Giờ thì mọi người dần tin Lục Nguyên đã nói thật.
Sự thật chưa từng có.
Lục Nguyên thật sự làm được giết chết chủ tốc chi văn minh mười bốn kỷ nguyên, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Thời gian đang chậm rãi trôi qua.
Vĩnh hằng chi môn bùm một tiếng mở ra, chư thiên thần vật thứ hai mươi mốt, hai mươi hai bắn ra. Nhiều người có mặt đã sớm bay lên vọt hướng chư thiên thần vật thứ hai mươi mốt, hai mươi hai rồi. Lục Nguyên cũng bay đi, nhưng khi hắn tới thì có khoảng mười chủ văn minh bao vây hắn.
Không sai, họ tập trung đối phó Lục Nguyên.
Lúc trước phe sát na không làm gì được với tốc độ của chủ tốc chi văn minh, cho nên bất đắc dĩ phái nhiều chủ văn minh ngăn chặn gã, cuối cùng thành công. Tiếc rằng để lại chút nguy hiểm là khiến phe bên họ không ai đi chặn người phe bất tử, kết quả là để phe bất tử lấy được chư thiên thần vật.
Khi ấy đám chủ võ thần văn minh bày ra trận thế đi đối phó chủ tốc chi văn minh.
Hiện giờ người phe bất tử cũng bày ra trận thế tương tự để đối phó Lục Nguyên.
Trong đó có mấy người dẫn đầu.
Ví dụ vị mười bốn kỷ nguyên này không phải ai khác, chính là mười ba kỷ nguyên, đại biểu cho đại đạo chân thực, không giống bình thường.
Gã nói:
- Lục Nguyên, ta sớm có nghe danh tiếng của ngươi, hãy để ta đụng độ ngươi một phen.
Chủ hoang chân văn minh lấy ra chân thực chi kích của mình, nó là lấy ban đầu văn tự chân tự tế luyện mà thành, chân thực trong tay, ta là chân, ngươi là ngụy.
Chân thực chi kích của gã không phải do một phần mười vận mệnh thiết tắt tế luyện mà thành, chẳng qua cơ duyên xảo hợp gã gặp được chân thực chi nhãn, chân thực chi nhãn chính là một phần vận mệnh. Mặc dù gã vẫn không được chân thực chi nhãn nhưng cảm giác gặp gỡ đó giữ trong lòng, ngưng luyện thành thanh chân thực chi kích, lấy chân thực chi kích phối hợp nhiều kích pháp của thái cổ văn minh, hóa thành kích pháp mạnh nhất trong đời gã.
Phút chốc kích ảnh như sơn, kích ảnh như huyễn, không ngừng biến ảo giữa chân thực cùng hư ảo, không thể mò ra đâu là thật, đâu là giả.
Chân thực hư ảo, tiện là như vậy.
Rồi ví dụ như người này cũng là mười bốn kỷ nguyên, chủ phật tông văn minh. Vạn phật chi tông, vạn phật triêu tông, hướng về bái lạy chính là gã, cũng là người mười bốn kỷ nguyên. Chủ phật tông văn minh đứng đó khiến có xúc động ngàn vạn người quỳ lạy.
Chủ phật tông văn minh đọc phật hiệu:
- A di đà phật, Lục thí chủ, ngươi đã nhập ma, hiện tại hồi đầu còn chưa muộn.
Gã sử dụng vạn phật hoán tâm tâm pháp, như có vạn phật đang kêu gọi người. Chỉ cần người nghe cho rằng mình nhập ma thì tinh thần sẽ bị khống chế, tâm linh có sơ hở sẽ bị gã đánh thương.
Chủ phật tông văn minh đôi phật thủ biến thành hai phật chi tiểu thiên thế giới đè hướng Lục Nguyên.
Còn có một vị chủ hồng nhất văn minh, đấy là đại đạo phiêu phiêu trong tay, tiên phong nhược nhược, người này mặt mày tươi cười. Chủ hồng nhất văn minh xuất thân từ tiên cổ văn minh, ở trong tiên cổ văn minh đứng sau chủ hồng quân văn minh, thực lực, thủ đoạn tất nhiên là không tầm thường. Ngón tay gã ở không trung biến đổi ngày càng nhẹ nhàng, cái này gọi là chư thiên phong thần chỉ, có thể phong lại thần hồn, công kích thần hồn. Loại Phong thần đài, Phong Thần bảng đều bị gã cai quản, một khi rơi vào Phong Thần bảng thì vạn vạn năm không thể thoát thân, đây là thiên ý. Chư thiên phong thần chỉ của gã càng lợi hại hơn Phong Thần bảng nhiều.
Ba nhân vật có tính tiêu biểu này đều là mười bốn kỷ nguyên.
Đương nhiên, cũng không thể coi thường người khác.
Ví dụ như chủ thiên chi văn minh là người mười ba kỷ nguyên, gã đấu với Lục Nguyên một chiêu rơi vào thế yếu nhưng khi đó là khi đó, bây giờ chủ thiên chi văn minh không cam lòng tỏ ra yếu thế, gã phải đấu với hắn một trận. Đương nhiên gã không đơn độc khiêu chiến mà là cùng mười mấy người tấn công.
Còn có nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Trận thế này ngang với hồi chủ võ thần văn minh vây công ngăn chủ tốc chi văn minh. Lúc đó chủ tốc chi văn minh chỉ có nước ngự tốc thần bộ pháp đi đông trốn tây, không thể đứng ngay tại chỗ. Bây giờ trận thế cùng đẳng cấp đối mặt Lục Nguyên thì hắn có thể làm được gì? Hắn ứng đối nó được không?
Chắc an toàn không thành vấn đề, chỉ cần Lục Nguyên ngự kiếm bộ trốn đi thì chắc không khó.
Nhưng muốn cướp chư thiên thần vật thứ hai mươi mốt, hai mươi hai thì chắc nằm mơ thôi, hoàn toàn không thể được.
Lục Nguyên hành động.
Quả nhiên là kiếm bộ!
Đúng là định dùng tốc độ di chuyển nhưng như vậy thì Lục Nguyên sẽ không có được hai cao đẳng thần vật.
Chính lúc người ta nghĩ vậy thì chỉ thấy Lục Nguyên tới bên cạnh chủ hoang chân văn minh, một kiếm chém ra, đánh ra là bá khí. Một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn hoàn toàn thi triển ra. Lúc này vòng vây vẫn không có hoàn thành, Lục Nguyên tìm đến chủ hoang chân văn minh. Chủ hoang chân văn minh không hề kinh sợ, gã sớm nghĩ muốn gặp gỡ Lục Nguyên rồi, chân thực chi kích đâm hướng Lục Nguyên.
Kiếm kích giao phong!
*Keng!*
Chân thực chi kích dù là chân thật vẫn là hư ảo, toàn bộ chớp mắt bị phá.
Trường kiếm của Lục Nguyên đã đâm nhanh tới chủ hoang chân văn minh.
Dưới một chiêu này chủ hoang chân văn minh đã bị thương.
Chủ hoang chân văn minh giật nảy mình, sao có thể!
Gã vội vàng ra tay phòng ngự nhưng Lục Nguyên luôn có thể dễ dàng phá đi nó.
Năm chiêu!
Đường đường là chủ hoang chân văn minh mười bốn kỷ nguyên mà ở dưới tay Lục Nguyên chỉ đi năm chiêu đã chết dưới tay hắn, chiến tích khiến xung quanh nhiều chủ văn minh muốn đè ép chư thiên thần ngây ra. Mười bốn kỷ nguyên! Năm chiêu liền chết! Cái này nghĩ sao cũng không được, Lục Nguyên có mạnh như thế sao?
Thật ra thì đây cũng là chiến tích Lục Nguyên có thể làm được khi đối mặt chủ hoang chân văn minh, bản thân hắn đã là mười bốn kỷ nguyên, mặc dù gã cũng là mười bốn kỷ nguyên nhưng bản thân hoang hệ bị hắn khắc, vậy nên mười bốn kỷ nguyên ở dưới tay Lục Nguyên đi năm chiêu liền chết.
Đương nhiên đây là tác dụng của kiếm bộ. Tốc độ của kiếm bộ quá nhanh khiến chủ hoang chân văn minh không kịp phản ứng, vậy nên gã mới trong vòng năm chiêu tiêu đời. Gã chết quá nhanh, thậm chí không kịp thúc đẩy chủ văn minh tự bạo trước khi chết. Vốn gã tự bạo cực kỳ có uy lực có thể tổn thương đến chủ văn minh mười lăm kỷ nguyên, nhưng có ai ngờ nổi, không ai tưởng tượng được.
Lục Nguyên di chuyển kiếm bộ, tốc độ như tia chớp, Dưỡng Ngô thần kiếm lại đánh ra, kiếm quang như điện như lôi như vũ như vụ, chỉ trong khảnh khắc thẳng hướng đối thủ, lần này hướng về phía chủ hồng nhất văn minh. Chủ hồng nhất văn minh có chư thiên thần phong chỉ rất lợi hại, Lục Nguyên cảm thấy hơi bị nguy hiểm, vậy nên hắn mới tìm chủ hồng nhất văn minh làm đối thủ. Chủ hồng nhất văn minh lập thi triển ra chư thiên phong thần chỉ, nếu bị gã đánh túng thì sẽ tiêu ngay. Hơn nữa chư thiên thần phong chỉ phong lại tất cả xung quanh, Lục Nguyên cảm giác dường như thần hồn bị phong ấn, tốc độ vận chuyển ngày càng chậm.
Hay cho chư thiên thần phong chỉ rắc rối, phong thần hồn con người, chưa đánh trúng thì phong chậm chút, nếu bị đánh trúng liền phong ngay.
Lục Nguyên xuất kiếm.
Chủ hồng nhất văn minh lạnh lùng cười nói:
- Một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn sao? Rất lợi hại, nhưng không làm gì được ta.
Gã có chút tự tin, bởi vì chư thiên thần phong chỉ của gã suy yếu chiêu thức cực hạn của đối thủ, một trăm bốn mươi mốt loại bị gã suy yếu thì tương đương khoảng một trăm loại, cho dù gã không địch lại Lục Nguyên nhưng đỡ một thời gian thì không thành vấn đề. Chỉ cần chặn một thời gian thì mấy người khác của phe bất tử cùng lên, Lục Nguyên sẽ tiêu đời.
Gã tràn đầy tự tin.
Nhưng gã lập tức phát hiện không thích hợp.
Chư thiên thần phong chỉ của gã không thể phong chiêu thức cực hạn của Lục Nguyên.
Có chuyện gì?
Chư thiên thần phong chỉ của mình sau khi suy yếu thần hòn Lục Nguyên chắc là có thể phong lại chiêu thức cực hạn.
Một trăm bốn mươi mốt loại, có thể phong nó một chốc chứ.
Không đúng, đó không phải một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn.
Mà là một trăm sáu mươi mốt loại!
Vậy là sao?
Lục Nguyên rõ ràng là một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn, tại sao bỗng nhiên thành một trăm sáu mươi mốt loại chiêu thức cực hạn?
Bởi vì sơ sẩy này mà chư thiên thần phong chỉ của gã bỗng bị phá và vai trúng kiếm quang Lục Nguyên đánh ra.
Chớp mắt Lục Nguyên liên tục tấn công gã, nếu nói mới rồi cái chết của chủ hoang chân văn minh mấy người kia chưa kịp phản ứng, thì bây giờ hắn giết chủ hồng nhất văn minh là mọi người đều thấy hết. Hồng Quân định động.
Chủ pháp cổ văn minh mỉm cười nói:
- Chỗ này có công lý riêng, ở giai đoạn thứ hai này chúng ta không thể ra tay, ngươi đã quên công lý này sao? Hơn nữa Hồng Quân à, nếu ngươi ra tay thì ta thật sự không ngại hai chúng ta cùng luyện tập một chút.
Chủ pháp cổ văn minh không kém cỏi hơn Hồng Quân. Hồng Quân nhìn hướng chủ bất tử văn minh, phát hiện gã đang vuốt sợi tóc đỏ như máu của mình. Đối với gã thì chết một chủ hồng nhất văn minh mười bốn kỷ nguyên tính cái gì, có thể quan sát tiềm lực trưởng thành của Lục Nguyên mới là việc càng có ý nghĩa.
Chủ hồng nhất văn minh bị Lục Nguyên tấn công liên tiếp, đám chủ thiên chi văn minh, chủ phật tông văn minh đều tham gia vào, lấy một đống người địch một mình Lục Nguyên.
Càng khủng bố là một mình Lục Nguyên có thể chọi nhiều người mà chiếm nhiều ưu thế, dù bao nhiêu chủ văn minh ra tuyệt kỹ đều bị hắn đè ép cả.
Lục Nguyên, hắn mới vào vĩnh hằng tinh vực không ba lâu, tại sao hung tàn như vậy?
Tăng tốc độ kiểu này còn nhanh hơn cả Tổ Long nữa.
Hơn nữa đừng quên rằng đây là một trăm sáu mươi mốt loại chiêu thức cực hạn.
Vốn một trăm bốn mươi mốt chính là phá ký lục.
Bây giờ càng phá rồi lại phá, hắn tự mình sáng lập ra kỷ lục.
Lục Nguyên lấy một địch nhiều, cực kỳ hung ác!
Hơn nữa bây giờ còn chiếm ưu thế!
Lúc này đám người đang tranh giành chư thiên thần vật bất giác dừng tay.
Hai chư thiên thần vật yên tĩnh bềnh bồng tại đó.
Bây giờ Lục Nguyên cứng rắn chống lại phe bất tử.
Hãy xem kết quả Lục Nguyên cứng rắn chống lại, xem, nếu hắn thành công thì những người khác cũng ngại lấy đi hai cao đẳng thần vật bởi vì đó toàn là công lao của hắn.
Chỉ thấy Lục Nguyên hú dài nói:
- Ha ha ha ha, ta thiếu chút quên mất, ta còn có một chiêu, phá!
Phá!
Nghe tới chiêu này nhiều người nhíu mày, đó là tuyệt học năm xưa của kiếm cổ văn minh, xem bộ dạng Lục Nguyên thì dường như có thể học được phá.
Không sai, chính là phá!
Khi Lục Nguyên thi triển ra phá thì nhiều chủ văn minh cao đẳng cấp đều giãn chân mày ra.
Phá rất lợi hại!
Nhưng so với chủ kiếm cổ văn minh năm đó thì kém xa.
Không lợi hại như phá của chủ kiếm cổ văn minh, cũng không thành tựu được uy lực gì, chẳng đáng gì cả.
Nhiều chủ văn minh cao cấp thầm nghĩ.
Tất nhiên bây giờ phá đối với nhiều chủ văn minh cao cấp không có uy hiếp quá lớn, nhưng đối với đám chủ văn minh mười ba, mười bốn kỷ nguyên thì vốn họ đã yếu thế rồi, bây giờ tăng thêm kiếm chiêu phá càng khiến phòng ngự không ngừng bị xuyên qua.
Phá! Đây chính là cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.
Chủ hồng nhất văn minh bị kiếm quang của Lục Nguyên đâm xuyên tim, lại đánh chết một chủ văn minh. Mỗi một chủ văn minh đều có tuyệt chiêu bảo mệnh, đa phần chia làm ba loại một là loại tốc độ, hai là loại phòng ngự, ba là loại tự bảo. Bây giờ loại thứ nhất và thứ hai không có tác dụng gì với Lục Nguyên, chỉ có loại thứ ba là khiến hắn hơi kiêng dè chút.
Cố tình của chủ hồng nhất văn minh là đại tuyệt bảo mệnh loại phòng ngự, đụng phải phá thì chỉ có nước chịu bó tay.
Sau khi đánh chết chủ hồng nhất văn minh rồi nhiều người phe bất tử bắt đầu tan vỡ. Đám người chạy tứ tán, ở trong vĩnh hằng loạn lưu nhanh chóng bay về tam phẩm ngộ đạo chi địa. Lục Nguyên không đuổi theo họ, nhanh chóng thu hai cao đẳng thần vật bềnh bồng trên trời và ngực. hai cái cao đẳng thần vật này một là hình tròn, một như tiểu đao, toàn bộ thu hết.
Lục Nguyên đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa.
Cho đến bây giờ, thế cục đã biến đổi rất nhiều. Phe bất tử tổn hao trầm trọng, đã chết ba chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên. Tức là chủ hồng nhất văn minh, chủ hoang chân văn minh, và chủ tốc chi văn minh. Bọn họ dù là quần công hay so tốc độ đều không bằng Lục Nguyên, vậy nên chư thiên thần vật đều để hắn thu hết.
Sướng thật!
Người phe sát na mặc dù không có được chư thiên thần vật nhưng trút được mối hận, lúc trước bị phe bất tử đè đầu rất bực mình. Hơn nữa Lục Nguyên được chư thiên thần vật thì họ cũng có lợi. Lục Nguyên biến mạnh thì minh hữu của họ mạnh hơn, đối thủ phe bất tử không có được chư thiên thần vật, không biến mạnh được, đây đương nhiên là tin cực tốt.
Lục Nguyên đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa, thu gom di vật mới rồi giết chết chủ văn minh, thế là hắn mới phát hiện hóa ra chủ hoang chân văn minh đúng là có thứ tốt. Chủ hoang chân văn minh của gã hơi luyện hóa chút thì hiện ra một phần vị chân thực. Lại xem xét di vật của gã, hóa ra chủ hoang chân văn minh còn biết ở đâu có chân thực chi nhãn, nơi đó là ở di thất địa. Nhưng mà chủ hoang chân văn minh không có đủ thực lực nên không đi lấy chân thực chi nhãn thôi, gã luôn định đợi biến mạnh rồi sẽ lấy đi chân thực chi nhãn, luyện thành một phần vận mệnh thiết tắc.
Tiếc rằng gã bị Lục Nguyên chém gục tại đây, không có cơ hội đi tới đó lấy.
Lục Nguyên thầm nhủ, nếu mà có cơ hội thì mình sẽ đi lấy chân thực chi nhãn, khi đó mình sẽ có được bốn phần vận mệnh thiết tắt.
Giai đoạn thứ hai rốt cuộc đã xong. Giai đoạn thứ hai phun ra là hai mươi hai thần vật cao địa giai. Đến lúc này thì người mười bốn kỷ nguyên có thể nghỉ ngơi, tranh giành cao đẳng thần vật giai đoạn này đúng là kinh tâm động phách. Đầu tiên là chủ tốc chi văn minh tăng tốc độ lên tới tốc chi cảnh, chấn động tứ phương, tiếp theo là Lục Nguyên hung tàn vô cùng, bạo lực tăng lên, đạt tới mười bốn kỷ nguyên, cứng rắn giết chết ba người mười bốn kỷ nguyên.