Ách Ba Lan ngồi trên mặt đất, một cơn gió lạnh thổi qua bọn ta, Trình Tinh Hà vừa ăn cá mực vừa nói: “Ông lão nói cảm ơn.” Tưởng lão gia tử bị bao vây, kêu gào the thảm, xem ra ở đây không cần bọn ta nữa. Đứa bé kia chạy lên phía trước vài bước, rồi lại trở về. Bạch Hoắc Hương nhìn bộ dạng của hắn thì cảm thấy đau lòng, nàng đặt tay lên vai hắn: “Cha ngươi…” Đứa bé ngẩng đầu, nhìn Bạch Hoắc Hương và nở nụ cười: “Vừa rồi hắn nói hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.