“Mục đích cuối cùng của kẻ đó là xử lý Tư Hải Minh” Tư Hải Minh nói.
“Nếu không xác định rõ người đứng sau tất cả chuyện này có thật là Cố Mạnh hay không, vậy thì tương kế tựu kế đi. Đến khi đó anh ta nhất định sẽ lòi mặt chuột”
Để Hạo Thiên nói.
Tư Hải Minh vừa định lên tiếng bảo làm gì có chuyện dễ dàng như thế. Dù sao thì đầu óc của CM cũng đâu phải hạng tầm thường. Tư Hải Minh xảy ra chuyện là ngay lập tức nhảy ra không phải tác phong của anh ta. Tư Hải Minh đã mờ lời:
“Tôi không đồng ý”.
“Tại sao cậu lại không đồng ý?” Để Bắc Lâm quống quý nhìn anh.
“Nếu như tôi không xuất hiện, thì CM sẽ tiếp cận cô ấy.” Tư Hải Minh nói. “Thế nào. Cậu nghĩ ba người chúng tôi là đồ trang trí đấy hả?” Để Hạo Thiên hất cằm lạnh lùng hỏi.
Tư Hải Minh muốn nói, lại thôi. Cô muốn “giũa” lại tư tưởng của ba người anh này của mình quá. Tư Hải Minh bảo CM tiếp cận cô, không hẳn là nhắc đến việc không thể bảo vệ được cô, mà là sẽ có người khác phải tiếp cận cô.
Chuyện này đối với anh mà nói, rất quan trọng!
Cuối cùng cô cũng không nói gì, thật sự là cô chẳng muốn bàn luận gì với Tư Hải Minh về chuyện này chút nào!
“Đây là biện pháp duy nhất lúc này.” Đế Hoàng Minh cất tiếng. “Tôi ghen”.
Tư Hải Minh mặt không đỏ, tim không đập, không hề che giấu lấy dù chỉ một chút, nói thẳng nguyên nhân vì sao mình không đồng ý.
“..” Tư Hải Minh.
Để Bắc Lâm bắt đầu châm ngòi. “Cậu ta có mờ ám!”. Đế Hạo Thiên. Tư Hải Minh chẳng buồn phản ứng với họ, chỉ đứng dậy, đi đến nhìn tên đại ca đương nằm rạp trêи đất:
“Ngoài trừ nói rằng mình họ Tư, không nói gì nữa?” “Không… không có”. Tên đại ca nói.
“Tôi tin cậu nói thật. Có điều, dùng phương thức cũ, câu được người này ra ngoài cho tôi” Tư Hải Minh nói.
“Bọn tôi… bọn tôi giao dịch với nhau qua điện thoại, chưa bao giờ gặp mặt. Người này rất cẩn thận, cho tới bây giờ đều là anh ta liên lạc với tôi trước”
“Cậu yên tâm, nếu như đã có lần giao dịch đầu tiên, thì sẽ có lần thứ hai” Tư Hải Minh nói. “Được rồi, tôi sẽ phối hợp” Tên đại ca đồng ý. Tư Hải Minh nói:
“Thế thì, Tư Hải Minh, anh cứ ở lại đảo Trân Châu đi, tôi đi thủ đô một mình là được. CM chắc sẽ xuất hiện thôi. Tôi cũng muốn thử xem xem là anh ta đang có ý đồ gì?
“Anh nói, anh không đồng ý”. “Anh không đồng ý có ích lợi gì đâu chứ?” “Anh cũng sẽ đi qua thủ đô”
Tư Hải Minh cắn răng, anh mà đi thì chẳng phải kế hoạch đổ bể ngay sao?
Từ lúc quay về đảo Trân Châu, Tư Hải Minh lẫn Tư Hải Minh đều rất cố chấp, nhưng không có lấy chút kết quả nào. . ngôn tình hoàn
Tư Hải Minh không chịu thỏa hiệp, Tư Hải Minh thì không đồng ý, chỉ có vậy thôi. Vào đến phòng khách, sắc mặt Tư Hải Minh chẳng thể gọi là tốt, không nhịn được bèn nói: “Rốt cuộc anh muốn sao mới đồng ý đây hả?”
“Chuyện để em một mình tiếp xúc với CM, đừng bạn đến nữa” Tư Hải Minh cương quyết.
“Dù cho có tiếp xúc thì cũng là trao đổi bình thường thôi, chứ làm gì đến mức đụng chạm trai gái đâu!”
Tư Hải Minh chẳng biết nói sao cho đặng. “Em giỏi giang như thế, anh ta chắc chắn sẽ có ý đồ xấu” Tư Hải Minh.
Khóe miệng Tư Hải Minh giật liên hồi. Ba anh em sinh ba ngồi trêи ghế sa-lông nhìn trong câm lặng.