Trông thấy Tần Thiên bộ dáng không khác gì ác ma, hai tên áo đen nhìn nhau liền gật đầu hiểu ý, hướng nơi xa bỏ chạy.
- Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Tần Thiên lạnh lùng quát, từ trước đến bây giờ Tần Thiên một khi đã sử dụng Phách Vương quyết hút lấy máu người, hắn tuyệt đối không để cho có mạng sống mà rời đi, nếu tin tức hắn tu luyện võ công tà ma ngoại đạo như vậy truyền ra thì….
Tần Thiên lao tới hai gã áo đen cực nhanh, nhát mắt cách hai người chỉ còn vài mét, trong tay xuất chiến đao, một đao quét tới.
Đột nhiên đúng lúc một luồng sát cơ khủng khiếp truyền tới, cực kỳ đáng sợ, cả Tần Thiên cũng bị cả kinh mà dừng bước, quay đầu nhìn lại. Một lượng lớn lá cây đang rơi xuống.
- Không tốt rồi. Tần Thiên cả kinh nói.
- “Chủ nhân, mau tránh ra, những lá cây này chính là vũ khí” Ba Ba Ca khẩn cấp hét lớn.
Lời cảnh báo đã trễ, những chiếc lá đã rơi trúng người Tần Thiên.
- A….
Tần Thiên bị những chiếc lá trực tiếp làm bị thương, cả người xuất hiện vô số vết thương, y phục rách nát. Tần Thiên nhịn đau, kêu thảm một tiếng rồi lập tức vận dụng thuấn di rời đi. Trong lòng vô cùng sợ hãi, đây là công pháp gì, những chiếc lá rơi thôi mà sát thương đáng sợ như vậy.
Hai tên áo đen bây giờ thấy Tần Thiên đã bị thương, liền quay lại bao vây lấy hắn. Cùng lúc đó, một tên mang đồ trắng che kín mặt từ ngọn cây trên cao bay xuống, một cỗ khí vô hình kinh khủng bộc phát ra bay thẳng đến Tần Thiên.
Tần Thiên lập tức cảm giác bộ ngực mình bị va trúng cái gì, cả người bị đánh bay thật xa, ngã lăn trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.
- “Thật cường đại” Tần Thiên kinh hãi nói.
Nhịn cơn đau đứng dậy, toàn lực bỏ chạy, người này không phải người hắn có thể đối phó, giữ được mạng mới quan trọng, sức mạnh như vậy tuyệt không dưới Ba Sao năng lực.
“Vù Vù”
Vô số lá cây hướng đến Tần Thiên, đồng thời tên áo trắng thật nhanh lao tới đuổi theo truy giết Tần Thiên, trong chớp mắt đã áp sất, thân ảnh hai người thật giống quỷ mị.
Gã áo trắng quát một tiếng, ở giữa không trung một lá cây mang theo sát khí kinh khủng mạnh mẽ đang hướng tới Tần Thiền.
- Chủ nhân, mau tránh ra! Ba Ba Ca hô lớn.
Tần Thiên lập tức sử dụng Ẩn Hình dị năng, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, đồng thời thuấn di né tránh.
“Ầm, ầm , ầm”
Nơi Tần Thiên vừa thuấn di rời khỏi, vô số tiếng nổ vang lên, bụi bay đầy trời, những chiếc lá càn quét qua như súng máy, nếu Tần Thiên không tránh kịp tuyệt đối chết thảm.
Tên áo trắng tiếp tục rút ra kiếm Nhật, hướng nơi Tần Thiên chém đến, Tần Thiên cũng hiện ra mà bỏ chạy. Tên áo trắng này có thể trực tiếp dung sát khí tần công xung quanh dù Tần Thiên có Ẩn Hình cũng vô dụng, chi bằng hiện hình dành hơi sức mà bỏ chạy.
- Bên này.
Một tiếng quát to kêu Tần Thiên, Tần Thiên vừa nhìn thấy phía trước cách mười mét có một anh niên anh tuấn đang hô lớn vẫy tay, gương mặt hết sức quen thuộc.
Trong khoảng khắc tên áo trăng một kiếm chém xuống, cách Tần Thiên khoảng hai mét, nhưng kiếm khí phát ra vô cùng kinh khủng, khiến hai cây xung quanh Tần Thiên cũng gãy đổ.
“A”
Tần Thiên cảm nhận phía sau là một sát cơ nguy hiểm, trong nháy mắt tập trung toàn bộ năng lực nơi đan điền sử dụng, cả người thuần di ra ngoài.
“Ầm”
Lại một tiếng kêu khinh khủng nổ ra, lần này cũng không khác gì đạn pháo, một luồng năng lục cường đại oanh kích làm Tần Thiên vừa thuấn di đã trực tiếp bị dư chấn đánh bay.
Toàn bộ khu vực bị một kiếm đầy uy lực mà hoang tàn, hố lớn, hố nhỏ trên mặt đất.
Tên áo trắng nhìn thấy Tần Thiên vẫn tránh kịp một kiếm của mình, trong mắt hiện ra tia giận dữ.
Tần Thiên đã bị dư chấn của một kiếm khủng bố làm trọng thương, năng lực cơ thể hiện tại không thể phát huy nữa.
Tên áo trắng nhìn Tần Thiên chưa chết ngay, lập tức lao đến chuẩn bị bồi thêm một kiếm kết liễu.
Tần Thiên lúc này tâm đã chết, hắn ngay cả khí lực cũng cản, chỉ có thể đành chờ chết.
Vừa lúc này, gã nam tử đẹp trai lại xuất hiện trong tay mười mấy quả cầu pha lê ném tới tên áo trắng khiến hắn thoái lui. Nhanh chóng tận dụng thời cơ, gã nam tử đẹp trai liền đem lấy Tần Thiên bỏ chạy.
“ Ầm, ầm ,ầm”
Lại liên tiếp mấy tiếng nổ mạnh mẽ nữa, những hạt pha lê mà gã nam tử đẹp trai phát ra uy lực cũng cực kỳ đáng sợ, không khác gì lựu đạn, bom mìn. Trong nháy mắt toàn bộ chu vi xung quanh vụ nổ đều tan tành.
Tên áo trắng chuẩn bị kết liễu Tần Thiên, không ngờ vì những quả cầu pha lê ném tới mà lùi lại, đến khi định thần lại Tần Thiên đã biến mất không rõ tăm hơi.
“Hừ”
Tên áo trắng hừ lạnh một tiếng, áp lực xung quanh tỏa ra, khiến hai tên áo đen sợ hãi không dám lên tiếng.
Đúng lúc, tên áo trắng lại phát hiện ra gì đó, nhướng mày, trong mắt có một tia kinh sắc, sau đó liền cấp tốc rời đi. Hai gã áo đen cũng được gã chụp lại theo.
Ba người rời đi không tới mười giây, một cô gái che mặt liền xuất hiện ở nơi này, nhìn xung quanh rồi lập tức đuổi theo hướng ba tên áo trắng rời đi.
- Thật là có duyên nha. Tên nam tử đẹp trai cứu lấy Tần Thiên nói.
Hắn đang ôm lấy Tần Thiên bỏ chạy thật xa, chạy một mạch hơn hai mươi phút gần một chỗ vách núi mới ngừng lại, đem Tần Thiên ném xuống.
- Mẹ nó chứ, tên này máu chảy đầm đìa, khiến ta toàn thân đầy máu, chả khác gì vừa tắm trong biển máu. Tên nam tử bị dính máu của Tần Thiên chau mày nói, chiếc nhẫn trên tay lóe sang một cái, băng gạc, thuốc đỏ, một chai thuốc nhỏ liền hiện ra trước mặt.
Nam tử đẹp trai lấy trực tiếp trong chai thuốc nhỏ một viên thuốc hình tròn màu xanh biếc, cho vào miệng Tần Thiên để hắn nuốt vào.
Sau đó nhanh chóng hắn cởi toàn bộ y phục Tần Thiên chỉ còn sót lại mỗi quần lót.
- Á đù, có thể to như vậy sao? Tên nam tử đẹp trai nhìn thiết côn của Tần Thiên vẻ mặt mạng chút ghen ty, nhưng sau đó nhìn thấy vết thương trên người Tần Thiên gã liền bình tâm. Lấy một ít bột phấn vụn, rắc lên vết thương trên người Tần Thiên, ngay lập tức, máu tươi liền đông lại.
Sau khi được rắc thuốc xong, trên người Tần Thiên đầy bột phấn vụn, tên nam tử đẹp trai bắt đầu dung cây bông xoa khắp các vết thương của Tần Thiên, sau đó lại dung băng vải băng bó cho Tần Thiên. Ít phút sau bộ dạng Tần Thiên không khác gì xác ướp.
- Đã xong, thật là một tác phẩm nghệ thuật mà. Tên nam tử đẹp trai sau khi băng bó cho Tần Thiên liền đắc ý nói.