Trình Tinh Hà chú ý tới tầm mắt của ta, thấp giọng nói: "May mà vóc người nhà Ách Ba Lan đều đẹp, không phải em gái chim to thì chính là nữ trang đại lão, nếu không một tên đàn ông vạm vỡ mà mặc đồ nữ thì, hình ảnh này đúng là đẹp đến mức không dám nhìn." Trên đường trở lại nhà họ Lan, ta dựa đầu vào cửa kính xe chợp mắt một chút. Trong mơ hồ, ta cảm giác Tiêu Tương yên lặng ôm lấy ta từ phía sau lưng. Tay nàng có chút mất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.