Chương 162: Thú Vị Mà Trình Tinh Hà và Cao lão sư lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giống như rất vui vì tên ẻo lả kia đã đi. Nhưng ta lại quay đầu giật cái chuông câm đó xuống, ném thẳng vào cửa sổ xe cứt bọ hung. Mọi người hoàn toàn yên tĩnh, tên ẻo lả chết tiệt kia nhìn chằm chằm chuông câm giống như không dám tin vào mắt mình: "Ngươi...Ngươi dám..." "Mọe nó sao ta không dám tháo." Ta nhìn chằm chằm tên ẻo lả chết tiệt kia, lạnh lùng nói: "Ngươi xuống xe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.