- Tề Vân Long, số bảy!
- Hiên Viên Thác, đạt được quyền ưu tiên, trực tiếp được qua vòng trong...
- Tần Thiên, Số hai!
...
Nhanh chóng, vị trong tài đã đọc hết số thứ tự của mọi người, khán giả cũng biết lần này ai đấu với ai.
- Vừa lòng chưa, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Linh Nguyệt bên cạnh cực kỳ hưng phấn quát lên, không để ý hình tượng trực tiếp nhảy dựng lên ôm lấy Tần Thiên, hai cái chân dài thật kẹp chặt lấy hắn, hung hăng hôn trên mặt Tần Thiên một cái, lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều không hiểu chuyện gì xảy ra, được đâu với Tần Thiên sao lại vui như thế, vừa ôm vừa hôn, có bị bệnh hay không, ngươi không sợ chết sao.
- Làm gì vậy, thấy người ta đẹp trai sáp sáp vào à, mau buông ra coi, nếu không ta báo cảnh sát đó.
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt lạnh lùng nói.
Linh Nguyệt, bao gồm những người bên cạnh vừa nghe được mém nữa xỉu, trời ạ, thằng này đang khoe khoang gì đó, cả đám hận không được đập hắn một trận.
“Hừ!
- Ta không buông tay ra đó, ngươi có dám báo cảnh sát không.
Linh Nguyệt tức giận nói, Tần Thiên lại không nể mặt nàng như vậy, chọc cho nàng tức chết, nàng muốn thử xem, coi hắn có dám báo cảnh sát không.
- Được rồi, quên đi, nể mặt ngươi là bằng hữu của Dao Dao, nên cho ngươi một cơ hội để hối cải, thả ta ra.
Tần Thiên thản nhiên nói.
Linh Nguyệt nghe vậy, mặc dù trong lòng không thoải mái, nhưng còn muốn tiếp tục thi đấu, hiện tại Tần Thiên cho nàng một cái bậc thang, vậy thì nàng cũng nhịn thôi, tránh cho xảy ra chuyện gì đó thì phiền toái.
- Tốt, vòng tranh tài chuẩn bị bắt đầu, mời mọi người tiếng vào khu vực thi đấu của mình, chuẩn bị bắt đầu tranh tài.
Vị trọng tài tuyên bố, ngay sau đó mọi người bắt đầu di chuyển về phía của mình.
- Chúc mừng Viên huynh.
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Thác nói, trong lòng thầm buồn bực, sao con hàng này lại may mắn như vậy.
- Cố gắng nha, Tần huynh.
Hiên Viên Thác vỗ bả vai Tần Thiên cười nói, ngay sau đó hai người lập tức tách ra, Tần Thiên bước lên võ đài
Linh Nguyệt đã chuẩn bị xong, nóng lòng muốn thử, bộ dáng vô cùng hào hứng.
- Hắc hắc, tiểu Tần, bây giờ ngươi suy nghĩ lại vẫn còn kịp nha, muộn rồi thì không còn cơ hội đâu đó.
Linh Nguyệt nhìn Tần Thiên đắc ý nói, bộ dáng vô cùng hung dữ.
Tần Thiên bình tĩnh nhìn Linh Nguyệt, không một chút phản ứng nào, làm cho Linh Nguyệt tức cắn răng, trong lòng thầm nghĩ, chút nữa phải đập cho hắn một trận.
- Được rồi, trận tranh tài bắt đầu!
Người trọng tài hô to một tiếng.
Tiếng nói vừa dứt, trong nháy mắt, Linh Nguyệt đã lao về phía Tần Thiên, bộc phát ra chiến lực kinh người, trực tiếp đạt đến hai sao cấp năm đỉnh, áo da màu đỏ trên người nàng như một ngọn lửa, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Tần Thiên, một quyền đập vào mặt Tần Thiên.
- Sao mà nhanh như vậy!
Tần Thiên cả kinh kêu lên, lập tức tránh ra, bộ dáng vô cùng đáng sợ, cuống quít trốn qua một bên, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất, làm cho mọi người bên dưới cười to.
Linh Nguyệt nhìn bộ dáng Tần Thiên, vô cùng đắc ý, mạnh mẽ tung một quyền về phía Tần Thiên, trong miệng kêu to:
- Làm nam nhân của tỷ, tỷ bỏ qua cho ngươi.
Khán giả dưới đài ứa mồ hôi lạnh, cô nàng này quá bưu hãn rồi, Tần Thiên nghe xong thiếu chút nữa ngã xuống.
- Nguyệt Nguyệt tại sao có thể nói như vậy, không biết ngại sao.
Yến Thủy Dao nghe Linh Nguyệt nói vậy không nhịn được nói thầm, trong lòng có chút không thoải mái.
“Hưu!”
Một quyền của Linh Nguyệt sượt qua mặt Tần Thiên, Tần Thiên lại tránh được, chật vật ngã trên mặt đất, đứng lên, trốn qua bên cạnh.
Người ở dưới đài thấy biểu hiện của Tần Thiên không khỏi rất nghi hoặc, thực lực Tần Thiên lúc nào lại trở nên như vậy, hay là cố ý, thực lực ngày hôm qua đập Kim Khắc Cường ra bã đâu rồi.
- Chắc dó viên thuốc của hắn ăn hôm qua.
Có người nói.
- Đúng vậy, không có thuốc tăng lực, khó trách.
- Dựa vào ngoại lực, đúng là đồ rác rưởi.
- Đúng vậy.
Mấy tên đệ tử gia tộc lại bắt đầu chế diễu hắn.
Trên đài, Tần Thiên bị Linh Nguyệt đuổi theo chạy vòng quanh, cực kỳ chật vật, rất nhiều người không còn hứng thú xem tiếp nữa, bắt đầu nhìn về những sân đấu khác, ở bên đó chiến đấu cực kỳ kịch liệt, mỗi đệ tử xuất sắc của gia tộc đánh cho sàn đấu rung chuyển, mỗi người đều có thực lực cực kỳ kinh khủng.
Tần Thiên vừa chạy trốn vừa để ý xung quanh, xem một chút mấy tên đệ tử gia tộc bên kia như thế nào.
- Đến đây, tiểu Tần, đừng có chạy nữa, để tỷ nện ngươi vào cái coi.
Linh Nguyệt một bên đuổi theo Tần Thiên một bên hưng phấn hô lớn, giống như đang chơi đuổi bắt vậy, cho nên trong lúc hai người chạy đuổi bắt, vị trọng tài đều là người cực khổ nhất.
- Đây là chuyện gì xảy ra vậy ?
Sở Văn Long nhìn xuống sân đấu, thấy Tần Thiên vô cùng xốc xếch.
- Yên tâm, tư lệnh, Tần Thiên trận này thắng chắc rồi.
Dịch lão nhìn Sở Văn Long nói, Tần Thiên mặc dù chật vật trốn chạy, nhưng Dịch lão đã nhìn ra, Tần Thiên cố ý làm vậy, nếu không có kẻ nào vừa chạy vừa để ý sân thi đấu khác chứ.
Sở Văn Long nghe vậy nhất thời liền yên lòng, bắt đầu nhìn mấy trận đấu khác.
Bất quá Sở Tương Tương cũng không biết Tần Thiên cố ý, còn tưởng rằng Tần Thiên đánh không lại, vô cùng khẩn trương, trong lòng đều đang cầu nguyện.
“Thật lợi hại!”
Tần Thiên nhìn mấy trận tranh tài nghĩ thầm, thực lực không khác với hắn nghĩ lắm, có thể kết thúc tranh tài rồi, nghĩ tới đây, Tần Thiên liền ngừng lại.
- Đứng lại!
Tần Thiên thở hổn hển nhìn Linh Nguyệt hô lớn, Linh Nguyệt lập tức liền ngừng lại, nhìn Tần Thiên, tưởng rằng Tần Thiên tính nhận thua, lập tức vô cùng cao hứng.
- Sao vậy, tiểu Tần, ngươi nghĩ thông suốt rồi sao, tốt quá, tới, tỷ tỷ nương tay cho ngươi.
Linh Nguyệt nhìn Tần Thiên hưng phấn nhào tới, Tần Thiên vừa nhìn, vội vàng tránh ra. Nhanh chóng lách qua một bên.
- Ta muốn thắng, thì ngươi nhất định phải thua, bởi vì, ta còn có một viên thần đan... Đây là tuyệt thế thần đan, ngày hôm qua ta đã sử dụng để chiến thắng, ngươi máu chóng nhận thua đi.
Tần Thiên hô to, sợ người khác không hiểu, nói xong liền đem viên thuốc nuốt vào, lập tức, năng lực kinh khủng được bộc phát ra.
Dưới đài người xem nghe thấy Tần Thiên lại cắn thuốc nữa rồi, lập tức hứng thú, rối rít nhìn lại.
- Tiểu tử này, đúng là biết diễn quá.
Dịch lão nhìn Tần Thiên mỉm cười nói.
- Ha hả, ta thật đúng không chọn lầm người, dược thủy đưa cho hắn, quả là đáng giá.
Sở Văn Long nhìn Tần Thiên cũng nói, vô cùng vui vẻ.
- Hừ! Đến đây đi, để cho ngươi biết sự lợi hại của ta, đánh cho ba má nhận không ra luôn.
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt tự tin nói, trong nháy mắt chủ động vọt tới về phía Linh Nguyệt...