Tần Thiên nói xong lại là một đao xuống dưới, trong chớp mắt cắt xuống ngón áp út của hắn, trên mặt bàn đã đỏ tươi một mảnh, cực kỳ chướng mắt, Phạm Kiến nhìn cũng thành quen. - Van cầu cậu thả tôi ra, tôi, cậu muốn tôi làm cái gì tôi đều làm, van cầu cậu, van cầu cậu đừng cắt ngón tay tôi! - Lại nói sai! Tần Thiên lại một lần nữa huy động dao găm, cắt xuống một ngón tay, sau đó đặt dao găm nhắm ngay ngón cái, con mắt nhìn Kim Hạc Minh,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.