Sơ Cổ Cảnh ra tay không chút do dự, không bị bất kì ngoại lực nào ảnh hưởng, mục đích của anh ta chỉ có một, Tư Hải Minh chết!
Nhưng một giây sau, cổ tay của Sơ Cố Cảnh đã bị bắt lại, lưỡi dao dừng lại cách động mạch chủ một lí. Sơ Cổ Cảnh run mạnh! Đế Anh Thy đang xông tới cũng ngây người!
Chỉ thấy Tư Hải Minh ở trêи giường đã mở ra mắt đen, ánh sáng lạnh chợt hiện, một cái tay khác thò ra từ trong chăn, trong tay còn có khẩu súng, trực tiếp nổ súng về phía Sơ Cố Cảnh.
Phản ứng của Sơ Cố Cảnh cũng không chậm, ngăn cản tay của Tư Hải Minh, hai người trực tiếp đánh từ trêи giường tới mặt đất.
Tay to của Tư Hải Minh bỗng nhiên nắm đầu của Sơ Cố Cảnh đập vào vách tường, Sơ Cố Cảnh lấy hai tay ngắn. trán để giảm xóc nhưng vẫn bị đập đến mắt mắt nổ đom đóm.
Anh ta đôi tay đập một cái ghế về phía Đế Anh Thy! Chỉ có ném về phía Để Anh Thy thì anh ta mới có cơ hội thở dốc!
Tư Hải Minh lập tức lách mình đến trước mặt Để Anh Thy, che chở cho cô.
“Tao còn lo mày không xuất hiện đây!” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh như mãnh thú, muốn xé nát người trước mặt.
Đế Anh Thy nhìn bóng dáng to lớn đang chặn ở trước mặt. Khi Tư Hải Minh lấy súng ra từ trong chăn, cô đã biết rõ…
“Thì ra là đào hố tao” Sơ Cố Cảnh cười lạnh” Tư Hải Minh, tạo đúng là càng ngày càng thích mày!”
“Bị tao bắt thì hãy chờ chết đi!” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh âm tàn, tràn ngập sát khí. “Ôi chao, cuối cùng bắt được!” chương Vĩ đi tới, còn có vệ sĩ. Sơ Cố Cảnh mọc cánh cũng khó thoát. Để Anh Thy sững sờ: “chương Vĩ, anh không sao chứ?”
chương Vĩ khẽ vuốt cằm: “Cảm ơn cô chủ Thy quan tâm, tôi chết nhưng cũng không phải là chết hoàn toàn. Chủ yếu là áo chống đạn của anh hai cô rất lợi hại. Nếu không đau thì tốt hơn”
“..” Để Anh Thy.
“Khi anh Hải Minh phát hiện Tư Thái Lâm bất thường đã tìm được cái này thời cơ tốt. Cho nên không sợ Sơ Cố Cảnh làm gì nữa! Tư Thái Lâm hạ độc anh Hải Minh cũng biết, trong phòng bếp đều có camera giám sát mà! Anh Hải Minh bèn tượng kế tựu kế. Cố Sơ Cảnh mắc lừa dễ dàng như vậy chủ yếu là vì quá tin tưởng một đứa trẻ. Trẻ con nhà họ Tư thông minh, tuyệt đối không nên cho rằng trẻ con hơn năm tuổi sẽ không biết nói dối. Lại thêm tin tôi chết, Sơ Cố Cảnh càng không chờ nổi mà ra tay!” chương Vĩ nói.
Để Anh Thy tức giận trừng mắt nhìn gáy Tư Hải Minh, ánh mắt hận không thể biến thành dao bổ anh! Đầu tiên Sơ Cố Cảnh im lặng, tựa hồ không ngờ rằng mình sẽ bị hố. Sau khi chấp nhận xong, anh ta nở nụ cười.
“Tôi đầu hàng, nhưng mà, tôi đây nhiều nhất là âm mưu giết người thôi mà? Không nghiêm trọng như các người nói” Sơ Cổ Cảnh thoải mái nói.
“Sơ Cổ Cảnh, anh giết dì Hà của tôi đúng không?” Để Anh Thy đứng ra, hỏi. “Cô khôi phục ký ức rồi?” Sơ Cố Cảnh giả bộ kinh ngạc.
“Anh giả bộ cái gì? Rốt cuộc có phải anh giết không?” Đế Anh Thy hỏi.
“Không phải” Đế Anh Thy lạnh lùng nhìn anh ta.
“Tại sao cô lại cảm thấy là tội giết chứ? Tại sao không phải là Tư Hải Minh giết? Đúng, anh đều giết Tư Viễn Hằng, thêm một dì Hà thì cũng không có gì là?”
Sơ Cổ Cảnh nói như vừa mới ra, nhìn sắc mặt kiềm chế của Để Anh Thy, còn nói: “Cô có thể chứng minh Tư Hải Minh không giết dì Hà không? Cô vẫn luôn bị anh ta lừa gạt. Bởi vì chỉ có giết người thân duy nhất của cô, anh ta mới có thể hoàn toàn chiếm hữu cô. Gặp phải loại đàn ông như vậy bất lực lắm đúng không?”
“Sơ Cổ Cảnh, tôi thấy tinh thần của anh không được bình thường!” Đế Anh Thy không động đậy. “Rốt cuộc tôi có lỗi với anh chỗ nào mà anh phải hại tôi như thế?”
“Tôi nói tôi không giết dì Hà. Đào Sơ Tâm chỉ mới nói như vậy mà cô đã tin, không phải quá buồn cười chứ?”
“Vậy tại sao anh lại chạy tới Tư Hải Minh?”
“Không phải cô muốn giết anh ta à? Tôi giết anh ta, người được lợi là cô chứ nhỉ?” Sơ Cố Cảnh hỏi.
Sơ Cổ Cảnh từ đầu đến cuối không chịu thừa nhận anh ta giết dì Hà, chuyện này làm cho sắc mặt Để Anh Thy kém vô cùng! Còn định dùng ngôn ngữ mê hoặc người!