Trình Tinh Hà tính xong phí bồi thường vi phạm hợp đồng, hắn cười tít mắt, thấy ta đã xử lý xong xuôi thì vui vẻ hơn: “Tiểu tử nhà ngươi khôn ra rồi đấy!” Ta đắc ý, thừa lời, bây giờ ta là Địa cấp rồi, giống chân giò của quán kho, quen tay hay việc. Á, sao lại nghĩ thế được, ta không phải lợn, may mắn không nói ra khỏi miệng. Bạch Hoắc Hương và Ách Ba Lan đều tin ta, chỉ có Chúc trọc bĩu môi ngoảnh mặt làm thinh, hắn vẫn muốn thấy ta mất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.