Lưu manh tóc vàng nhìn Tần Thiên, một bên uy hiếp một bên ý đồ muốn rút cây gỗ trong tay Tần Thiên ra, nhưng không làm nên chuyện gì, căn bản là cầm không được. - Tôi không muốn chết, tôi nghĩ các người cũng không muốn chết, như vậy đi, chúng ta hòa giải. Không oán không cừu, tôi sẽ bỏ qua các người một lần, các người đi đi! Tần Thiên nhìn lưu manh tóc vàng mỉm cười nói. Lưu manh tóc vàng nghe Tần Thiên nói lập tức sững sờ, khi phục hồi tinh thần lại,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.