Khi mệt mỏi thì lấy rượu ra uống. Khi đói bụng thì cắt một miếng thịt thái tuế để ăn. Hương vị thịt thái tuế giống như thịt heo, nhưng ngon hơn một chút.
- Kiếm ý thứ ba mươi mốt rồi.
Lục Nguyên vuốt vuốt mắt của mình, cảm thấy có chút mệt mỏi.
Trong lúc nghỉ ngơi, hắn lại lấy rượu và thịt ra ăn và uống. Sau đó lại tiếp tục xem. Không biết qua bao lâu. Lục Nguyên xem một loại kiếm ý, lại mất hai ngày thời gian.
Lại không biết qua bao lâu, Lục Nguyên khép sách lại.
Đến lúc này, bốn mươi mốt quyển sách về quá trình lĩnh ngộ kiếm ý toàn bộ đã xem xong hết. Một loại cũng không bỏ qua. Trong bốn mươi mốt quyển sách này tổng cộng có sáu mươi bảy quá trình lĩnh ngộ kiếm ý. Hôm nay, ngoại trừ mười kiếm ý mà hắn đã biết, còn lại năm mươi bảy quá trình đã toàn bộ xem xong.
Đúng vậy, sau khi xem qua năm mươi bảy quá trình lĩnh ngộ kiếm ý, pháp lực của hắn cũng không chút tiến bộ, kiếm ý của mình cũng chẳng tăng lên.
Nhưng điều này lại tăng cường căn cơ kiếm đạo cho Lục Nguyên.
Bốn mươi mốt quyển sách này đều là của thượng nhân kiếm tiên cấp, dùng tất cả tâm huyết mà ngưng tụ thành. Lục Nguyên sau khi quan sát hết năm mươi bảy kiếm ý này so với trước kia dễ dàng hơn rất nhiều.
Lúc này đây có thể nói, Lục Nguyên đã chân chính lĩnh hội được căn cơ của kiếm đạo tuyệt thế tông sư.
Năm mươi bảy chủng loại kiếm ý như hà, vụ, triêu dương, liệt rì, nguyệt, lôi, điện…. đủ loại cảnh ngộ đều ở trong đó.
Về sau, Lục Nguyên có thể trở thành tuyệt thế kiếm đạo đại tông sư, thậm chí đạt đến kiếm thánh chi cảnh thì cũng nhờ kỳ ngộ lúc này.
Cuối cùng cũng đã xem xong. Lục Nguyên thở ra một hơi.
Hắn lấy ra một cái đồng hồ cát. Cái đồng hồ cát này ngay cả pháp bảo cũng không tính. Tác dụng duy nhất của nó chính là tự động tính toán thời gian. Lục Nguyên nhìn cái đồng hồ cát, biết mình đã vào trong Vạn Độc Động đã một trăm năm mươi ngày.
Mất một trăm năm mươi ngày, cũng không biết Bắc Phong hiện tại như thế nào rồi.
Có chút bận tâm về sự tình ở bắc Phong, nhưng hắn cũng biết, nếu mình chưa đạt tới Trường Sinh Thất Trọng Kim Đan đại thành thì sau khi ra khỏi Vạn Độc Động cũng không phải là đối thủ của Đồng Bách Niên. Nhất định phải nghĩ biện pháp đạt được Trường Sinh Thất Trọng. Hắn biết cửa ải này không dễ dàng gì. Lại thử tiếp một lần thì lại là một lần thất bại.
Trường Sinh Lục Trọng Hư Đan kết thành trùng kích Trường Sinh Thất Trọng Kim Đan đại thành thật sự là khó khăn.
Kỳ thật thì cửa ải này vốn đã vô cùng khó khăn. Rất nhiều người đã kẹt ở đây mà không có trùng kích thành công. Lục Nguyên thất bại thì được tính là cái gì.
Lại qua một lúc, Lục Nguyên một lần nữa bắt đầu trùng kích Trường Sinh Thất Trọng Kim Đan đại thành.
Lúc này đây, hắn đem mười cái đại thần hồn thạch đặt qua một bên, bắt đầu trùng kích.
Chỉ thấy thần hồn khí tức nhàn nhạt chảy vào, Nhưng vẫn như cũ. Cứ đến đó là mắc kẹt. Sức mạnh thần hồn tiến nhập hư đan, căn bản không thể nào phá tan được cánh cửa kia. Lục Nguyên vận khí, hư đan bắt đầu có sự biến hóa. Màu vàng đậm đặc hơn, nhưng trùng kích thật lâu vẫn không phá được.
Lại thất bại.
Đây lại một lần nữa trùng kích thất bại. Lục Nguyên chỉ cảm thấy thần hồn mệt mỏi. Hơn nữa, trước kia, mình vô luận làm cái gì, cũng không thất bại nhiều lần như vậy. Đây là lần thứ nhất Lục Nguyên gặp thất bại nhiều như thế.
Thật sự là xui xẻo.
Xem ra tạm thời không có cách nào trùng kích Trường Sinh Thất Trọng. Bằng không thì chỉ có thể bị tẩu hỏa nhập ma.
Sau khi uống một ngụm rượu, Lục Nguyên đầu óc chợt lóe lên, rốt cuộc biết mình vì sao trùng kích Trường Sinh Thất Trọng đều không có thành công.
Tu tiên, gấp là không thể thành tiên.
Tu tiên là phải biết tiêu dao tự tại. Tu tiên là phải như gió như mây.
Tu tiên chính là thuận lòng trời, không nên gấp, cần phải tự tại.
Người nếu là gấp, không được tự nhiên, có muốn tu tiên cũng là làm nhiều công ít.
Nếu là người thuận thiên tâm, hiểu rõ thiên ý, giống như gió như mây, tự nhiên là làm chơi ăn thật.
Trước đây, bản thân mình luôn tiêu diêu tự tại, cho nên tu hành một đường bằng phẳng, tiến nhập cảnh giới cực nhanh. Nhưng gần đây, vì chi kiếp Bắc Phong, cùng với cừu hận với Trường Bạch nên vội vã muốn tăng lên Trường Sinh Thất Trọng. Hắn vì quá nóng vội nên trách không được không thể nào trùng kích đến Trường Sinh Thất Trọng.
Tạm thời vứt bỏ những ý nghĩ kia, trở về trạng thái phiêu diêu tự tại cũng không phải dễ dàng gì. Tâm trạng con người đâu phải nói thay đổi là thay đổi liền. Cũng may là Lục Nguyên có rượu.
Uống xong một ly rượu, tư vị sẽ tốt hơn nhiều.
Uống xong một ly rượu, phiền não lập tức tiêu tan.
Uống xong một ly rượu, ta tự hóa thần tiên.
Lục Nguyên lúc này hoàn toàn quên hết tất cả những chuyện ngổn ngang, trở lại cảm giác tiêu diêu tự tại, đạt đến trạng thái nửa tỉnh nửa say. Chỉ tiếc rằng phong cảnh nơi đây không tốt. Nói cách khác là không thơ mộng.
Trong lúc nửa say nửa tỉnh, hắn nhìn sang bốn mươi mốt quyển sách. Bốn mươi mốt quyển sách này trong đó không chỉ có quá trình lĩnh ngộ kiếm ý, mà còn có nhiều cái khác. Ví dụ như kiếm pháp của các môn phái. Lục Nguyên hiện tại tâm trạng đã khôi phục lại sự bình tĩnh, tùy ý xem một cái
Tùy ý nhưng lại lật đến thứ tốt. Kiếm khí hóa cương thuật.
Môn công pháp này là do một vị tiền bối sáng tạo ra trong cuộc đấu kiếm lần thứ ba. Công pháp đặc biệt "kiếm khí hóa cương" có thể biến xung quanh thành một tầng cương khí. Phi kiếm kết thành cương khí, kể từ đó phi kiếm va chạm linh kiếm. Bởi vì có cương khí bảo hộ nên không bị linh kiếm làm tổn hại.
Tôi luyện linh kiếm trong Trường Sinh Bát Trọng, mạnh nhất chính là linh kiếm sắc bén, cùng phi kiếm đụng nhau không bao lâu là có thể chặt đứt phi kiếm. Trường Sinh Thất Trọng không thể đối kháng với Trường Sinh Bát Trọng.
Môn kiếm khí hóa cương thuật này có thể hóa giải phiền não đó. Có nó thì không còn sợ linh kiếm. Ít nhất trong một thời gian dài có thể chiến đấu được với phi kiếm.
Người sáng chế ra chiêu này cũng là một thiên tài. Vì phi kiếm của Trường Sinh Thất Trọng sẽ bị linh kiếm của Trường Sinh Bát Trọng chém, cho nên mới sáng chế ra thuật này. Mặc dù các thiên tài sau khi đạt đến đại đạo cảnh thì không còn tác dụng nữa. Nhưng coi như là lưu lại cho hậu thế đi.
- Điều này cũng tốt!
Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng.
Dù sao thì muốn thắng Đồng Bách Niên hay là Tư Mã Trường Bạch thì phải học thuật này. Tư Mã Trường Bạch dùng linh kiếm, nếu có thuật này thì không còn sợ linh kiếm nữa, có thể chính thức cùng Tư Mã Trường Bạch giao thủ.
Thái Hồ.
Chỉ thấy hai đạo hàn khí từ trong hồ xông ra. Hai đạo hàn quang này giống như hai con rắn, càng hóa càng nhỏ hút vào trong cái mũi Đồng Bách Niên.
Hai đạo hàn khí này chính là linh hồn của nước trong Thái Hồ.
Núi có linh hồn của núi, nước có linh hồn của nước.
Trong Thái Hồ có đầy hoa. Cứ giờ Tý canh ba mỗi ngày, những đóa hoa này đạt đến trạng thái nồng nặc nhất, nhưng lại bị Đồng Bách Niên hấp thu. Có những tu tiên giả khác đến nhưng sớm đã bị Đồng Bách Niên giết chết hết.
Sau khi Kiếm Tông và Kiếm Khí Tông tranh chấp, Thái Hồ đã quy về Bắc Phong.
Nhưng hiện tại, tình thế Bắc Phong đang hỗn loạn, căn bản không để ý tới Thái Hồ, nên mới bị Đồng Bách Niên đến chiếm cứ.
Công pháp tu hành của Đồng Bách Niên chính là Huyền Minh Chân Giải của Huyền Minh Môn. Một loại môn pháp có thể dùng hàn khí đả thưởng bên trong con người.
Huyền Minh Chân Giải, chí hàn chi đạo.
Một lần luyện công nữa lại hoàn tất. Đồng Bách Niên nhìn về phía cửa Vạn Độc Động. Hiện tại đã là ngày thứ một trăm sáu lăm, tin tức từ bên kia truyền đến. Vạn độc hàn quang chướng còn cần mười ngày nữa là có thể luyện chế thành công. Mất thêm năm ngày nữa để đưa đến. Một khi vạn độc hàn quang chướng được đưa đến thì có thể tiến vào bên trong Vạn Độc Động. Đến lúc đó có thể giết chết Lục Nguyên.
Còn mười lăm ngày nữa là có thể bắt được Lục Nguyên. Thời gian mỗi lúc một gần. Lục Nguyên đã bắt ông ta ở lại Thái Hồ trọn vẹn hơn một trăm ngày, mất gần nửa năm. Sau khi bắt được hắn nhất định phải tra tấn một phen.
Mà trong cùng thời gian đó, Lục Nguyên đã bắt đầu luyện kiếm khí hóa cương thuật.
Pháp lực trong cơ thể bắt đầu biến hóa, theo nếp mà làm, đem vân hệ pháp lực tầng tầng lớp lớp chồng lên thân kiếm. Nhưng vô luận thế nào cũng không đạt tới được tình trạng kiếm khí hóa cương mà sách đã nói. Vân hệ vẫn trong tình trạng mềm nhũn. Muốn kiếm khí hóa cương thật sự là quá khó.
Không có cách nào, hắn cố sức cải biến sang thành thổ hệ pháp lực. Sau khi chuyển hóa, lại dùng kiếm khí hóa cương thuật theo nếp mà làm. Lần này hắn phát hiện trên thân kiếm đã ngưng thành một khối kiếm cương chi khí nhàn nhạt.
Luyện khí hóa cương thuật rốt cuộc đã luyện thành.
Đây chính là do mình chưa đạt tới Trường Sinh Bát Trọng nên không cách nào sử dụng được linh kiếm, đối mặt với đại sát khí của Tư Mã Trường Bạch.
Sau khi luyện thành kiếm khí hóa cương thuật, Lục Nguyên tiếp tục đọc sách. Lần đọc sách này còn phát hiện một loại pháp môn tên là Hóa Huyền Minh Pháp. Hóa Huyền Minh Pháp cũng là do một vị tiền bối lập nên, tạm thời có thể hóa giải được hàn khí của Huyền Minh Chân Giải. Nhưng thời gian không dài, chỉ là một nén nhang.
Hóa Huyền Minh Pháp cũng có chút tác dụng. Khi mình chiến đấu với Đồng Bách Niên thì có thể lấy ra dùng. Một nén nhang cũng đủ rồi.
Lục Nguyên bắt đầu luyện tập Hóa Huyền Minh Pháp. Cái gọi là Hóa huyền Minh Pháp thật ra là lợi dụng pháp lực bên ngoài chồng chất thành một tầng, đạc biệt ngăn cản pháp lực của đối phương xâm lấn thân thể mình.
Sau khi học xong, tất nhiên là bắt đầu uống rượu.
Cái gọi là uống rượu tự đắc tự tại, uống rượu tiêu dao, Lục Nguyên tự nhiên cũng không gấp. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lục Nguyên cũng không biết Đồng Bách Niên ở bên ngoài đã nhận được vạn độc hàn quang chướng. Thời gain Đồng Bách Niên có thể tiến vào động cũng không tính bao lâu. Nếu như biết rõ việc này, Lục Nguyên có muốn bình tĩnh như vậy cũng không dễ dàng.
Dù sao, bất kể như thế nào, Lục Nguyên cũng vẫn trong trạng thái nửa tỉnh nửa say.
Lục Nguyên luyện kiếm cho đến khi toàn thân đổ mồ hôi thì ở một bên nghỉ ngơi. Hắn dùng cây đánh lửa, định nướng một chút thịt để ăn. Tay hắn khẽ cắt một khối thịt thái tuế. Mà miếng thịt thái tuế cũng thần kỳ, sau khi bị cắt một miếng thì lập tức lại dài ra như bình thường.
Thịt thái tuế này giống như thịt heo, lại vô cùng vô tận.
Trong lúc nướng thịt, đầu óc hắn chợt lóe lên, tựa hồ như muốn đột phá nên liền ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Đúng vậy, chỉ cần phù hợp với thiên đạo, thuận thiên ý, không nhọc công hao tốn sức, cũng không cố chấp thì cơ hội đột phá đã tới rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hắn lập tức đem một thần hồn kết tinh đặt giữa hai hàng chân mày. Hiện tại là lúc đang muốn đột phá, tất nhiên là khí không nhỏ. Thần hồn kết tinh phát ra ánh sáng rực rỡ, còn tinh thần của Lục Nguyên thì chìm vào chính giữa đan điền.
Trong đan điền vốn có nhất nguyên thần. Mà nhất nguyên thần đang có hư đan chuyển động.
Đúng lúc này, hắn cảm thấy bầu trời dường như cũng bắt đầu quay tròn chuyển động, mà hư đan trên đỉnh đầu cũng phát ra vầng sáng đâm vào mắt người không thể mở ra nổi. Lục Nguyên tạm thời nhắm hai mắt lại. Trong vầng sáng hào quang, Lục Nguyên chỉ cảm thấy tối tăm bên trong. Bản thân hư đan đột nhiên phịch một tiếng nổ tung.
Nổ tung! Không thể nào. Lục Nguyên lập tức mở mắt ra. Chỉ mới mở một mắt thì đã phát hiện trên đỉnh đầu mình hư đan thật sự đã nổ tung. Nhưng lần nổ đã khiến cho cái điểm còn lại bắt đầu mất hết đi. Hiện trên đỉnh đầu là một quả kim đan chói mắt. Nhưng nó không ảnh hưởng đến mắt người mà ôn hòa vô cùng.
Một kim đan đã được hoàn thành.
Chính mình rốt cuộc đã trùng kích được Trường Sinh Thất Trọng Kim đan đại thành rồi.
Lục Nguyên cũng không nóng vội. Trên kim đan đã phóng ra một nguyên thần. Mà nguyên thần đó đã bắt đầu biến hóa. Nhưng chỉ sau một lát, nguyên thân đó lại trở nên trong suốt, hóa thành một kim nhân.
Nguyên thần khi chuyển hóa thành kim nhân, chỉ cảm giác sức mạnh thần hồn mình không ngừng tăng lên, giống như khoái mã đang chạy như bay. Phải một hồi lâu mới ngừng lại.
Vốn sức mạnh thần hồn của hắn có thể bao trùm phạm vi một trượng, nhưng bây giờ thì có thể bao trùm phạm vi ba bốn trượng. Trong phạm vi như vậy, bất cứ chuyện gì phát sinh, như thanh âm cây cỏ sinh trưởng, thanh âm con kiến chuyển động cũng có thể lọt vào tai của mình.
Lục Nguyên thở ra một hơi dài, rốt cuộc cũng đã đạt được Trường Sinh Thất Trọng, đồng thời cũng có tư cách tham dự vào Bắc Phong chi kiếp. Trong Vạn Độc Động sớm đã nổi lên một phần mộ, là tiền bối bên tiên môn đã mất. Lục Nguyên đã sớm xây dựng từng tòa phần mộ cho mỗi người, hướng họ chắp tay rồi rời đi.
Lập tức ngự kiếm xông vào Vạn Độc Động. Độc tố vô cùng vô tận lúc này đều trở nên như không.
Đồng Bách Niên, ngươi hãy rửa sạch cổ chờ ta.
Bên ngoài Vạn Độc Động.
Đồng Bách Niên đang nhìn qua Thái Hồ. Đã một trăm bảy mươi chín ngày. Đêm nay có năm, sáu tu tiên giả bay tới, đứng trước mặt Đồng Bách Niên:
- Tham kiến Đồng trưởng lão.
Một người trong số đó cẩn thận lấy ra từ trong ngực một cái hộp đưa tới:
- Đồng trưởng lão, đây là vạn độc hàn quang chướng.
Đồng Bách Niên nhận lấy vạn độc hàn quang chướng, cười ha hả:
- Cái này là vạn độc hàn quang chướng à?
Ông ta cầm cái hộp, mở ra xem, thì thấy bên trong có một hạt châu màu đen. Ông ta cầm lấy hạt châu, tập trung pháp lực nhập vào trong đó. Một vầng sáng màu đen tỏa ra. Đồng Bách Niên cầm hạt châu tiến vào trong động. Vạn độc xung quanh đều lui tránh.
- Hahah, quả nhiên là vạn độc hàn quang chướng. Vạn độc bất xâm.
Đồng Bách Niên cười ha hả:
- Đợi đến khi Lục Nguyên đi ra, ta sẽ bắt lấy hắn. Một lần nữa khiến hắn phải chịu vô số đau khổ mới không uổng công ta chờ cả nửa năm nay.
- Đó là Đồng trưởng lão thực lực cao cường.
- Hậu bối như Lục Nguyên làm sao mà có thể so sánh với Đồng trưởng lão.
- Đến lúc đó, có thể tiêu diệt được Lục Nguyên.
Các thủ hạ của Nguyên Lăng Thượng Nhân đều ra sức nịnh bợ. Đương nhiên, đồng thời cũng hiểu được Lục Nguyên không thể nào là đối thủ của Đồng Bách Niên. Đồng Bách Niên dù sao cũng là kiếm tiên thành danh nhiều năm, Trường Sinh Cửu Trọng. Còn Lục Nguyên chiến tích mạnh nhất cũng chỉ là Tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng.