Thật ra bức tường than khóc khá gần đình bát giác, nhưng không ai biết từ lúc vật phẩm được đưa ra triển lãm đến khi cây búa đập xuống sẽ mất bao lâu, bọn ta chạy quãng đường dài hơn trăm mét bằng hết tốc lực như chạy nước rút 100m, thậm chí còn bay cả giày. Đến nơi, ta thấy người chủ trì nở nụ cười ôn hòa, tay cầm búa đã giơ lên cao: “Giang công tử đúng là tinh mắt, tiêu mười triệu để mua một cuốn sách lụa...” Trong nghề gọi là “nhát búa vô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.