Chẳng biết lúc nào, Vũ Chi tử để râu, diện mạo phóng khoáng bê một cái rương tới. Trong rương là vũ khí của anh ta, Vũ Chi tử cũng là tới với tư cách khách mời, là một trong những nhân vật đại biểu của Vũ cổ văn minh.
Pháp chi tử và Vũ chi tử nghe nói Lục Nguyên đã đến, lập tức chạy tới.
Hơn nữa lập tức chạy tới còn có một thiếu nữ mặc đồ xanh, tiểu Thanh.
Tiểu Thanh dung nhan vẫn như xưa, trong vẻ thanh thuần mang theo mộ tia khí khái hào hùng, xinh đẹp tuyệt trần, vóc người thon dài, trên eo cực nhỏ còn buộc một chiếc đai lưng màu xanh.
Một nơi vắng vẻ tên là túy tửu điếm bên ngoài Phượng cổ văn minh,
Miêu nữ Thanh Liên đứng chắp tay trước cửa lớn.
Miêu nữ Thanh Liên xưa nay tự ngạo, sau khi phát hiện mình có tư cách Thanh Nữ, càng ngạo mạn hơn. Đối với Miêu nữ Thanh Liên mà nói, chỉ một Việt nữ Tiểu Thanh tới từ ngoại vực, cũng dám so với mình. Thanh Liên đương nhiên cũng đã nghe qua thanh danh của Lục Nguyên, đệ nhất Thiên Bảng, đây là thanh danh bực nào. Còn Thanh Liên cũng biết đây là sự trợ giúp duy nhất của Tiểu Thanh, vì thế càng phải tìm hiểu về Lục Nguyên. Thanh Liên cũng đã sớm thông qua pháp thuật Từ kính thuật biết được tướng mạo của Lục Nguyên. Cho nên vừa tiến vào tiểu điếm này, liền nhận ra Lục Nguyên.
Đương nhiên, nếu nói Miêu nữ Thanh Liên quá coi trọng Lục Nguyên thì cũng không phải.
Thanh Liên đương nhiên biết rõ, với thực lực hiện nay của mình, 100 mình cũng không sánh được với tên Lục Nguyên này
Nhưng, thời buổi này, làm gì có ai chỉ dựa vào thực lực của bản thân.
Lục Nguyên có lợi hại tới đâu, một mình hắn cũng chẳng có ích gì.
Còn phía sau mình, có Miêu chi văn minh khổng lồ.
Đúng vậy, Miêu chi văn minh là một trong ba mươi văn minh bình thường, xếp hạng cuối.
Nhưng, Lục Nguyên so với Miêu chi văn minh, Miêu chi văn minh tuyệt đối là con quái vật khổng lồ.
Cho nên, Miêu nữ Thanh Liên cho rằng, trong cuộc Thanh Nữ chi tranh, Lục Nguyên căn bản không thể tạo sóng gì được.
Điều này Miêu nữ Thanh Liên vẫn rất tự tin.
Miêu nữ Thanh Liên nhìn thoáng qua:
- A, còn có hai đại ca Pháp chi tử và Vũ chi tử. Hai vị đại ca lẽ nào muốn giúp Tiểu Thanh. Đáng tiếc, hai vị đại ca là người thuộc Pháp cổ văn minh và Vũ cổ văn minh, không có quan hệ gì với Tiểu Thanh. Theo quy định của Phượng cổ văn minh, thì không có cách gì giúp Tiểu Thanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Miêu nữ Thanh Liên coi trọng Pháp chi tử và Vũ chi tử hơn. Hiện tại thực lực của Lục Nguyên mạnh hơn, nhưng Miêu nữ Thanh Liên cho rằng, Pháp chi tử và Vũ chi tử có chỗ dựa vững chắc sau này sẽ mạnh hơn. Miêu nữ Thanh Liên là một nhân vật có chỗ dựa.
Lục Nguyên đặt chén rượu trong tay xuống, chẳng còn cảm hứng uống.
Vũ chi tử cũng rất bực bội, nếu không phải nể mặt Phượng cổ văn minh, anh ta thật sự rất muốn đá cho Miêu nữ Thanh Liên một trận. Vũ chi tử cũng giống Lục Nguyên, có kẻ đáng ghét đứng đó mất hết cả cảm hứng uống rượu.
Thanh nữ chi tranh, đã rất được chú ý trong Phượng cổ văn minh từ lâu. Vốn là túy tửu điếm này không có quan hệ gì với việc này. Kết quả Miêu nữ Thanh Liên gây chuyện như vậy, những người khác trong tửu điếm mới biết, hóa ra hai nhân vật chính trong cuộc Thanh Nữ chi tranh đều ở đây. Miêu nữ Thanh Liên, Việt nữ tiểu Thanh, còn cả ba nhân vật lớn, Lục Nguyên, Pháp chi tử, Vũ chi tử, đúng là đại bát quái, vô số ánh mắt nhìn tới.
- A, Thiên Bảng đệ nhất Lục Nguyên đấy ư, ta tới đây muốn gặp người được gọi là Thiên Bảng đệ nhất, xem Thiên Bảng đệ nhất hơn ta như nào.
Sau lưng Miêu nữ Thanh Liên, đột nhiên xuất hiện một nhân vật khí thế vô song cực lớn. Những người ở đó đều cho rằng khí thế của người này cao nhất, khiến người ta không thể không ngưỡng mộ.
Đây là một tên đầu trọc mặc quần áo tộc Miêu, trong tay cầm một thanh Miêu đao cực lớn, xem ra khí thế cực độ đáng kinh ngạc.
Vũ chi tử quát một tiếng:
- Miêu Trường Sinh.
Gã đầu trọc kia không khỏi khẽ giật mình:
- A, lâu như vậy không xuất thế, lại có người nhận ra ta.
Gã quan sát Vũ chi tử:
- Ngươi chính là Vũ chi tử?
Vũ chi tử nói:
- Ta họ thiết, xuất thân Thiết tự thế gia.
Gã đầu trọc nói:
- A, đã hiểu, hóa ra là người của Thiết tự thế gia năm đó bị ta tàn sát gần hết. Không ngờ Thiết tự thế gia còn có người sống, còn là đại nhân vật Vũ cổ văn minh.
Gã đầu trọc Miêu trường sinh không khỏi cảm thấy tức giận. Năm đó mình ra tay vẫn chưa đủ hung ác, rõ ràng chưa giệt được toàn bộ Thiết tự thế gia.
Lục Nguyên không khỏi khẽ giật mình, xem ra Vũ chi tử này có đại thù với tên đầu trọc Miêu trường sinh mới xuất hiện.
Vũ chi tử trầm giọng quát:
- Miêu trường sinh này, vốn là nhân vật tồn tại không bao lâu sau khi kỷ nguyên này sinh ra, cơ bản là nhân vật sắp thành Cổ thủy đồng thì đại.
Tư cách của Cổ thủy ai cũng biết, Vũ chi tử tiếp tục nói:
- Miêu trường sinh này, mấy chục ngàn năm trước, là nhân vật Thiên Bảng bài danh đệ nhị, cũng trong thời đại đó, Thiết tự thế gia mà ta xuất thân bị Miêu trường sinh diệt. Đại bộ phận người của gia tộc đã chết. Tổ tông của ta cũng may ngẫu nhiên trốn thoát. Di huấn của tổ tông, một khi gặp Miêu trường sinh, có khả năng báo thù nhất định phải báo thù.
Ngữ điệu của Vũ chi tử rất nặng.
- Mà mấy chục ngàn năm trươc, Miêu trường sinh đã có được di thể của một văn minh phó chủ, lúc ấy liền nghiên cứu văn minh chi đạo. Sau đó biến mất. Rất nhiều người đều nói Miêu trường sinh gặp vấn đề khi chọn lựa dung hợp thân thể của văn minh phó chủ, liền chết như vậy. Kết quả không ngờ, Miêu trường sinh rõ ràng còn sống, lúc này gã xuất hiện rõ ràng.
Miêu trường sinh chắp tay sau lưng:
- Vũ chi tử kia, ngươi khá tinh tường về tài liệu của ta. Tuy nhiên, lần này ta xuất quan, tuy còn chưa đạt tới văn minh cảnh, nhưng để đối phó với Lục Nguyên, Thiên bảng đệ nhất hiện nay, thì không thành vấn đề.
Miêu trường sinh tự tin như vậy, Côn Bằng Vương năm đó quá yếu so với Miêu trường sinh. Lục Nguyên đoán chừng, cơ bản dung hợp, Tiên chi tử của di thể Trấn Nguyên tử khá mạnh, thảo nào Miêu trường sinh lại tự tin vậy.
Miêu trường sinh hiện tại, khí diễm ngập trời.
Miêu trường sinh nhìn về phía Lục Nguyên:
- Ngươi chính là tiểu tử Lục Nguyên, đến ủng hộ Việt nữ Tiểu Thanh. Nghe nói chiến tích trước kia của ngươi rất giỏi, còn ngồi vào vị trí Thiên bảng đệ nhất. Đáng tiếc lão phu phải xuất quan lần nữa, cái gọi là Thiên bảng đệ nhất của ngươi, đối với ta chỉ là một trò cười. Việt nữ Tiểu Thanh, trước mặt ngươi, ta sẽ đánh bại tên tiểu tử Lục Nguyên này, cho ngươi hiểu cái gì là tuyệt vọng.
- Đúng rồi, Vũ chi tử của Thiết tự thế gia, hôm nay ta cũng phải đánh bại ngươi. Năm đó hủy diệt Thiết tự thế gia, hôm nay sẽ có thể lại đánh bại ngươi.
Miêu trường sinh đối với Lục Nguyên và Vũ chi tử đều có ý định giết hại. Lục Nguyên thì có thể đánh chết, Lục Nguyên không có chỗ dựa gì. Lục Nguyên còn chưa chính thức là người của Pháp cổ văn minh. Còn Vũ chi tử lại đích thực là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Vũ cổ văn minh. Chỉ có thể đánh bại, để lại một bóng ma trong lòng Vũ chi tử, khiến anh ta vừa nhìn thấy mình liền sợ hãi.
Miêu trường sinh khí diễm hung hăng càn quấy:
- Lục Nguyên, Vũ chi tử, hai người ai đi chết trước.
Miêu nữ Thanh Liên cũng đứng chắp tay, hơi đắc ý. Việt nữ Tiểu Thanh, ngươi nhìn chỗ dựa của ngươi không thể so với chỗ dựa của ta. Miêu chi văn minh tùy ý vừa ra tay đã là đại nhân vật như Miêu trường sinh. Phía sau còn có nhân vật càng lớn hơn, mình Lục Nguyên kia có thể so cùng sao?
Lục Nguyên không khỏi mỉm cười một cái. Miêu trường sinh này đích thị rất mạnh. Nhưng có mạnh tới đâu cũng chỉ là mức Tiên chi tử. Nhân vật như vậy cũng dám ra oai, định kết liễu người khác. Lúc này Vũ chi tử đứng lên:
- Trận chiến này, ta lên.
Vốn Lục Nguyên còn định nói tự mình ra, nhưng nhìn thấy vẻ kiên quyết trên mặt Vũ chi tử, cũng im lặng, nhường cho Vũ chi tử ra tay.
Đúng vậy, thực lực hiện nay của Vũ chi tử, quả thật không phải đối thủ của Miêu trường sính. Vũ chi tử hiện tại căn bản là mới bước vào thực lực của Thiên bảng. Còn Miêu trường sinh là Thiên bảng đệ nhất, mạnh hơn nhiều thực lực của Lý Bằng Vương. Nhưng, đây là cừu địch của gia tộc Vũ chi tử. Vũ chi tử muốn khiêu chiến, Lục Nguyên đương nhiên không thể ngăn cản. Điều mình có thể làm, là nếu một khi Vũ chi tử nguy hiểm tính mạng, mình sẽ ra tay.
Vũ chi tử ấn tay vào hòm.
Miêu trường sinh chắp tay sau lưng. Gã khinh thường, cũng không vội ra tay, gã muốn công kích vào lòng tin của Vũ chi tử:
- Ngươi ra tay trước.
Còn những người bên cạnh cũng đều tới góp vui. Một người là Vũ chi tử Khí vận thất tử. Một người là lão quái Miêu trường sinh. Cuộc chiến giữa hai người này chỉ e sẽ khá li kì.
Miêu trường sinh đã bảo Vũ chi tử xuất thủ trước, Vũ chi tử đương nhiên cũng không khách khí. Vũ chi tử hiểu khá rõ thực lực của đối thủ cao hơn mình. Vũ chi tử quát lớn một tiếng, tiếp cận Miêu trường sinh cực nhanh. Sau khi lại gần Miêu trường sinh, trong nháy mặt trong hòm xuất ra rất nhiều loại binh khí.
Đầu tiên là một thanh đao, độc nhất đao pháp. Loại độc nhất đao pháp này, có một loại khí phách độc bá thiên địa. Lại loáng một cái, tay tế ra Vấn thiên thương quyết. Ta tự hỏi trời Vấn Thiên thương quyết vô địch của ta, trước nay chưa từng có. Nhất thương tế ra, nhất vãng vô tiền, huyết chiến khí thế, ngưng lại bên trong nhất thương này. Lại vừa chuyển tay, tế ra một thanh kiếm. Thiên mệnh kiếm đạo, thiên mệnh tại ngã, ta là thiên mệnh, đây chính là thiên mệnh kiếm đạo.
Trong lúc lật tay, lại là đả sát côn pháp. Bộ đả sát côn pháp này có một loại lệ khí không giống bình thường. Lệ khí nặng tới cực điểm, dường như muốn đả sát cả trời đất vậy.
Mà lập tức, lại là một bộ sơn hải quyền kinh. Bộ sơn hải quyền kinh này của anh ta, kết thúc sự biến hóa của thiên địa. Giữa sơn hải, tự có phong vân. Đây chính là sơn hải quyền kinh. Nhất quyền tụ sơn, nhất quyền hóa hải, có một loại phách đạo khó giải thích.
Tay trái của anh ta vừa chuyển trên hư không, lại là một bộ Phương thiên kích pháp, binh khí khó điều khiển nhất trong cả trăm binh khí. Nếu kích tốt, là binh khí có thể đâm, có thể chém, có thể khóa địch thủ. Còn Phương thiên kích hiện nay Vũ chi tử dùng, là tinh túy của Kích pháp. Lục Nguyên nhìn, chỉ e không yếu hơn kích pháp của Hoang chi tử là bao.
Còn có cực tốc điện thoái nữa, một thoái đánh ra, căn bản tốc độ cực nhanh như tia điện. Điện chuyển lôi tế, nhanh tới mức đáng sợ.
Sau khi xuất cực tốc điện thoái, Vũ chi tử lật tay tế ra Kinh lôi thần chỉ. Kinh lôi thần chỉ này của anh ta, có cảm giác rồng hóa rắn lúc sấm sét. Kinh lôi thần chỉ và Cực tốc điện thoái, nhất lôi nhất điện, nhất thoái nhất chỉ, kết hợp ảo diệu, lôi điện hợp kích, nghiêng trời lệch đất, nhân điện cuồng lôi, không ai có thể đụng tới.
Đồng thời còn có một bộ trảm thiên chưởng pháp, bộ trảm thiên chưởng pháp này, có khí phách chém giết hết thảy, cắt đứt tất cả.
Đến lúc này, Vũ chi tử đã tế ra cửu cường trong thập cường vũ đạo. Độc nhất đao pháp, vấn thiên thương quyết, sơn hải quyền kinh, đả sát côn pháp, phương thiên kíchs pháp, cực tốc điện thoái, kinh lôi thần chỉ, và trảm thiên chưởng pháp. Tổng cộng chín cái, dùng cùng lúc. Người bình thường không thể làm vậy. Nhưng thập cường vũ đạo của Vũ cổ văn minh lại kỳ lạ như vậy, đồng thời công ra cửu dạng, uy lực không nhỏ chút nào, cũng không thể phân tán, ngược lại chín loại Vũ học hình thành sự phối hợp đặc biệt. Thập cường vũ đạo của Vũ chi tử vừa xuất, lập tức các loại chiêu thức, khó phân thiểm điện, hơn nữa phối hợp lẫn nhau, có thể nói rất hoàn mỹ.
Công kích như vậy, Pháp chi tử cũng không khỏi khen ngợi một tiếng.
Tiểu Thanh lúc này cũng miễn cưỡng xem hiểu vài đường cơ bản, cũng không khỏi khen một tiếng.
Lục Nguyên cầm chén rượu trong tay miễn bình luận. Loại rượu này uống từng chén có thể uống cả nửa cân rượu, ngàn độ trong chén rượu đốt rất mãnh liệt.
Cửu cường vũ đạo bên trong thập cường vũ đạo của Vũ chi tử tổng hợp thành một đòn tấn công. Đòn này tập trung ưu điểm của chín loại vũ học lại. Lúc Vũ chi tử tấn công, ngón tay Miêu trường sinh liên tục động, ngăn cản sự công kích của Vũ chi tử. Ngón tay gã cực kỳ cứng rắn, chặn đứng tiên cấp binh khí trong tay Vũ chi tử.
Một chiêu
Hai chiêu
Ba chiêu
Trong nháy mắt đỡ được ba chiêu. Vũ chi tử cũng không khỏi cuống lên. Đối thủ này cực kỳ cường đại, mình tấn công liên tiếp ba chiêu, Miêu trường sinh rõ ràng có thể dùng ngón tay đỡ được ba chiêu của mình. Đấu pháp như vậy không được. Vũ chi tử cũng là nhân vật gặp áp chế thì càng mạnh. Trong lúc tấn công đã nghĩ đến chuyện làm thế nào công phá phòng tuyến của Miêu trường sinh.
Bốn chiêu
Năm chiêu rồi.
Còn chưa công phá được phòng tuyến của Miêu trường sinh. Lúc này Vũ chi tử đột nhiên phát hiện chiêu thức của Miêu trường sính có một sơ hở, liền muốn biến chiêu tấn công.
Thân hình Miêu trường sinh đột nhiên dừng lại:
- A, Vũ chi tử trong khí vận thất tử chỉ có thực lực như vậy thôi sao, vậy thì thật quá yếu, chỉ cần một chiêu của ta có thể phá được.
Miêu đao trong tay Miêu trường sinh đột nhiên tế lên, chém thẳng vào điểm sơ hở trong chiêu thức của Vũ chi tử. Lúc bắt đầu Miêu trường sinh đã tránh năm chiêu, nhường Vũ chi tử tấn công năm chiêu. Còn gã chỉ hời hợt đỡ. Mà năm chiêu của Vũ chi tử không đắc thủ, tất nhiên sẽ nghĩ làm thế nào để đánh bại Miêu trường sinh. Vũ chi tử nghĩ vậy, liền muốn tìm sơ hở của Miêu trường sinh. Còn Miêu trường sinh cố ý để lộ một sơ hở cho Vũ chi tử tấn công, trên thực tế là dụ cho Vũ chi tử xuất hiện sơ hở.
Mà sơ hở của Vũ chi tử quả nhiên xuất hiện.
Đồng thời, Miêu trường sinh đã sớm ngăn chặn chiêu thức của Vũ chi tử, dựa vào lực phản chấn làm Vũ chi tử bị nội thương.
Miêu đao vừa bổ ra, đao này biến hóa thiên địa vô cùng, lại tựa hồ như một đao đơn giản nhất trong thiên địa. Dùng đại lực vô cùng trong nháy mắt đánh bay Vũ chi tử. Cửu cường vũ đạo trước mặt đại lực tuyệt đối như vậy bị nghiền nát vô tung.
Gã đã dùng chút tâm sức cho trận chiến này. Khiến lúc này một đao đánh bại Vũ chi tử, gã muốn tạo nên một bóng ma trong tâm hồn Vũ chi tử.
Còn tất cả mọi người bên cạnh không khỏi ngạc nhiên. Miêu trường sinh lại chỉ dùng một đao đánh bại Vũ chi tử, cực kỳ cường đạo. Ngay Pháp chi tử cũng không ngờ cơ sự lại như vậy. Ngay cả Côn Bằng Vương năm đó cũng tuyệt đối không làm được việc này. Còn Thiên bảng đệ nhất hiện nay là Lục Nguyên chỉ sợ cũng không làm được.