Mục lục
THẦN CHỦ Ở RỂ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 101


“Bắt, bắt cóc con gái của ngài?”


Trần Phong hoảng sợ trắng bệch cả mặt, run rẩy, vội vàng nói: “Tôi, tôi không có biết, anh Vương, tôi thật sự không biết chuyện này.”


Vương Bác Thần thấy anh ta không giống như là đang nói dối, liền hỏi: “Công ty Hoa Nguyên thiếu nợ cậu à?”


Mồ hôi của Trần Phong tuôn như mưa, lắc đầu giống như cái trống: “Anh Vương, đây là hiểu lầm mà thôi, tôi đã cho người xóa khoản nợ này đi rồi, là do Hàn Thiên Thành tự mình đến đây thu tiền, tôi hoàn toàn không biết, hơn nữa cái này là do Triệu Long đã thiếu, không có liên quan gì tới công ty Hoa Nguyên hết.”


Vương Bác Thần nói: “Người nào thiếu thì đi tìm người đó, nếu như không trả tiền thì vẫn còn có quy định của pháp luật.”


Trần Phong bừng tỉnh đãi ngộ: “Cảm ơn anh Vương đã chủ trì công đạo, tôi nhất định sẽ đi tìm Triệu Long để đòi tiền.”


Vương Bác Thần gật đầu: “Mẹ của tôi bị đánh, cậu muốn giải quyết như thế nào đây.”


“Vâng vâng vâng, tôi nhất định sẽ cho dì một sự công bằng.”


Trần Phong lau mồ hôi lạnh, quay người lại đánh vào mặt của Hàn Thiên Thành, âm trầm nói: “Ông còn muốn bán con gái của anh Vương à, ông còn muốn làm nhục vợ và mẹ vợ của anh Vương, ông có mấy cái đầu vậy hả?”


“Bán hai đứa cháu trai của ông ta đi, tất cả phụ nữ ở nhà ông ta đều phải bán vào câu lạc bộ.”


Hàn Thiên Thành bị dọa sợ quỳ ở dưới đất, dập đầu cầu xin tha thứ, giống như là một con chó.


“Cậu Trần, tôi nguyện ý chấp nhận tất cả các sự trừng phạt, cầu xin ngài tha cho người nhà của tôi đi.”


Nếu như biết Vương Bác Thần có năng lực lớn như thế thì có cho ông ta một trăm cái lá gan ông ta cũng không dám đâu.


“Ông câm miệng lại cho tôi.”


Trần Phong lại đánh liên tục mấy cái, làm cho miệng của Hàn Thiên Thành toàn là máu, thấp giọng nói: “Có biết anh Vương là ai không, đây chính là thần chủ.”


Oành!


Lời này giống như cửu thiên thần lôi, đầu óc của Hàn Thiên Thành một mảnh trống không.


Trái tim đập dữ dội, giống như là con chó chết nằm co quắp ở dưới đất, trong mắt đều là sợ hãi.


Thần chủ.


Mình lại cho người bắt cóc con gái của thần chủ.


Mình còn chuẩn bị để vợ và mẹ vợ của thần chủ đi tiếp khách.


Đột nhiên, Hàn Thiên Thành co rút cả người, thế mà bị dọa đến nỗi tái phát bệnh tim rồi chết tươi.


Trần Phong vội vàng nói: “Dì à, tôi có một căn biệt thự ở Tích Vân Sơn tặng cho dì dưỡng lão, với lại tôi cũng đồng ý đầu tư chín trăm tỷ cho công ty Hoa Nguyên coi như là bồi thường cho dì, dì xem xem như thế này có được không?”


“Hả? Được, được chứ.”


Trần Ngọc ngơ người, đây chính là cậu cả nhà họ Trần, thế mà lại xin lỗi và bồi thường cho mình.


Cho đến bây giờ, bà ta không hề dám nghĩ tới chuyện này.


Đường đường là cậu cả nhà họ Trần, vậy mà lại hèn hạ ở trước mặt con rể mình như thế.


Người là mẹ vợ như bà ta cũng cảm thấy vô cùng có thể diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK