong không trung quơ một cái lấy ra một bản 'Đế hậu chân la tiên pháp'.
Lục Nguyên cười nói:
- Cái này là giết chết Ngọc Hoàng Đại Đế thì có được 'Đế hậu chân la tiên pháp', đại tỷ Phong Nhiễm Đế Cơ tu hành pháp thuật, có thể cùng tiên pháp này hỗ trợ nhau.
Phong Nhiễm Đế Cơ rất vui vẻ, lấy thân phận và địa vị của nàng khó mà kiếm được 'Đế hậu chân la tiên pháp'. Có một số sách vở có thể giúp cho thực lực tăng vọt, nên nàng thật tự nhiên hào sảng nhận lấy.
- Vậy thì đa tạ tứ muội phu.
Lục Nguyên lại lấy ra một vật khác, nguyên căn phòng rạng rỡ lấp lánh ánh sáng.
- Đây là thiên phi thiên thủy tinh, cất chứa của Ngọc Hoàng Đại Đế, tặng cho nhị tỷ.
Thiên phi thiên thủy tinh được gọi là một trong những thủy tinh đẹp nhất trong thiên địa, do ngàn khối thủy tinh hợp lại hóa thành một, khó mà tưởng tượng nó lộng lẫy xinh đẹp cỡ nào. Thủy tinh này không có một chút giá trị thực dụng nhưng Nguyệt Mị Đế Cơ rất thích loại đó.
- Nghe Vân Tụ Tuyết nói tam tỷ Nhu Phúc Đế Cơ không thích tranh đấu, vậy tặng hút phong vô ảnh trùng cho tam tỷ, có thể tăng tốc độ khiến kẻ địch không thể đuổi theo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lục Nguyên ở trong hỗn độn văn minh thú được đến vô số hút phong vô ảnh trùng nên chịu bỏ ra tặng một con, dù gì hắn có rất nhiều. Hút phong vô ảnh trùng ở vài kỷ nguyên trước là thiên địa dị chủng, mặc dù không có hỗn độn văn minh thú để lại pháp môn cũng chỉ có một con nhưng tăng nhanh tốc độ thì không thành vấn đề. Nhu Phúc Đế Cơ nhận lấy hút phong vô ảnh trùng, ngẫm nghĩ một lúc, dù gì nàng là con gái củ chủ văn minh kiến thức không bình thường, chốc lát đã nhận ra chỗ bất phàm của con trùng. Nó giúp ích rất lớn cho nàng, chỉ tăng tốc độ bay chứ không dùng cho đánh nhau, khá hợp với ý nàng.
Nhu Phúc Đế Cơ yêu kiều khom lưng, nói:
- Đa tạ tứ muội phu.
- Pháp Linh Đế Cơ,trời sinh khống chế pháp thuật.
Lục Nguyên ngẫm nghĩ, lấy ra một cây pháp trượng.
- Đây là tiên vương pháp trượng.
Tiên vương pháp trượng không phải vật bình thường, chỉ có nửa bước văn minh cảnh lâu năm như Ngọc Hoàng Đại Đế mới có được. Hơi khác pháp vương pháp trượng của pháp cổ văn minh, nhưng có chung tác dụng, tiên vương pháp trượng có thể cùng pháp vương pháp trượng luyện thành một.
Pháp Linh Đế Cơ nhận lấy, cảm ơn Lục Nguyên.
Thật ra thì bốn đế cơ của chủ pháp cổ văn minh ít khi thiếu thứ gì, đồ vật Lục Nguyên đưa tặng rất thích hợp, lòng bốn người đều tự nhủ hắn không tệ, họ thấy hắn vừa mắt thì sau này sẽ nói tốt cho hắn trước mặt một số đế phi, đế hậu thậm chí là chủ pháp cổ văn minh.
Nguyệt Mị Đế Cơ kéo mấy người Phong Nhiễm Đế Cơ.
- Thôi, chúng ta không quấy rầy hai ngươi, miễn cho lại nói chúng ta cản mũi kỳ đà.
- Nhị tỷ!
Vân Tụ Tuyết giậm chân, nàng bất đắc dĩ giải thích với hắn:
- Nhị tỷ chính là người như vậy đấy.
Nàng chợt phát hiện Lục Nguyên không nghe mình nói gì, kinh ngạc nhìn sang, thấy hắn ngơ ngác nhìn mình. Tim Vân Tụ Tuyết đập nhanh, thoáng chốc không nói ra lời. ánh nắng ban mai chiếu trên thân hai người.
Lục Nguyên phát hiện tay chân mình luống chuống, tim đập rộn rã.
Biết làm sao, ai bảo mình là gà mờ trong gà mờ về mặt này.
Coi như là đối diện sáu cao thủ Ngọc Hoàng Đại Đế liên hợp thì mình có chút tự tin, giờ mới phát hiện chân tay vụng về.
Một Vân Tụ Tuyết so với sáu cao thủ Ngọc Hoàng Đại Đế liên hợp còn khó đối phó.
Đây là bất đắc dĩ mối tình đầu nha, Lục Nguyên u buồn thở dài.
Lúc này, tin tức cuộc chiến văn minh thánh địa lan truyền khắp nơi.
Văn minh thánh địa ngôi sao sáng nhất không chút nghi ngờ chính là Hoang Chi Tử. Hoang Chi Tử thật sự tiến bộ nhanh như gió, lúc trước còn không bằng Hoa Pháp Thánh bây giờ thì thực lực đã vượt xa rồi, bước vào Năm Mươi Thiên Bảng, đúng là nhân vật không đơn giản. Thế lực các nơi giật mình nhất là người như Hoang Chi Tử mà thua.
Hoang Chi Tử không chỉ riêng thiên phú cao đỉnh điểm, tài năng lãnh đạo, tính cách hấp dẫn đều được điểm cao cả, mưu kế sách lược cũng giỏi. Gã lãnh đạo hoang minh thế mà thua khiến thế lực khắp nơi sững sốt.
Đi tìm Lục Nguyên thì lập tức kéo đến trận chiến lấy một đấu sáu chiến thắng của Lục Nguyên.
Cũng hết cách, chính vì cuộc chiến một đấu sáu của Lục Nguyên thay đổi chiến cuộc.
Lục Nguyên một đấu sáu, đối phó Ngọc Hoàng Đại Đế, Tiên Chi Tử, Giản Vân Sầu, Lực Hùng Đế Tử, Chu Nhân Dục, Hoang Thánh Đế Tử, ai không phải là uy danh lẫy lừng? Đặc biệt một mình Ngọc Hoàng Đại Đế càng là hùng bá vạn phương, vậy mà sáu ngươi liên hợp bị một mình Lục Nguyên đánh bại, chấn kinh đương thời.
Sao Lục Nguyên đột nhiên hùng dũng quá vậy, khoa trương quá đi!
Tại vì ký ức mọi người đối với Lục Nguyên còn giữ ở thế giới cảnh lục tầng, kết quả một hơi lên thế giới cảnh thập tầng lại còn đánh bại sáu có sức chiến đấu nửa bước văn minh cảnh liên hợp nữa chứ, sức mạnh cao không gióng bình thường. Lúc trước có người nói hắn đấu với Hoang Chi Tử thì bị một chiêu diệt, khí vận đệ bát tử phế rồi.
Bây giờ còn ai dám nói khí vận đệ bát tử phế chứ? Hiện tại Lục Nguyên xếp hạng trong khí vận chư tử chỉ dưới một mình Hoang Chi Tử, trên những người khác.
Phút chốc Lục Nguyên nổi tiếng vang dội.
Ngũ đại cổ văn minh, ba mươi văn minh bình thường ai không bị Lục Nguyên rung động? Vô số Vô Thượng Đại Giáo chỉ có một cảm giác, đó là nở mày nở mặt! Quá hãnh diện rồi! Từ khi nào Vô Thượng Đại Giáo ra nhân vật đáng tự hào như vậy? Bây giờ thì Lục Nguyên cho tất cả Vô Thượng Đại Giáo hãnh diện nở mũi.
Lục Nguyên phen này làm hành động có chỗ tốt, cũng có chỗ xấu.
Không ít thế lực văn minh muốn lôi kéo Lục Nguyên, cũng có nghĩ muốn giết hắn. Lục Nguyên một bước lọt vào giữa thiên địa phong vân nộ triều.
Bây giờ Lục Nguyên rất vui vẻ, hắn và Vân Tụ Tuyết vốn là yêu nhau thắm thiết, Kiếm Linh Đế Cơ là một thiếu nữ dịu dàng dễ ở chung, dưới tình huống đó sao hắn không sống thoải mái được? Ví dụ như trong tay hắn đang nắm rượu Vân Tụ Tuyết mới đun.
Rượu còn nóng.
Lục Nguyên phát hiện một điều, hóa ra Vân Tụ Tuyết đun rượu mùi vị ngon hơn hắn mua, đây là vì nguyên nhân gì?
Đang lúc Lục Nguyên nhàn rỗi thì cảm giác có áp lực to lớn phát ra. áp lực đến từ trời, đây tuyệt đối là thiên uy, mà không đúng, nó khủng bố hơn cả thiên uy, đây là thoát khỏi ý chí thiên địa, thoát khỏi vô số uy lực kỷ nguyên đè ép hướng hắn.
Đây là cái gì!
Lục Nguyên thấy qua không ít phó chủ văn minh, ví dụ như Thiên Lý phó chủ văn minh, phó chủ pháp nhất văn minh, phó chủ nho chi văn minh, vân vân và vân vân, nhưng không có phó chủ văn minh nào đem đến cảm giác áp lực như thế cho hắn, dường như có thể cách vô số hư không nghiền nát hắn vậy.
Nếu nói phó chủ văn minh vươn một cây ngón út liền dễ dàng hủy diệt mình.
Bây giờ thiên uy đó không cần vươn ngón út, trực tiếp đánh ra thần niệm là tiêu diệt được mình ngay.
Đây là cái gì!
Trên phó chủ văn minh chỉ có một tồn tại, đó chính là chủ văn minh!
Không lẽ lúc này tạo áp lực cho mình chính là chủ văn minh?
Lúc này Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới kiếm khắc hoang bị đè sắp cong lại, khắc tự phân thân cũng bị áp đến cực hạn, dường như tùy thời nổ tung. Lục Nguyên rốt cuộc khẳng định một điều, đây là chủ thái cổ văn minh! Nơi này là pháp cổ thế giới, uy thế thiên uy của chủ thái cổ văn minh sao lại buông xuống nơi đây, rơi trên đầu hắn chứ?
Thật ra thì nó có liên quan đến trận chiến Lục Nguyên một đối sáu trong văn minh thánh địa, quan hệ rất là lớn nữa.
Đến bây giờ Lục Nguyên chưa từng đón lấy lực lượng cấp thiên địa!
lực lượng cấp thiên địa thật ra là lực lượng cấp phó chủ văn minh.
Trên thiên địa vài kỷ nguyên lực lượng bỗng ập xuống, tuy không biết ba xa nhưng Lục Nguyên có cảm giác nghẹt thở.
Chủ thái cổ văn minh, gã đến rồi!
Hơn nữa muốn cách không bóp chết mình!
Lục Nguyên muốn né, nhưng Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh, thực lực của nàng kém xa hắn.
Vậy nên Lục Nguyên kiên cường xuất kiếm, cũng biết đấy là lực lượng thần hồn của đối phương, nên chính tự chớp mắt chuyển đến cực to. Chính tự thủ hộ thần hồn mạnh nhất, tuy nhiên giờ thì nó cũng chống không nổi.
Thật ra không chỉ mình Lục Nguyên, toàn pháp cổ thế giới, một cổ thế igowis to lớn như thế, lực lượng vượt qua kỷ nguyên cũng phóng ra, đó là lực lượng hùng hồn cỡ nào chứ, đè ép tất cả dưới văn minh cảnh sắp tan vỡ. Chỉ có văn minh cảnh Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu là không bị đè ép quá thảm thôi.
Tất cả mọi người đều cảm giác được! Đây là!
Trong chớp mắt, có một lực lượng càng tang thương, cổ kính, hùng hồn, không thể dùng ngôn ngữ miêu tả, siêu thoát lực lượng thiên địa, lực lượng càng tang thwng tồn tại qua nhiều kỷ nguyên cũng toát ra, quét đi lực siêu kỷ nguyên của thái cổ văn minh.
- Chủ thái cổ văn minh, từ khi nào địa bàn của bổn văn minh đến lượt hậu bối như ngươi nhúng tay vào? Ngươi thật to gan!
Một thanh âm đến từ chân trời ầm ầm vang lên. Mặc dù cùng là chủ văn minh nhưng tuổi của chủ pháp cổ văn minh hơn xa chủ thái cổ văn minh.
Đương nhiên, chủ thái cổ văn minh không thể xem thường.
Vì trong này có một bí mật.
Bí mật chủ kỷ nguyên.
Hai lực siêu kỷ nguyên hùng hồn không gì sánh bằng ở không trung va nhau.
- Bổn văn minh còn đang nghĩ Thái Cổ ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì dám tới trước cửa của ta, thì ra là tham ngộ một ít bí mật chủ kỷ nguyên, hèn chi.
Giọng chủ pháp cổ văn minh hùng hồn vang trên không trung, như ngân hà vậy. Lời của chủ pháp cổ văn minh khiến Lục Nguyên ngây ra.
Chủ kỷ nguyên!
Bí mật của chủ kỷ nguyên!
Lại nói đây chính là một điều mình thắc mắc từ đó tới giờ.
Lúc trước có nghe nói mỗi một kỷ nguyên có một vị chủ kỷ nguyên, nhưng mình chưa từng thấy qua chủ kỷ nguyên gì cả, thế nên cứ luôn tò mò, không lẽ những chủ kỷ nguyên đều trốn đi rồi? Nhưng chắc không rảnh đến vậy đâu, một đám chủ kỷ nguyên trốn đi làm cái gì?
Đây là điều mà Lục Nguyên luôn đánh dấu hỏi.
Bây giờ thì trong lời nói của chủ pháp cổ văn minh nhắc tới bí mật của chủ kỷ nguyên, thật lạ lùng.
Chủ pháp cổ văn minh ở không trung quát to:
- Trừ phi ngươi hoàn toàn nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên, mới có tư cách đấu ngang tay cùng bổn văn minh, chứ bây giờ ngươi còn non lắm, Thái Cổ!
Nói năng thật hùng hồn, nguyên thiên địa người dám nói như vậy với chủ thái cổ văn minh không hơn mười.
Chủ pháp cổ văn minh chính là một trong số đó.
Lục Nguyên nghe thế thì không hiểu gì cả. Thấy Lục Nguyên thắc mắc, Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh giải thích cho, nàng xuất thân không tầm thường, kiến thức bất phàm.
- Trên thế giới cảnh chính là phó chủ văn minh, trên phó chủ văn minh thì là chủ văn minh, trên chủ văn minh là chủ vĩnh hằng.
- Vậy chủ kỷ nguyên thì sao?
Lục Nguyên ngây ra, nghe nói vậy thì chẳng phải là không có chủ kỷ nguyên ư?
- Chủ kỷ nguyên tức là chủ nhân một kỷ nguyên. Một kỷ nguyên chỉ có thể sinh ra một vị thôi.
Vân Tụ Tuyết giải thích nói:
- Đến văn minh cảnh rồi bàn về pháp lực mạnh yếu tức là lấy kỷ nguyên đo. Một kỷ nguyên, hai kỷ nguyên, mba kỷ nguyên. Mỗi một kỷ nguyên tăng pháp lực càng nhiều, khi đã nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên rồi thì có thể tăng lên pháp lực mười kỷ nguyên.
- Đây chính là chủ kỷ nguyên, tăng vọt pháp lực mười kỷ nguyên. Tiếc rằng một kỷ nguyên chỉ có thể được một chủ kỷ nguyên.
- Nói thẳng ra là chủ kỷ nguyên chính là chủ văn minh, bình thường một kỷ nguyên đến mười kỷ nguyên xưng là phó chủ văn minh. Mười kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên thì gọi là chủ văn minh. Chủ kỷ nguyên bởi vì có pháp lực mười kỷ nguyên hỗ trợ nên bình thường trực tiếp là chủ văn minh. Nhưng kỷ nguyên này dường như là ngoài ý muốn, chủ thái cổ văn minh chỉ được năm lực lượng kỷ nguyên, còn có năm lực lượng kỷ nguyên đánh rơi bên ngoài nên kỷ nguyên này vẫn không có chủ kỷ nguyên. Không ai biết năm kỷ nguyên đã đi đâu. Trong thiên địa nhiều người mạnh mẽ đều đang tìm lực lượng năm kỷ nguyên đó, một khi vào tay là pháp lực sẽ tăng vọt.
- Nửa bước văn minh cảnh chỉ được lượng năm kỷ nguyên chi tử, bản thân có tu vi rất mạnh nhưng chưa phải là đối thủ của phụ thân.
Vân Tụ Tuyết nhỏ giọng giải thích:
- Hơn nữa dù là phó chủ văn minh hay chủ văn minh đều chỉ có thể sống thời gian có hạn. Ví dụ phó chủ văn minh là sống mười kỷ nguyên, chủ văn minh chỉ sống được hai mươi kỷ nguyên. Vậy nên mọi người đều hy vọng có thể trở thành Khổng Ni, thế mới là vạn kiếp bất bại, vạn kiếp không hủ. Nhưng mà từ xưa đến nay chưa từng tồn tại một vị chủ vĩnh hằng, chỉ thấy vĩnh hằng môn dựng ở đó. Thời gian trôi qua, mọi người dần nhạt đi hy vọng, cảm thấy chủ văn minh cũng không thể trở thành chủ vĩnh hằng được. Chủ vĩnh hằng chỉ là truyền thuyết hư ảo, có một vài tên điên hoặc nhân vật văn minh cấp sinh mệnh sắp tới cuối mới điên cuồng truy đuổi truyền thuyết chủ vĩnh hằng.
Lục Nguyên nghe Vân Tụ Tuyết nói vậy xem như hoàn toàn hiểu ra, hóa ra bên trong có nhiều cong cong quấn quấn như thế.
Trong đó có nhiều việc ở Vô Thượng Đại Giáo không nghe được, vì người Vô Thượng Đại Giáo không biết nhiều như vậy.
Lục Nguyên nghe lòng sục sôi, bây giờ phải lấy mục tiêu văn minh cảnh trước đã, đến văn minh cảnh rồi mới trùng kích lực lượng nhiều kỷ nguyên. Lực lượng nhiều kỷ nguyên thật sự quá cường đại.
Ở không trung giao đấu dường như chủ thái cổ văn minh rơi vào thế yếu.
Chủ pháp cổ văn minh, làm chủ văn minh nổi danh nhiều năm đúng là không đơn giản.
Lực lượng siêu kỷ nguyên lại ở không trung va chạm, Lục Nguyên bỗng phát hiện có luồng pháp lực bắn tới. Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì đã xuất hiện ngoài pháp cổ thế giới, nhưng hắn không ở địch doanh, cách không xa có Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu, cùng với một người đàn ông trung niên siêu ca to.