Tần Thiên vừa nhìn thấy kiếm khí bắn ra, lập tức né tránh, bảo vệ chính mình mới quan trọng, giết chết tên Hà Vũ Hận thì lúc nào không được.
Hà Vũ Hận cũng nhờ vậy mà thừa cơ né tránh một kiếm của Tần Thiên, giữ lại được cái mạng của mình, cảnh giác nhìn Tần Thiên.
Lúc bắt đầu hắn ỷ vào sự vượt trội năng lực Hai Sao cấp bốn không ngờ vừa tiến công thì Tần Thiên cũng tăng lên cùng cấp độ.
Trong lòng hắn có chút nghi ngờ, không biết Tần Thiên có hay không tăng lên Hai Sao cấp năm.
Người xem xung quanh rối rít nghị luận, tất cả đều không nghĩ tới tên tiểu tử này mạnh nhuw vậy, chỉ một chút nữa đã chém chết Hà Vũ Hận.
Tần Thiên rốt cuộc thực lực bao nhiêu, mạnh mẽ như thế nào cũng là điều khiến họ tò mò.
- Thật là mạnh, có lẽ hắn không chỉ ở cấp độ này. Một tên đệ tử cổ võ trẻ tuổi cầm trọng kiếm nói.
- Rất mạnh sao? Cô gái đứng bên cạnh nói.
- Chờ hắn đánh xong chúng ta sẽ biết kết quả. Tên đệ tử cổ võ trẻ có chút hưng phấn trong mắt nhìn Tần Thiên, không biết đang suy nghĩ gì.
Hai người Tần Thiên vẫn đang đứng tại chỗ, cả hai nãy giờ chưa hề động thủ. Hà Vũ Hận mặc dù rất muốn giết Tần Thiên nhưng giây phút này cũng không dám chủ động động thủ. Vừa rồi súy chút nữa hắn đã bị giết chết, làm cho sự cảnh giác của hắn nâng lên cao.
- Thế nào, sợ rồi sao, không dám tấn công sao!! Tần Thiên nhìn Hà Vũ Hận khiêu khích.
- Có bản lĩnh người tấn công ta xem. Hà Vũ hận nhìn Tần Thiên đáp trả.
- Xì
Những khán giả vây xung quanh nhìn Hà Vũ Hận liền tỏ vẻ khinh bỉ, vừa nãy còn lớn tiếng mạnh mẽ đòi giết Tần Thiên, không ngờ bây giờ lại trở thành một con rùa rụt cổ.
Hà Vũ Hận bị người xung quay chế giễu, sắc mặt đỏ bừng lên, nhưng vẫn bảo trì trạng thái không tấn công.
- Nếu người không có lá gan tấn công, vậy để ta tới giết người vậy. Tần Thiên nói.
Tiếng nói vừa dứt, cả người bay tới, trong chớp mắt sất khi đáng sợ dữ dội. Những người bên ngoài cũng cảm nhận được một cỗ hàn khí, nhìn Tần Thiên không khác gì một ác ma.
Tất cả đều bị sát khí của Tần Thiên làm sợ hãi, thầm kêu “tại sao một thanh niên hơn hai mươi mà sát khi nặng như vậy.”
Hà Vũ Hận thấy Tần Thiên tần công, cũng lập tức đánh ra một bộ quyền, tốc độ cực nhanh, chuẩn bị nghênh đón thế công của Tần Thiên.
Hai tay gã lóe sáng tung ra một quyền mang theo năng lực khủng khiếp.
- Chết đi. Hà Vũ Hận phẫn nộ quát.
Chiêu thức vừa tung ra chính là công kích mạnh nhất của gã, hai đấm hướng đến Tần Thiên giết tới, hai đạo bạch sắc từ hai đấm của Hà Vũ Hận cũng bay ra.
Hai đấm vừa tung ra, Hà Vũ Hận lại thu tay, ngay sau đó gã lấy ra hai thanh phi kiếm cũng bắn tới Tần Thiên.
Tần Thiên cầm trong tay Thanh Đồng kiếm nhưng cũng không tính đối mặt với hai đạo bạch sắc Hà Vũ Hận tung ra, mà lập tức thuấn di né tránh, biến mất ngay trước mắt Hà Vũ Hận.
Hai quyền bạch sắc của Hà Vũ Hận đánh vào khoảng không, làm nổ tung đất cát phía trước. Hai thanh phi kiếm theo sau cũng bay thằng hướng đối diện. May mà những khán giả xung quanh kịp thời né tránh.
- Đậu xanh nhà nó, đánh nhau không đánh lại đánh loạn thế à. Người suýt bị phi kiếm đánh trúng hô to mắng chửi.
Hà Vũ Hận không có thời gian quan tâm chiêu thức mình đánh hụt gây ra hậu quả gì, bởi vì hắn vô cùng hoảng sợ, không ngờ Tần Thiến lại biến mất né tránh chiêu công kích mạnh nhất của mình. Tần Thiên sau đó lập tức xuất hiện từ bên trái gã, chiến kiếm hướng đầu gã mà chém.
Hà Vũ Hận vừa phát hiện, sợ hãi lùi về bên phải né tránh. Không ngờ bị Tần Thiên vung chân đạp thẳng vào người.
- Á….
Hà Vũ Hận do né tránh vội vàng cũng không kịp xoay trở, liền dính một đạp trực tiếp bay ra ngoài.
Hà Vũ Hận phun một ngụm máu tươi, Tần Thiên cầm Thanh Đồng kiếm, thuấn di cực nhanh tới trước mặt gã, hướng đầu gã mà chém xuống.
Mọi người cũng không theo kịp diễn biến, Tần Thiên không ngờ lại nhanh chóng đánh ngã Hà Vũ Hận như vậy, khiến gã vô lực hoàn thủ.
Tần Thiên một kiếm chém mạnh xuống, không ngờ lại chém hụt. Hà Vũ Hận trong giây phút sinh tử đã dùng toàn bộ lực lượng của mình để thoát hiểm, nhưng hậu quả cũng khiến gã bị nội thương.
Dù né được, gã vẫn còn chưa kịp đứng vững, Tần Thiên tiếp tục công kích, một cước đá ngay bụng gã, khiến gã ói cả mật xanh.
Tần Thiên không hề dừng tay, liền tung liên hoàn cước lên Hà Vũ Hận, khiến gã bay thẳng lên trên không rồi ngã xuống mặt đất.
Tần Thiên lại tiếp tục dẫm lên mặt Hà Vũ Hận.
- Còn muốn đánh không? Tần Thiên kề kiếm ngay sát cổ Hà Vũ Hận lạnh lùng nói.
Giờ phút này, Hà Vũ Hận hoàn toàn tuyệt vọng, rõ ràng thực lực gã và Tần Thiên ngang nhau, không ngờ lại bị Tần Thiên lăng nhục, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
- Ta không phục, ta không phục. Hà Vũ Hận giận dữ kêu lên.
Đột nhiên Hà Vũ Hận trực tiếp chụp lấy mũi kiếm của Tần Thiên, toàn lực vung người lên đá, Tần Thiên chủ quân không phòng bị liền bị trúng một cước lảo đảo.
- Ta phải giết người, người là ngừoi đầu tiên khiến ta nhục nhã như vậy. Hà Vũ Hận miệng đầy máu tươi nói.
Trong tay gã xuất hiện một viên thuốc màu vàng, rồi trực tiếp bỏ vào miệng.
- Sư huynh đừng !! Sư đệ Hà Vũ Hận thấy gã nuốt viên thuốc sợ hãi kêu lên nhưng đã quá muộn.
Trong nháy mắt, thực lực Hà Vũ Hận tăng lên chóng mặt, trực tiếp tiến đến Hai Sao cấp năm, vẫn còn tiếp tục tăng lên đến tận Hai Sao cấp bảy mới có dấu hiệu ngừng lại.
- Tên Hà Vũ Hận vừa ăn gì, sao thực lực có thể cường đại nhanh như vậy? Có người kinh hãi nói,
- Hình như là Nga Mi Quy Nguyên Đan. Đan dược có thể làm cho người ta trong nháy mắt tăng lên ba cấp. Có người giải thích.
- Có cả loại đan dược này sao, đây chẳng phải đang dược vô địch sao?
- Sẽ không đâu, đan dược này nghe nói có thời gian hạn chế, chưa kể còn để lại di chứng. Sử dụng nó ba ngày sau không thể nào nhúc nhích được không khác gì phế nhân. Có người giải thích.
Nhưng gã kia cũng chỉ biết một mà không biết hai, phục dụng Quy Nguyên Đan này còn di chứng nghiêm trọng hơn nữa, nửa năm đầu không thể khôi phục trạng thái, vì đây là đan dược tiêu hao bổn nguyên, võ giả nếu bị tiêu hao bổn nguyên tại đan điền tương đương với chết. Cho nên Quy Nguyên Đan là thuốc cấm của phái Nga Mi, không phải bất đắc dĩ tuyệt đối không xài.
Nhưng mặc kệ những chuyện đó, Hà Vũ Hận giờ đã giận quá mất khôn, không giết được Tần Thiên gã không cam lòng. Dù trả bất cứ giá nào gã cũng quyết tâm thực hiện.
- Đậu xanh, tên này xài xuân dược sao? Tần Thiên kinh hãi nói.
Nghe Tần Thiên kêu lên, bốn phía xung quanh xíu chút nữa té ngã vì sặc, có ngừoi nói đùa như vậy sao.