Nhưng có vẻ Tần Hành Chi muốn lấy Kiều Minh Nguyệt.
Lẽ nào cô đi phá hoại sao?
Phá hoại thế nào?
Cho dù có thật sự đi phá hoại, hơn nữa còn thành công, vậy sau đó thì sao?
Tần Hành Chi có thể lấy cô, hay là cô có thế gả cho Tần Hành Chi sao?
Đến lúc đó Tần Hành Chi không hận chết cô mới lạ.
Đế Anh Thy tức đến mức dùng chân đạp mạnh vào đầu xe.
Tài xế trên xe vội vàng chạy xuống: “Cô chủ”
“Làm sao? Tôi không thể đạp sao?” Đế Anh Thy hỏi.
“Không phải, đạp như thế sẽ khiến chân cô đau, cô chỉ cần ra lệnh một câu, tôi sẽ giúp cô đạp” Đừng nói là đạp xe, chỉ cần không làm cô buồn, có nổ xe cũng được.
Chiếc xe mấy chục tỷ này trong mắt nhà họ Đế không khác gì sắt vụn cả.
“..” Đế Anh Thy cắn môi, không thể nói gì.
Một chiếc xe lao đến, phóng qua, phanh gấp, rồi lùi về phía sau đến bên cạnh Đế Anh Thy.
Tài xế xuống xe, mở cửa sau, Kiều Thanh Lam xuống xe: “Anh Thy, em ở đây làm gì vậy?”
Đế Anh Thy nhìn xe thì biết là cô ta: “Không làm gì cả, tản bộ thôi”
“Đi, lên xe chị đi, chị có tin vui muốn nói với em” Kiều Thanh Lam thân mật nắm tay Đế Anh Thy lên xe.
Sau khi lên xe, xe hướng về phía biệt thự.
Kiều Thanh Lam không thể che dấu được sự phấn khích: “Chị nói với em cái này, chị lấy được vị trí đại diện của SBS rôi. Đã ký hợp đồng rồi, ba năm. Có bao nhiều người tranh giành vị trí đại diện của SBS như vậy, mà chỉ chọn một mình chị, điều đó chứng minh ngoại hình và khí chất của chị phù hợp với SBS nhất. Em không biết có bao nhiêu người phải ghen ty với chị đâu”
“Chúc mừng chị nha” Đế Anh Thy nói.
Cô ngược lại không có cảm giác gì, dù sao cô cũng không có chuyện gì để làm.
“Chị nói với em này, sau này chị là người đại diện của SBS rồi, đến lúc đó có mẫu nào mới thì chị sẽ được chọn đầu tiên, chị sẽ tặng cho em”
Kiều Thanh Lam nói.
“Hả? Không cần đâu? Chị Thanh Lam tự đeo là được rồi” Đế Anh Thy thật sự bị sự nhiệt tình của cô ta làm cho vô cùng ngại ngùng.
“Này, sao em lại không đeo vòng cổ của SBS mà chị tặng em chứ?” Kiều Thanh Lam phát hiện vòng cổ trên cổ Đế Anh Thy là hãng khác.
Đế Anh Thy nói: “Chị Thanh Lam, nếu như chị cứ muốn tặng thì có thể mua quà tặng cho anh cả em. Bởi vì hình như chị tặng quà cho em mà không tặng quà cho anh trai em, anh trai em không vui lắm”
“Thật sao? Anh ấy ghen sao?” Kiều Thanh Lam không ngờ có sự bất ngờ như vậy.
Bởi vì trước đây cô ta từng tặng quà cho Đế Hoàng Minh, nhưng Đế Hoàng Minh không thèm nhìn lấy một cái, cô ta cho rằng anh ta không thích. Dù sao có một số đàn ông không thích con gái tặng quà cho mình.
Một người cao cao tại thượng nắm giữ quyền lực và thế lực lớn như Đế Hoàng Minh càng không muốn như vậy.
“Đúng vậy, cho nên em cũng không dám đeo trước mặt anh cả” Đế Anh Thy nói.
Trong lòng Kiều Thanh Lam cảm thấy đắc ý, không ngờ Đế Hoàng Minh lại là một người trong nóng ngoài lạnh như vậy.
Điều này cũng cho thấy cô ta có trọng lượng trong lòng Đế Hoàng Minh, anh quan tâm đến cô 1a.
Xuống xe, vào biệt thự.
Đế Anh Thy vào sảnh lớn, nhìn thấy Đế Hoàng Minh đang ngồi trên sô pha, vội vàng vui vẻ chạy đến: “Anh cả, anh về rồi sao?”
Còn chưa đợi cô đến gần, thì đã có một bóng người ngồi xuống bên cạnh Đế Hoàng Minh nhanh hơn cô.
Sắc mặt Đế Hoàng Minh nhất thời trở lên âm u, đến toàn thân cũng tràn đầy khí lạnh.
Kiều Thanh Lam cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cô ta vẫn ngu ngốc hiểu sai ý: “Hoàng Minh, không ngờ anh đang ở nhà, nếu không em đã đến sớm hơn rồi. Anh đừng tức giận nhé: Đế Hoàng Minh ngồi gần chỗ dựa tay cho nên chỉ có đúng một vị trí bên cạnh anh ta.
Vốn dĩ Đế Anh Thy muốn ngồi bên cạnh anh cả, không ngờ Kiều Thanh Lam lại ngồi ở đó.