Ngô Tranh Vanh lắc lắc ly rượu vang trong tay, rất nhàn nhã nói: “Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp xong rồi, một khi ra tay, trên mạng sẽ cùng lúc công bố.”
Nam Cung Vũ cười nói: “Phía thủy quân, tôi đã tìm năm mươi mấy công ty, sẽ cùng lúc triển khai. Đồng thời, tôi còn tìm mấy hacker, đến lúc đó những bức ảnh đó của Triệu Thanh Hà sẽ xuất hiện tràn ngập.”
“Ha ha ha, nào, chúc mừng trước cho chúng ta.”
Ngô Tranh Vanh đắc ý nói: “Đắc tội với chúng ta, Vương Bác Thần đừng hòng sống. Xã hội bây giờ, ai nắm giữ dư luận thì người đó là người chiến thắng, đen cũng có thể nói thành trắng!”
Hai người cười quái đản, cụng ly.
Ở công trường của nhà họ Triệu.
Lão Ngũ đang hút thuốc, hai chân vắt chéo, đích thân làm giám sát viên.
Có chút hăm hở.
Nhớ năm đó, ông ta tay trắng lập nghiệp, làm chủ thầu kiếm được khối gia sản mấy chục tỷ.
Cũng là một nhân vật số má.
Chỉ là sau này bị tên khốn Trần Thiên Minh bẫy, hại ông ta táng gia bại sản, vợ chạy theo người khác.
Con trai cũng bị mang đi.
Ai có thể ngờ, mấy năm sau, ông ta lại đông sơn tái khởi chứ?
Tuy địa bàn của Trần Thiên Minh đều thuộc về công ty Hoa Nguyên, nhưng người phụ trách trên thực tế là ông ta.
Triệu Thanh Hà cũng không hiểu những chuyện này, chỉ có thể giao cho ông ta quản lý.
Chuyện này vẫn phải cảm ơn Thần Chủ, nếu không phải là Thần Chủ thì ông ta chỉ có thể ăn rồi đợi chết.
Thần Chủ, thật là quý nhân trong số mệnh của ông ta.
Lão Ngũ sờ điếu thuốc mà Thần Chủ Vương Bác Thần từng hút để ở trong túi quần, nở nụ cười rạng rỡ.
“Không hay rồi, chết người rồi, chết người rồi, không hay rồi.”
Bỗng nhiên, có người lớn tiếng hét lên.
“Không hay rồi, xảy ra chuyện rồi, chết người rồi.”
Tiếng la hét đột nhiên ập tới, hù cho điếu thuốc trên tay lão Ngũ rơi xuống đất!
Chết người rồi! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nguy rồi!
Lão Ngũ vội vàng chạy tới.
Các công nhân đã vây xem, công trường loạn cào cào.
Người chết là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, ngã thê thảm không nhìn nỗi nữa, máu thịt lẫn lộn.
Lão Ngũ sợ hãi mặt mày tái nhợt, người này ông ta vừa khéo có biết, tên Bạch Kiến Thiết, năm nay 43 tuổi, nhà có hai con, một đứa lên đại học, một đứa học cấp ba.
“Con mẹ nó chuyện gì vậy, rốt cuộc là chuyện gì.”
Lão Ngũ nôn nóng, công trường xảy ra án mạng, vậy thì phải dừng thi công một khoảng thời gian, tiến hành kiểm tra an toàn.
Nhưng mấu chốt là, ông ta là người phụ trách bên này, hơn nữa, chuyện này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ thời gian thi công.