Nàng thấy ta ăn, khối băng trong mắt cũng từ từ tan ra, mang chút hương vị của sự sống, nhưng mặt ngoài vẫn giữ nguyên cái nét lạnh lùng: "Không sợ ta đầu độc ngươi à?" "Sao có thể chứ?" Ta vội nói. "Ngươi bảo ta ăn gì thì ta sẽ ăn đó." Mặc dù nàng vẫn muốn giữ cái vẻ lạnh lùng như băng tuyết kia, nhưng rõ ràng là bị lời này của ta làm cho động lòng, khóe miệng có đè thế nào cũng không đè xuống được, nhẹ nhàng cong lên thành một nụ cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.