Lục Nguyên ở một bên quan sát chốc lát liền học xong tiết cực hạn, đây là cực hạn thứ mười hai của hắn.
phó chủ giản chi văn minh có thấy Lục Nguyên nhưng không quá để mắt vào hắn. Chiến trường ngưng cố tinh vực cực kỳ lớn, cộng thêm địa hình đặc biệt, vô số người chiến đấu, dù là thần niệm phó chủ văn minh có thể lan đến nơi rất nhỏ, cho nên gã không biết cuộc chiến tuyệt thế giữa Lục Nguyên và Hoang Chi Tử.
Phó chủ giản chi văn minh bùm một tiếng đánh bay phó chủ đồ chi văn minh, nhìn sang Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi thật sự là thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ muốn xông vào. Ta chờ giết ngươi rất lâu rồi, hôm nay ngươi đưa lên cửa cho ta giết thật là việc rất sung sướng.
Phó chủ giản chi văn minh hét chói tai, xuất chiêu với Lục Nguyên.
Phó chủ giản chi văn minh chín kỷ nguyên phối hợp tiết cực hạn đúng là cũng có sức sát thương.
Lúc này không gian quanh thân Lục Nguyên kẹt từng khúc một, thời gian cũng bị kẹt, thậm chí chiêu thức hắn định đánh ra cũng ngắt ngứ, càng muốn chết kiểu dừng dừng này không có tiết tấu, lúc chậm khi nhanh khiến người khó chịu muốn hộc máu.
Không đúng, bây giờ ngay cả máu cũng bị tiết cực hạn hạn chế, nhanh rồi chậm, kẹt rồi chạy.
Đây chính là tiết cực hạn, pháp môn vô thượng khống chế tiết tấu.
Không thể không nói, phó chủ giản chi văn minh đúng là một thiên tài, sáng tạo ra pháp môn như vậy.
Phó chủ giản chi văn minh nhất định muốn giết Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi là thiên tài kiếm đạo lớn nhất ở kỷ nguyên này, ta giết ngươi thu hết khí vận kiếm đạo của ngươi về cho ta, sau này ta có thể đi cổ kiếm giả mộ lấy báu vật thiên địa, trùng kích chủ văn minh thậm chí là cảnh giới càng cao hơn.
Phó chủ giản chi văn minh là hạng người tràn ngập dã tâm, gã tin tưởng có thể giết chết Lục Nguyên.
Lục Nguyên cũng hét lên:
- Xuất kích đi!
Đối mặt phó chủ giản chi văn minh Lục Nguyên không khách sáo, mười hai chiêu thức cực hạn đế, hoàng, vương, cuồng, bá, ngạo, hồng, khổ, viên, biến, tiết, huyễn toàn bộ đều thi triển ra, pháp lực chín kỷ nguyên cũng đánh ra ngoài, cứng đối cứng va chạm cùng phó chủ giản chi văn minh.
Cái gọi là chuyên nghiệp vừa ra tay liền biết ngay. Phó chủ giản chi văn minh mới rồi còn tưởng Lục Nguyên dễ khi dễ, kết quả không ngờ là hắn phản kích mãnh liệt như vậy, trên cả phó chủ giản chi văn minh. Gã còn muốn khống chế tiết tấu chút, nhưng tiết tấu có tuyệt đến đâu đụng phải công kích cuồng bá như vậy thì cũng chơi xong.
*Ầm!*
Chỉ là một kích phó chủ giản chi văn minh liền bị Lục Nguyên đánh trọng thương, bùm một tiếng văng ra mấy ngàn trượng.
Lục Nguyên thật mạnh, tại sao hắn mạnh như vậy chứ?
Phó chủ giản chi văn minh đang nghi ngờ thì Lục Nguyên đã như bóng với hình đuổi theo, căn bản không cho gã chút cơ hội nào, vừa ra tay lại là mười hai chiêu thức cực hạn, lần thứ hai đánh vào phó chủ giản chi văn minh. Phó chủ giản chi văn minh lại ra tay, vận vạn giản tương gian thuật phòng ngự mạnh nhất của gã. Vạn giản tương gian thuật là thuật phòng ngự khá lạ lùng, dường như đem vạn cây giản tổ hợp vòng quanh bên người. Giản và kiếm khác nhau, giản có vô số mắt, cho nên có thể không ngừng gấp khúc, kiếm thì không làm được như vậy. Bùm, gã mới ngự vạn giản tương gian thuật đã bị Lục Nguyên nặng nề đập vào.
Lục Nguyên không cho phó chủ giản chi văn minh có cơ hội thở dốc, lại xông lên, Dưỡng Ngô thần kiếm đâm thẳng xuyên qua vạn giới.
- Phó chủ giản chi văn minh, đây là một kiếm đâm thay cho các tiền bối kiếm cổ văn minh năm đó. Ngươi phản bội kiếm cổ văn minh, ngày hôm nay nên chết đi.
Phó chủ giản chi văn minh cố chóng lại nhưng đối mặt Lục Nguyên thì sao kháng cực được chứ. Gã lần thứ hai bị chiêu thức cực hạn nặng nề đánh bay, giản chi tiểu thiên thế giới đã tổn hại sáu phần.
Lục Nguyên lại xuất kích, lại là nhất kiếm, lần này dùng lưu tinh thần kiếm, nhất kiếm tốc tuyệt, đuổi theo phó chủ giản chi văn minh. Kiếm đâm xuyên qua thân hình phó chủ giản chi văn minh, tổn hại giản chi tiểu thiên thế giới tám phần.
- Phó chủ giản chi văn minh, một kiếm này là báo lại Kiếm Môn nhiều năm luôn bị giản hại.
Có thù báo thù, có oán báo oán.
Chính là lúc trượng kiếm trừ ân cừu.
Kiếm, thanh u, khẽ ngâm.
Kiếm càng thấy sảng khoái.
Kiếm thanh u, kiếm khẽ ngâm.
Lục Nguyên búng kiếm.
Phó chủ giản chi văn minh là một nhân vật kiêu hùng, lúc này bị trọng thương rồi mà vẫn muốn sống, định dùng tốc độ nhanh nhất chạy thoát. Nhưng đáng tiếc là trường kiếm của Lục Nguyên không chút lưu tình đâm xuyên qua thân mình phó chủ giản chi văn minh, đâm thủng trái tim gã.
Lục Nguyên nhìn phó chủ giản chi văn minh, nói:
- Năm đó ngươi phản kiếm, hôm nay chết dưới kiếm.
Phó chủ giản chi văn minh hét to:
- Vậy thì sao chứ? Cho dù có chết dưới kiếm thì ta cũng không hối hận.
Phó chủ giản chi văn minh lớn tiếng rống:
- Năm đó cái đám điên đi đấu thiên, nghĩ mọi người đều giống nhau sao? Làm sao có thể, một đám điên không biết thời thế. Ta là người bình thường, ta không phải kẻ điên, kiếm đạo vạn cổ trường tồn, không cần nghĩ cùng biết sao có thể được.
Lục Nguyên quát hỏi:
- Ngươi không đi đấu thiên cũng không có ai trách ngươi, ngươi không đi thì thôi, giống như Tà Kiếm phó chủ văn minh vậy, có sao đâu? Ngươi giết nhiều người thượng kiếm cổ, khi kiếm cổ chủ lực đấu thiên chết rồi hại kiếm đạo, kỷ nguyên này lại trấn áp kiếm đạo.
Phó chủ giản chi văn minh cười lạnh nói:
- Nói nhảm, thực lực của ta không tệ nhưng cần có chỗ dựa mới được! Lục Nguyên, nếu như ngươi không có chủ pháp cổ văn minh làm chỗ dựa thì đã sớm chết rồi. Hưn nữa ngươi có khí vận lớn lao, các loại nhân tố mới không chết. Kiếm cổ bị diệt thì kiếm đạo không còn, kỷ nguyên mới thế lực mới muốn đả kích kiếm đạo, nếu ta không tìm chỗ dựa thì làm sao được? Chỉ có giết đồng môn cũ mới khiến chỗ dựa đó yên tâm. Nếu không phải năm đó ta phản văn minh thì làm sao phát triển thế lực giản chi văn minh lớn như hiện nay? Vì dã tâm của ta, đồng bạn cũ bình thường hy sinh có là gì? Hy sinh vì ta họ nên cảm thấy vinh hạnh.
Gã đến chết cũng không có chút y hối cải, đối với gã cái gì là hối cải? Quá buồn cười rồi.
Phó chủ giản chi văn minh cười dài nói:
- Nếu không phải ngươi xuất hiện, nếu như không có ngươi nhúng tay vào thì ta đã thăng lên cảnh giới chủ văn minh, thành tựu tương lai to lớn, đến lúc ấy giản đạo trường tồn.
- Đáng tiếc, đáng tiếc, mọi chuyện đã muộn rồi, chí lớn chưa thành, chí lớn chưa thành.
Phó chủ giản chi văn minh hét to vài tiếng, nhân vật có dã tâm kiêu hùng rốt cuộc hoàn toàn chết đi.
Ân cừu đã thanh toán xong, Lục Nguyên có chút cảm thán. Đói kháng với giản chi văn minh đã rất lâu rồi, giờ thì rốt cuộc đánh chết phó chủ giản chi văn minh.
Lục Nguyên tùy tay phất, phó chủ giản chi văn minh dù gì cũng là chín kỷ nguyên có không ít đồ tốt.
Ví dụ như thiên cấp linh mạch, phó chủ giản chi văn minh tất nhiên không khả năng giàu bằng Hoang Chi Tử nhưng mấy năm nay tích góp có năm trăm thiên cấp linh mạch, cộng thêm lần trước đánh chết hồ chi phó chủ văn minh được thiên cấp linh mạch, bây giờ Lục Nguyên có tổng cộng hai ngàn sáu trăm thiên cấp linh mạch, số lượng khá là khổng lồ.
Phó chủ giản chi văn minh trong tay có tới hai phần tàn đồ thượng cổ kiếm giả mộ, nhiều hơn cả trong tưởng tượng, vốn tưởng gã chỉ có một phần chứ. Vậy là Lục Nguyên đã tích lũy đến năm phần tàn đồ thượng cổ kiếm giả mộ, cách gom đủ chỉ kém ba phần.
Trừ hai cái này ra không có vật gì tốt cả.
Lục Nguyên lại nhìn, phát hiện bên giản chi văn minh không có ai xuất sắc cả, vốn giản chi văn minh còn có một Đoạn Thần phó chủ văn minh thực lực không tệ nhưng thấy phó chủ giản chi văn minh nhanh chóng chết trong tay Lục Nguyên thì sợ teo tim, nhân lúc hỗn loạn bỏ trốn rồi. Bây giờ trong ngưng cố tinh vực rất hỗn loạn, gã trốn đi có muốn tìm ra được cũng rất khó khăn.
Mình còn có một người phải giết, đó chính là hỏa chi phó chủ văn minh. Hỏa chi phó chủ văn minh năm ấy giết đồ cầu đạo, khi mình luyện thôn hỏa long được đệ tử của gã là hỏa kỳ lân giúp đỡ, đã hứa sẽ thay nó báo thù. Chuyện đã hứa nhất định phải làm được là phẩm đức tốt của Lục Nguyên.
Giữa đường hắn đụng phải miêu chi phó chủ văn minh. Năm đó miêu chi phó chủ văn minh ở phượng cổ văn minh từng ra tay với Lục Nguyên, khi ấy may là có chủ phượng cổ văn minh nhúng tay vào, nếu không thì Lục Nguyên đã tiêu đời rồi. Hiện tại gặp phải miêu chi phó chủ văn minh, tất nhiên Lục Nguyên sẽ tiện tay lấy mạng gã.
Miêu chi phó chủ văn minh muốn dùng xuất nông chi nhất đao nhưng chuyện đời biến đổi, lúc trước Lục Nguyên chống đỡ không được nông chi nhất đao của gã chứ bây giờ miêu chi phó chủ văn minh bảy kỷ nguyên đâu đáng lọt và mắt hắn. Nông chi nhất đao xem như có chút uy lực thôi, Lục Nguyên không thèm để ý, nhẹ nhàng đánh chết miêu chi phó chủ văn minh.
Lại thanh toán một ân oán.
Lục Nguyên nhanh chóng tới chỗ hỏa chi văn minh. Hỏa chi văn minh đang cùng địch thủ cũ băng chi văn minh đụng độ. Băng Chi phó chủ văn minh lại bị tiên cổ văn minh của Nguyên Thủy Thiên Tôn kiềm chế, cho nên bên hỏa chi văn minh hoàn toàn chiếm ưu thế. Chiến cuộc chỗ này là hỏa diễm thiêu huỷ tinh vực, băng khối đông kết tinh vực.
Hỏa chi phó chủ văn minh dùng pháp thuật, Lục Nguyên không có hứng thú học chiêu thức cực hạn của gã.
Lục Nguyên đứng đó hét to:
- Hỏa chi phó chủ văn minh!
Hỏa chi phó chủ văn minh đang đấu với người bất giác ngẩng đầu lên, hơi nghi hoặc hỏi:
- Lục Nguyên?
Đây là lần đầu tiên gã gặp mặt Lục Nguyên.
Lục Nguyên mặt không biểu tình nói:
- Hỏa chi phó chủ văn minh, ta lấy mạng ngươi đây, xem như bá thù cho cửu đầu hỏa kỳ lân.
Hỏa chi phó chủ văn minh lập tức nghe hiểu có chuyện gì, nói:
- Thì ra là vậy, ngươi có quan hệ với đồ đệ vô dụng của ta. Muốn chịu chết thì tới nhanh đi, ta giết ngươi để lập công lớn.
Gã cũng không nghe thấy tin Lục Nguyên chém chết Hoang Chi Tử, ngưng cố tinh vực thật sự quá to lớn.
- Tốt!
Lục Nguyên liền ra chiêu ngay, đối mặt hỏa chi phó chủ văn minh đúng là không cần làm kỹ xảo gì nhiều, hiện tại thực lực của hắn đói phó người pháp lực chín kỷ nguyên đều có thể cứng răn nghiền nát.
- Kiếm nhất, phồn hoa quá nhãn khai nhất quý.
- Kiếm nhị, thủ hộ.
- Kiếm tam, Vong Trần.
- Kiếm tứ, không.
- Kiếm ngũ, duy kiếm.
- Kiếm lục, bá đạo nhiếp thiên.
- Kiếm thất, tiểu kiếm giới.
- Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất.
- Kiếm cửu, thất tình chi kiếm.
- Kiếm thập, phương viên.
Lần này đối phó hỏa chi phó chủ văn minh không cần dùng màu mè gì cả, chỉ trực tiếp từng chiêu từng thức thi triển ra thôi, dùng thượng kiếm thế, đường đường chính chính nghiền đối thủ. Dưỡng Ngô thần kiếm dùng đường đường chính chính kiếm thế, một manhr mênh mông. Mặc dù hỏa chi phó chủ văn minh đán hra hàng loạt ngọn lửa lợi hại, kết hợp đặc tính thần hỏa và hra văn minh lại, ví dụ như hằng tinh hỏa, đó là do lấy vĩnh hằng tinh vực luyện chế lửa, ví dụ như cứu cực cửu đầu hỏa, đây là lấy đặc tính của hỏa kỳ lân sáng tạo ra ngọn lửa. Ba ngọn lửa mỗi thứ đều có thể uy chấn vạn cổ, nhưng đối mặt đường đường chính chính kiếm thế của Lục Nguyên thì khó tránh khỏi giảm khí thế. Hỏa chi phó chủ văn minh là lần đầu tiên đấu với Lục Nguyên nhưng cảm giác được kiếm pháp của hắn, thực lực cao cường đến mức khủng bố. Gã muốn vùng vẫy chóng cự, nhưng phát hiện có giãy dụa như thế nào cũng khó thể chống đỡ.
Lục Nguyên không đánh kiểu gì màu mè, ổn định vững chắc, pháp lực ở trên ngươi, chiêu thức trên ngươi vậy thì ngươi có cách gì nào?
*Ầm!* *Ầm!* *Ầm!* *Ầm!*
Lửa cháy hừng hực, hỏa chi phó chủ văn minh bị thương lại bị thương.
Rốt cuộc, một kiếm đâm vào trái tim gã, hủy diệt mười phần hỏa chi tiểu thiên thế giới của gã.
Lục Nguyên nhìn hỏa chi phó chủ văn minh, nghiêm túc nói:
- Đồ đệ không phải dùng để giết.
Hỏa chi phó chủ văn minh cười lạnh nói:
- Tại sao đồ đệ không phải dùng để giết? Chỉ cần có thể khiến ta tới chủ văn minh, đừng nói là đồ đệ, thứ gì cũng giết được. Ngươi chỉ là trời sinh có khí vận lớn, thực lực tăng nhanh, không biết quanh năm kẹt ở một cảnh giới thống khổ thế nào, vì thực lực và dã tâm, đồ đệ tính cái gì?
Lục Nguyên cực kỳ nghiêm túc nói:
- Không, dù có thế nào chỉ cần đồ đệ chưa phản sư thì ta sẽ không giết đồ đệ của mình, đây là nguyên tắc của ta.
Người với người là khác nhau. Lục Nguyên khác với hỏa chi phó chủ văn minh. Hỏa chi phó chủ văn minh học vài ngụm máu, cuối cùng chết.
Bây giờ Lục Nguyên giết Hoang Chi Tử, hồ chi phó chủ văn minh, hỏa chi phó chủ văn minh, phó chủ giản chi văn minh, miêu chi phó chủ văn minh, có thể nói là chiến quả kinh người.
Lúc này bên liên minh Hoang Tiên Phật Mệnh Lý phó chủ văn minh vẫn đang chủ trì đại cục.
Mệnh Lý phó chủ văn minh lúc này đang tính mệnh, lão đã tính mệnh đến mức độ cực kỳ sâu sắc, rất khó ra sai sót. Trong tính toán của gã rõ ràng mệnh cách của Hoang Chi Tử mạnh mẽ, mệnh lý cường đại, sẽ không chết bởi trận này. Nhưng gã đã chết, rõ ràng mệnh cách của Lục Nguyên không cường như vậy, theo lý thì cuộc chiến này theo mệnh lý Lục Nguyên là chết Hoang Chi Tử sống chứ, tại sao vậy? Chỉ dựa vào đấu thiên giải thích thì hoàn toàn không thông được.
- Báo, hồ chi phó chủ văn minh chết trong tay Lục Nguyên.
- Báo, phó chủ giản chi văn minh chết trong tay Lục Nguyên.
- Báo, miêu chi phó chủ văn minh chết trong tay Lục Nguyên.
- Báo, hỏa chi phó chủ văn minh chết trong tay Lục Nguyên.
Không ngừng truyền đến báo tang, mà không phải báo tang bình thường, là thủ lĩnh văn minh chết. Bình thường một thủ lĩnh văn minh rất khó chết nhưng bây giờ thì sao? Đụng phải Lục Nguyên từng tên người chết hồn diệt.
Báo tang liên tiếp truyền đến.