Mục lục
THẦN CHỦ Ở RỂ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 302


“Con rể bà giỏi, con rể bà lợi hại, được chưa? Bà khoe khoang cái gì với tôi, có bản lĩnh thì mua ngay đi.”


Trần Ngọc bị Vu Miên châm chọc đến mức phát cáu, oán giận nói một câu.


Thím Vương chỉ cười mà không nói gì.


“Xía, bà đang ghen tỵ đúng không, bà đang ngưỡng mộ, đố kỵ, bà…”


Vu Miên còn muốn châm chọc mấy câu, lúc này, Vương Bác Thần từ trong chiếc xe kia đi xuống, nói: “Mẹ, con vừa mới mua xe, đi, con đưa mẹ đi một vòng.”


“Con mua?”


Trần Ngọc sững sờ.


Vương Bác Thần?


Chiếc xe này là anh mua?


Vu Miên trợn tròn mắt, lập tức không nói nên lời.


Chiếc BMW này giá hơn 7 tỷ, là đứa con rể vô dụng của Trần Ngọc mua?


Không thể nào.


Hơn 7 tỷ, anh sao có thể mua được?


Vương Bác Thần gật đầu nói: “Không phải Thanh Hà đi làm không được thuận tiện sao, nên con đã mua chiếc xe này, trước mắt mẹ đừng nói với cô ấy, cho cô ấy một bất ngờ. Con đưa mẹ đi một vòng trước, nhân tiện đón Dao Dao luôn.”


Wow!


Xe của con rể bà ta mua!


Hơn 7 tỷ.


Chiếc xe của Trần Phong cũng chỉ có hơn 1 tỷ, còn không bằng số lẻ của chiếc xe của con rể bà ta!!


Vừa nghĩ đến điều này, Trần Ngọc lập tức nở mày nở mặt, nhìn Vu Miên vẫn còn đang ngây người ra ở đó, cố ý nói: “Aiya, Vu Miên, lúc nãy tôi nói cái gì ấy nhỉ, tôi nói, biết đâu con rể tôi đột nhiên mua một chiếc xe hạng sang tầm 3 tỷ để tạo bất ngờ cho tôi. Cái này đâu chỉ dừng lại ở 3 tỷ chứ, cái này là hơn 7 tỷ đó.”


Mặt Vu Miên đỏ lên, rất muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.


Bị vả mặt quá nhanh.


Hơn 7 tỷ!


Xe của Trần Phong mới có 1,5 tỷ, còn không bằng số lẻ của người ta.


Trần Phong lúng túng mỉm cười, tức giận trừng mắt với mẹ vợ, không có việc gì tự nhiên mẹ đi khoe khoang với người ta làm gì, bây giờ lại làm cho con xấu hổ.


Thím Vương nói: “Thím Vu à, xe của con trai bà không tốt bằng chiếc xe này của người ta nha.”


Mặt Vu Miên đỏ như đít khỉ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hơn 7 tỷ, thật giỏi nha.”


“Con rể tôi giỏi như vậy đó, một cái ô tô 1,5 tỷ cũng gọi là xe? Con rể tôi không phải không mua, mà là không thèm nhìn đến, có hiểu không? Nếu như mua cũng phải mua loại xe hạng sang hơn 7 tỷ như thế này, dù sao mấy người cũng không mua được.”


Trần Ngọc vô cùng đắc ý, Vu Miên này cũng giống như bà ta, không có con trai, luôn thích so sánh với bà ta.


Cậy con rể bà ta là một ông chủ nhỏ, ngày nào cũng khoe khoang con rể ở trước mặt bà ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK