Lão Tam nói với ta, thứ mang bảo khí ấy tỏa ra một mùi hương kỳ lạ. Có bảo khí, có mùi thơm, ta dựng tóc gáy, sống lưng ớn lạnh, chuyến đi này đúng là không uổng công, thứ người khác không thấy được lại bị ta bắt gặp... Ta chưa kịp lên tiếng, bỗng nhiên cảm nhận được trong động như nổi gió, không đứng vững được, giống như rơi vào máy giặt, hoặc bồn cầu. Trình Tinh Hà cũng cảm thấy thế, hắn túm lấy ta: “Thi giải tiên đuổi kịp rồi ư?” Trời đất xoay tròn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.