Ta nắm chặt món đồ, cười híp mắt và nói: “Ta tặng y nguyên câu này lại cho ngươi...Ngươi trả lại mật quyển Tứ Tượng cục của bọn ta đi đã.” Tiểu Hắc Vô Thường khựng lại, hắn cười gằn: “Thằng lỏi, thì ra là chờ ta ở chỗ này...” Sau đó hắn sực nhận ra, tức khắc nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng lẽ...Nửa mật quyển lần trước cũng do ngươi trộm?” Trình Tinh Hà vội nói: “Không phải trộm, nói khó nghe thế hả, nó vốn là của bọn ta...Ngươi có biết để lấy được nó mà bọn ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.