Mục lục
THẦN CHỦ Ở RỂ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 245


Hầu Trung Kiên nói một câu đã bị trực tiếp nổ súng bắn gãy chân, bọn họ tin chắc, nếu còn nói thêm gì, viên đạn kia nhất định sẽ bắn nổ đầu mình.


Triệu Thanh Hà trợn mắt, há hốc mồm nhìn Vương Bác Thần, khiếp sợ đến nỗi quên mất muốn nói gì.


Ông xã nhà mình khủng bố thế cơ à?


Quan hệ giữa anh và Thần chủ tốt đến thế ư?


Canh Phong điều cả bộ đội đặc chủng tới vì anh!


Nhưng sao cô cứ cảm thấy người cầm đầu đội đặc chủng này quen mắt thế nhỉ?


Đúng lúc này.


Rầm, rầm, ruỳnh!


Âm thanh vang rền như đất rung núi chuyển.


Quân trú đóng Hà Châu tới rồi!


“Ơ… sao thế được? Một trăm nghìn quân trú đóng Hà Châu… Bọn họ là bộ hạ cũ của Thần chủ cơ mà? Sao bọn họ cũng tới?”


“Nhìn kìa, người kia chính là tư lệnh David của quân trú đóng Hà Châu. Trời ạ, anh ấy đích thân dẫn đội!”


Từng hàng từng hàng binh lính vai vác súng, đạn lên nòng chạy rầm rập tới. Ai nấy đều há miệng thở dốc, nhưng đội hình lại chỉnh tề không chút hỗn loạn.


David chạy bộ lại bên này, đứng nghiêm chào!


Lớn tiếng hô: “Báo cáo, tư lệnh David quân trú đóng Hà Châu dẫn một trăm nghìn quân Hà Châu có mặt!”


Vương Bác Thần gật đầu.


Canh Phong chỉ đám người Tôn Bách, lạnh lùng nói: “Dưới trướng Thần chủ mà những người này lại dám vây chúng tôi. Anh xem làm thế nào đi.”


“Rõ!”


David quay đầu, giận tím mặt.


Hầu Trung Kiên sợ tới mức còn không dám kêu rên.


Mấy người Tôn Bách, Chu Kiếm và Trang Kiện hãi hùng ngã ngồi ra đất!


Khí thế trăm ngàn quân không phải thứ bọn họ có thể chịu đựng nổi!


Cờ phất trăm ngàn trảm Diêm La, huống chi là mấy phú thương chỉ biết tác oai tác quái như bọn họ.


Mùi nước tiểu từ chỗ đám người Tôn Bách tỏa ra, còn thoang thoảng mùi phân thối, ai nấy đều run lập cập.


“Là các người vây quanh anh Vương và cô Triệu Thanh Hà à?”


Giọng David cũng không lớn nhưng tràn đầy sát khí, làm cho đám người Tôn Bách đứng ngồi không yên, nhấp nhổm như bị kim châm vậy.


Rầm!


David tung chân đá bay Tôn Bách ra xa mười mấy mét, chỉ vào hơn mười chiếc xe sang bên kia: “Đập cho tôi, đập đến khi nào anh Vương hài lòng mới thôi!”


“Rõ!”


Mấy chục binh lính tiến lên, dứt khoát đập xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK