Tên đầu láng này muốn giãy giụa, nhưng ta nghiêng mặt, hắn lập tức nhận ra ta, thế là lại ra sức vùng vẫy, còn vặn vẹo cơ thể, ý định cầu xin ta tha cho. Ta xách hắn lên, nói khẽ: “Ai bảo ngươi trộm đồ của ta?” Tên trọc này không dễ đối phó, chắc hẳn là cao thủ trong nghề. Hắn nhìn về phía bên kia của quỷ thị, nháy mắt ra hiệu cho ta. Ta nhìn theo tầm mắt của hắn và sững sờ, bóng người khập khiễng sắp sửa biến mất trong biển người. Giang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.