“Cạch”, súng trong tay họ lên nòng rất dứt khoát. Nếu là người bình thường, súng đạn không có mắt, sao có thể không sợ. Tiếc là bọn ta đều không phải người bình thường. Ta che cho Bạch Hoắc Hương, nhìn về phía Trình Tinh Hà, Trình Tinh Hà ngậm râu mực, nhếch miệng cười bất cần đời, hắn phủi vụn đồ ăn trên tay đi, thở ra một hơi, ngay sau đó đập mạnh một bàn tay xuống đất. Những người kia không hiểu bọn ta định làm gì, bèn quay sang nhìn nhau, Tưởng lão gia tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.