Người cha khốn kiếp này nợ ta một lời xin lỗi, cũng nợ mẹ ta một lời xin lỗi. Cứ như vậy dễ dàng bình thường trở về, cũng phải xin lỗi mấy năm nay ta đi theo lão đầu chịu khổ. Lần này những Thiên Sư kia đều không lên tiếng - ta nhìn ra được, bởi vì thân phận này, họ kiêng kỵ ta. Như vậy thì càng tốt, ta giả bộ lãnh khốc đến cùng, chạy tới cửa liền đi ra ngoài, có người không cam lòng, muốn ngăn cản ta: “Ngài đi như vậy, chúng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.