Không lẽ chuyện công trường công ty Hoa Nguyên làm chết người đang ồn ào trên mạng là do con trai của ông ta và Nam Cung Vũ cùng sắp đặt sao?
Ngô Kỳ Long nhìn Canh Phong chằm chằm, ông ta muốn biết xem Canh Phong có đang nói dối hay không.
Ông ta cũng chỉ nghe nói, đội công trình của công ty Hoa Nguyên làm chết người, chỉ trong một tiếng đồng hồ mà đã trở thành chủ đề gây sốt trên mạng.
Nhưng ông ta không hề quan tâm.
Nhưng với kinh nghiệm của mình, ông ta biết rõ nhất định là có người đang hại công ty Hoa Nguyên.
Nhưng không thể ngờ được, chủ mưu đứng đằng sau vụ này lại là con trai của ông ta, Ngô Tranh Vanh.
Vậy con trai của ông ta do Vương Bác Thần giết!
Vương Bác Thần nhìn Ngô Kỳ Long đầy ẩn ý.
“Ngô Chí Bình.”
Điều bất ngờ là biểu hiện của Ngô Kỳ Long hoàn toàn trái ngược với Nam Cung Hoành.
Phản ứng đầu tiên không phải là tìm Vương Bác Thần báo thù mà là bình tĩnh tìm người để xác nhận lại chuyện này.
“Ba.”
Ngô Chí Bình vẫn còn chìm đắm trong nỗi đau đớn vì cái chết của em trai, anh ta ngẩng đầu lên, hai mắt ngân ngấn nước, đau khổ nói: “Ba nhất định phải báo thù cho Tranh Vanh!”
“Câm miệng!”
Ngô Kỳ Long tức giận nạt một tiếng: “Hôm nay, tao hỏi mày chuyện nghệ sĩ trong công ty của mày chia sẻ chuyện ầm ĩ của công ty Hoa Nguyên có vấn đề gì không thì mày đã trả lời tao thế nào?”
Ngô Chí Bình lau nước mắt, nói: “Con nói là không có vấn đề gì, ba, chuyện này không có liên quan gì tới Công ty giải trí Ngô thị của chúng ta cả.”
Ngô Kỳ Long cười đau khổ, nghiến răng hỏi: “Có phải tao còn hỏi mày là hôm nay em trai mày ở cùng ai không?”
Ngô Chí Bình ngẩn người, nói trong vô thức: “Ở cùng Nam Cung Vũ.”
Ngô Kỳ Long đau khổ nhắm mắt lại.
Người của nhà họ Ngô chỉ vào Vương Bác Thần: “Gia chủ, không lẽ để Tranh Vanh chết như vậy sao? Cậu ấy chết thảm quá, thế này rõ ràng là đang ức hiếp nhà họ Ngô chúng ta không có người.”
Ngô Chí Bình đứng ngơ ngác nhìn ba mình, nước mắt chảy xuống má, anh ta cúi đầu xuống.
Anh ta hiểu rồi.
Chuyện của công ty Hoa Nguyên là do em trai của anh ta và Nam Cung Vũ làm.
Ngô Kỳ Long mở mắt ra, khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
Con trai mình chết, là một người cha làm sao có thể không đau lòng?
Nhưng con trai của ông ta đã động tới gia đình ân nhân của thần chủ.
Thư ký Canh đã đích thân tới đây.
Chính là đang đại diện cho ý của thần chủ.