Mục lục
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Anh Thy không khỏi nghĩ lại thân thế của mình. Thật ước gì có thể làm Đào Sơ Tâm, không phải là một món đồ của Xa Huệ Anh, lúc nào cũng có thể vì con mình mà cố gắng hết sức.

Vì sao Xa Huệ Anh có thể làm mà ba mẹ cô lại không làm được chứ.

Quay đầu lại nhìn sáu đứa nhóc đáng yêu, cô cũng sẽ dùng cả đời này để bảo vệ cho bọn nhóc.

*ÁI Xông lên đi, anh đuổi em chạy” Bảo Long giơ kiếm lên đuổi theo Bảo Nam, trực tiếp đạp đổ thức ăn của Bảo Vỹ và Bảo Hân vừa làm xong, tất cả bàn ghế đều bị đá bay.

*..” Đào Anh Thy.

“.” Bảo Vỹ và Bảo Hân kinh ngạc nhìn bữa ăn trước mặt bị phá hủy.

Đào Anh Thy lo lắng hai nhóc con sẽ khóc, vội vàng nói: “Chúng ta lại nấu lại, có được không?”

*Được? Bảo Hân và Bảo Vỹ vui vẻ gật đầu.

Giống như chỉ cần có mẹ nấu ăn cùng thì bị đá bay một lần thì cũng không sao.

Tập đoàn Vương Tân Tư Hải Minh nghiêm túc ngồi sau bàn làm việc, khí thế thâm trầm không giận mà uy.

Trước mặt là máy tính, cũng không quan tâm đến công việc, bên trong video là hình ảnh căn hộ của Đào Anh Thy.

Dù sao thì màn hình máy tính cũng lớn hơn màn hình điện thoại, nhìn càng rõ hơn.

Tư Hải Minh chăm chú nhìn Đào Anh Thy, nhìn cô và bọn nhóc chơi cùng nhau, trên mặt nở nụ cười, ánh mắt anh càng âm trầm.

Người làm nữ nhìn gõ cửa đi vào: “Cô chủ Đào, có thể dọn cơm rồi”

Đào Anh Thy liếc nhìn, sau đó nói với Bảo Hân và Bảo Vỹ: “Nào, chúng ta vừa mới ăn xong, hay là lại ăn thêm chút nữa? Có thịt ngon lắm”

“Được” Bảo Hân và Bảo Vỹ cười vui vẻ nói.

Đào Anh Thy dẫn theo sáu đứa nhóc đi ăn cơm tối, người giúp việc đứng bên cạnh giúp đỡ.

Đào Anh Thy nhìn sáu đứa nhóc đáng yêu ăn tối, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Nếu như ngày nào cũng được thế này thì tốt biết mấy? Nhưng mà cô cũng nhanh chóng nghĩ lại.

Tư Hải Minh có thể cho bọn nhóc sang đây đã là không dễ dàng gì rồi.

Phải duy trì khoảng cách thích hợp với Tư Hải Minh, lúc nhớ sáu đứa nhóc còn có thể đến gặp bọn chúng bất cứ lúc nào, làm bạn với bọn nhóc, đây không phải là hy vọng ban đầu của cô sao?

Ăn cơm xong, Đào Anh Thy lại chơi cùng bọn nhóc một chút, để người giúp việc giúp tắm cho bọn nhóc.

Tám giờ tôi thì đóng cửa phòng, đều cùng lên giường. Ngay cả người giúp việc cũng đã đi nghỉ.

“Mẹ, mẹ và ba và con không ngủ cùng nhau sao?” Bảo Hân ghé lên người Đào Anh Thy, mở to hai mắt mong đợi hỏi, Đào Anh Thy hoảng hốt, cười nói: “Tối nay ba bận, tối nay không đến được”

*Cũng bận làm việc như mẹ sao?” Bảo Vỹ hỏi.

“Còn bận hơn cả mẹ, công ty của ba rất lớn, có rất nhiều việc phải làm, còn phải quản lý rất nhiều người, họp hành các kiểu, rất bận rộn” Đào Anh Thy kiên nhẫn giải thích cho bọn nhóc.

Vẻ mặt Bảo Nam thành thật: “Đợi con lớn lên sẽ giúp ba làm việc.”

Đào Anh Thy bật cười nhìn Bảo Nam có vẻ ngoài giống Tư Hải Minh nhất nói: “Được”

Bảo Long: “Con cũng sẽ giúp ba làm việc”

“Con cũng muốn Bảo Vỹ nói.

“Con nữa..” Bảo My nói.

*Mẹ con cũng làm được” Bảo Hân nói.

“Ừm” Bảo An dừng sức gật đầu.

Đào Anh Thy nhìn bọn nhóc, trong lòng rất vui.

Ít nhất đối với sáu đứa nhóc mà nói thì trong lòng không chỉ có mẹ mà còn có ba, rõ ràng đã là một gia đình hoàn chỉnh, đã có ba lại có mẹ, rất tốt…

Bảo An đi đến trước mặt Đào Anh Thy.

Đào Anh Thy nhìn là biết thẳng nhóc này muốn nghe kể chuyện xưa.

Đào Anh Thy nói: “Năm xuống, mẹ kể chuyện cho các con nghe”

“Bgb+ Sáu đứa nhóc lập tức nằm xuống xung quanh mẹ, vẻ mặt chờ mong

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK