“Đây không phải là con gái của ả tiện nhân Triệu Thanh Hà đó hay sao? Là con gái của Vương Bác Thần sao? Vậy thì không sai rồi, chính là cậu ta, trong nhóm chat trước đấy của tôi có một bạn tên là Triệu Phương, cô bé này tên là Dao Dao đúng chứ, Triệu Phương ngày nào cũng gửi ảnh và video đứa trẻ bị cô ta ngược đãi trong nhóm chat.”
Đọc được tin nhắn này, Lương Ngọc Đình giống như túm được điểm yếu của Vương Bác Thần, vội nói: “Mau gửi cho mọi người cùng vui, ngày mai chúng ta có cái để nói rồi.”
Cô gái vừa mới nói đó lập tức gửi một đống ảnh và video vào nhóm, chính là những hình ảnh và video trước đó Dao Dao bị Triệu Phương ngược đãi.
Mà Vương Bác Thần lại không biết những chuyện này.
Về đến nhà, Triệu Thanh Hà hôn Dao Dao, nói: “Bác Thần, hôm nay Lý Hoàng đến công ty rồi.”
Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt của Vương Bác Thần lập tức tối sầm lại, lạnh giọng nói: “Ông ta tới làm cái gì? Ông ta có làm gì em không? Anh bây giờ đến nhà họ Lý tìm ông ta.”
Triệu Thanh Hà vội nói: “Anh nghe em nói hết trước đã, ông ta đến là muốn kêu đội công trình của bọn em hợp tác với nhà họ Lý, ờm em bây giờ không phải là chủ thầu xây dựng lớn nhất thành phố Hà Châu hay sao, em vừa rút đội công trình từ công trình của nhà họ Lý về thì ông ta đến tìm em rồi.”
Nói đến đây, Triệu Thanh Hà hừ một tiếng rồi nói: “Có điều em không nể mặt ông ta, em đuổi ông ta ngay tại chỗ, ông ta còn bị em chọc tức tới mức ngất xỉu, he he.”
Vương Bác Thần lúc này mới thở phào, cái anh lo lắng nhất chính là sự an toàn của người nhà.
Nhà họ Lý nếu dám động vào đám người Triệu Thanh Hà, anh lập tức khiến nhà họ Lý hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!!!
“Vậy thì tốt.”
Vương Bác Thần có hơi quở trách: “Sau này, em không được một mình tiếp xúc với người nhà họ Lý, những người đó lòng dạ tàn độc, em không phải đối thủ. Tiểu Canh làm việc kiểu gì thế? Cậu ta sao để Lý Hoàng đi tìm em rồi?”
“Anh đừng trách oan Tiểu Canh người ta, người ta giúp chúng ta đủ nhiều rồi, ai có thể ngờ Lý Hoàng trở lại chứ?”
Triệu Thanh Hà nũng nịu nói: “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, em không phải không bị thiệt hay sao, sau này em không gặp bọn họ nữa là được rồi.”
Vương Bác Thần bất lực nói: “Thanh Hà, có vài chuyện anh không nói với em, nhưng em nhớ kỹ, em và Dao Dao, còn cả mẹ của chúng ta, là mạng của anh, anh không cho phép các em xảy ra bất cứ chuyện gì. Người của nhà họ Lý không phải là thứ gì tốt đẹp cả, sau này anh sẽ nói tất cả mọi chuyện cho em biết, nhưng bây giờ, anh không muốn để em và mẹ nhọc lòng.”
“Được rồi được rồi, em biết rồi.”
Triệu Thanh Hà lè lưỡi, nhìn thấy vẻ lo lắng sốt sắng của Vương Bác Thần, trong lòng cô rất ấm áp.
Tên này thật là quá bá đạo rồi.
Có điều, dáng vẻ tức giận của anh rất đẹp trai.
Dao Dao mói với giọng non nớt: “Mẹ, mẹ thật mê trai.”
“Nhóc con, con nói cái gì hả, xem mẹ xử lý con thế nào.”
Triệu Thanh Hà bị Dao Dao vạch trần, lập tức xấu hổ đỏ mặt, giả bộ tức giận đi bắt Dao Dao.
Hai mẹ con nháo lên, lập tức cả căn nhà tràn đầy tiếng cười đùa.
Vương Bác Thần cũng mỉm cười.