Mục lục
Sống Cùng Biểu Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thiên vừa nói xong, trong nháy mắt, sắc mặt của đám người đại gia tộc vô cùng khó coi, lại bị Tần Thiên nhục mạ trước mặt mọi người, mặt mũi bọn họ coi như vứt hết, đây là vô cùng trần trụi. Trắng trợn bẽ mặt, đám người nhất thời giận dữ kêu la...

- Ngươi nói gì, lại dám chửi gia tộc chúng ta, muốn chết sao!

- Tiểu tử, có tin ta hay không giết ngươi!

- Muốn chết!

Các đại gia tộc người lập tức phản kích, ùa qua muốn đánh chết Tần Thiên.

“Oanh!”

Trong nháy mắt, một cổ khí thế vô cùng cường đại vô càn quét xung quanh, uy áp kinh khủng trải dài từng góc nhà thi đấu, nhất thời đám người đang kêu gào an phận ngồi về chỗ.

- Hừ! Mấy đại gia tộc các ngươi đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ, rõ ràng các ngươi nhục mạ hắn trước, Tần Thiên bất quá mắng trả mà thôi, các ngươi muốn động thủ với hắn, thì cứ thử làm đi, ta xem xem ai dám!

Tiêu Du đứng ở trên đài chủ tịch lạnh lùng quát lên, uy áp của cao thủ tỏa ra làm cho đám người bên dưới khó mà chịu nổi, trong nháy mắt xung quanh đều im lặng, không có một ai dám nói gì.

- Hừ! Tranh tài tiếp tục, ai dám làm loạn đừng trách ta không khách khí!

Tiêu Du lạnh lùng quát lên, thong thả ngồi vào chỗ của mình.

Lúc này trong lòng đám người đại gia tộc cực kỳ tức giận, nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể ở trong lòng nguyền rủa Tiêu Du và Tần Thiên chết 7749 lần.

Đám người Triệu Chỉ Nhược thấy Tần Thiên đáp ứng, nhất thời ngây dại, nhưng các nàng biết, một khi Tần Thiên đáp ứng, cũng không thể thay đổi, chỉ có thể cầu nguyện cho hắn bình an vô sự.

Sở Văn Long thấy Tần Thiên đáp ứng, cũng chỉ có thể chấp nhận, ngồi xuống than thở.

Mấy tên trưởng lão đại gia tộc lại cực kỳ vui mừng, rốt cục có thể giết được Tần Thiên rồi.

Vị trọng tài rất nhanh liền đã đem sinh tử ước cầm ra , Kim Khắc Cường nhanh chóng kí, sợ Tần Thiên đổi ý , không ngừng thúc giục Tần Thiên ký hợp đồng.

- Cút ngay, đừng có ở bên cạnh ta sủa loạn!

Tần Thiên khinh thường nhìn Kim Khắc Cường, sau đó ký tên vào.

“Hừ! Ta nhịn, đợi ngươi chết rồi nói gì cũng được!

Trong lòng Kim Khắc Cường thầm nghĩ.

- Tần Thiên!

Dịch lão ở một bên hô, ý bảo hắn đi qua, Tần Thiên lập tức đi tới, Dịch lão cầm tay Tần Thiên, tranh thủ nhét một vật nhỏ vào tay hắn.

- Cố gắng lên, đánh không lại thì uống vào, yên tâm, không có bất kỳ tác dụng phụ!

Dịch lão nhìn Tần Thiên nói, vỗ bả vai Tần Thiên vài cái, ngay sau đó xoay người rời đi, Tần Thiên nhanh chóng đem đồ vật này cất vào trong người, trở lại chiến trường.

- Có muốn viết di thư hay không, ta cho ngươi mười phút chuẩn bị hậu sự!

Kim Khắc Cường nhìn Tần Thiên bộ dáng vô cùng đắc ý.

- Ta có một người bạn bán quan tài, ngươi chết ta có thể free ngươi một bộ!

Tần Thiên thản nhiên nói, sắc mặt Kim Khắc Cường nhất thời trầm xuống.

- Hừ! Ngươi đã kiêu ngạo như vậy, gắng mà giữ đó, tí nữa đừng có van xin ta tha mạng!

Kim Khắc Cường nói dứt lời lập tức chuẩn bị tư thế chiến đấu, trong nháy mắt chiến lực hai sao cấp sáu được thích phóng ra ngoài, phút chốc khiến mọi người xung quanh náo động, dưới đài mọi người sợ hãi nhìn, Kim Khắc Cường thấy phản ứng của mọi người, trong lòng cực kỳ đắc ý.

Tần Thiên nhìn thấy tên kia đã chuẩn bị chiến đấu, cũng phóng thích ra chiến lực kém Kim Khắc Cường một bậc, điều này làm cho Kim Khắc Cường càng thêm đắc ý, người ở dưới đài rối rít nhìn Tần Thiên, phần lớn người đều nghĩ hắn xong đời rồi.

- Sư huynh, ngươi nói xem tại sao hắn lại ngu như vậy , biết rõ đánh không lại còn dám kí sinh tử ước!

Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Hiên Viên Thác bên cạnh không hiểu lắm.

- Muội làm sao biết được hắn đánh không lại!

Hiên Viên Thác hỏi ngược lại Hiên Viên Phiêu Nhi, hắn cũng không thấy Tần Thiên có khả năng thua Kim Khắc Cường, hắn nghĩ là Tần Thiên đang giả trư ăn cọp.

- À... Tại, ta xem khí thế của hắn không bằng Kim Khắc Cường, chẳng lẽ không đúng sao!

Hiên Viên Phiêu Nhi suy nghĩ một chút nói, Hiên Viên Thác cũng không nói nữa, mà là lẳng lặng nhìn trận tranh tài.

Trên sân, khí thế hai người cũng đã lên đến đỉnh điểm rồi, Kim Khắc Cường muốn giết Tần Thiên còn Tần Thiên cũng muốn giết hắn, hai người chỉ đợi xuất thủ mà thôi, đột nhiên hắn vọt tới tới Tần Thiên, một quyền đấm ra, chiến lực kinh khủng trong nháy mắt bộc phát, một ánh sáng chói lóa phất ra, quả đấm của Kim Khắc Cường giống như tiểu mặt trời vậy, khiến đối thủ mở mắt không ra.

- Chết đi!

Kim Khắc Cường quát to, trong nháy mắt bộc phát ra chiến lực mạnh nhất.

Tần Thiên thấy Kim Khắc Cường đã đánh tới, cũng không cùng hắn đối cứng, trong nháy mắt liền tránh ra, né sang một bên, tìm cơ hội phản đòn, mặc dù Tần trời hoàn toàn có thể trực tiếp cùng Kim Khắc Cường đối cứng, nhưng như vậy thì sẽ bại lộ thực lực của mình, cho nên Tần Thiên phải tránh Kim Khắc Cường ra.

- Hừ! Muốn chết!

Kim Khắc Cường thấy Tần Thiên muốn đánh lén mình, trong nháy mắt quả đấm của hắn chợt biến đổi phương hướng, lập tức xoay sang đấm về phía Tnầ Thiên, tốc độ nhanh quá làm cho Tần Thiên không kịp phản ứng, hắn không nghĩ tên này lại có tốc độ phản ứng nhanh như vậy, bất đắc dĩ, Tần Thiên đành nhanh chóng thối lui.

Nhưng công kích của Kim Khắc Cường quả thật không có chút nào hàm hồ, năng lực ừ cú đấm của Kim Sắc bộc phát ra, trong nháy mắt bay về phía Tần Thiên, làm cho Tần Thiên không còn cách nào tránh, lại không thể bại lộ thuấn di, chỉ có thể mạnh mẽ đỡ lấy.

“Oanh!”

Một tiếng vang thật lớn, cả người Tần Thiên trong nháy mắt bay ra ngoài, hai cánh tay mơ hồ có chút đau đớn, nhưng chẳng bị thương tổn gì, chẳng qua y phục bị đánh nát mà thôi.

Mấy nữ nhân của hắn đứng bên dưới nhìn Tần Thiên bị đánh bay, không khỏi ôm lấy nhau, vô cùng lo lắng.

Sở Văn Long càng thêm lo lắng đứng lên.

“Hưu!”

Một chiêu của Kim Khắc Cường đắc thủ, lập tức hắn thừa thắng mà xông lên, đánh về phía Tần Thiên, khí thế ngập trời, kim quang trên người bắn ra bốn phía, giống như một con hoàng kim sư tử vậy, điên cuồng bay về phía Tần Thiên.

“Hưu!”

Tần Thiên tiếp tục lựa chọn tránh né, nhanh chóng lách trái lách phải né tránh, không dám đối mặt chiến đấu với Kim Khắc Cường.

Bất quá tốc độ của Kim Khắc Cường cũng không chậm, hơn nữa càng lúc càng nhanh, rất nhanh đuổi sau lưng Tần Thiên, hai tay liên tục tung đòn, từng cú đấm mạnh mẽ bay về phía Tần Thiên.

“Uống!”

Tần Thiên hét lớn một tiếng, lập tức dùng hai tay nghêng đón, không nghĩ tới chỉ vừa mới đụng phải mà thôi, Tần Thiên cảm thấy hai tay của mình đang đập vào tấm thép, đau muốn chết, lập tức nhanh chóng tránh ra.

- Hừ! Đây là kim cương bất hoại của Kim gia chúng ta, ngươi không thể gây thương tổn được cho ta đâu, chờ chết đi, ha ha ha...!

Kim Khắc Cường đắc ý cười to, tiếp tục đánh về phía Tần Thiên.

“Đậu mẹ, tại sao lại gặp thể loại này chứ, ông trời còn muốn để cho ta sống không!”

Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, nhanh chóng tránh né Kim Khắc Mộc, trong đầu nhanh chóng nghĩ biện pháp đối phó Kim Khắc Cường, để coi coi mình có thể xài phương pháp lần trước đánh Thổ Hào không....

- Hừ! Ngươi trốn không được đâu, đây là sinh tử chiến, ngươi tốt nhất nên quyết đấu đàng hoàng, không có thắng bại, chỉ có sống chết!

Kim Khắc Cường lạnh lùng nói.

Tần Thiên vừa nghe vậy, không khỏi ngẩn ra, đúng vậy, đây là sinh tử chiến, mình quên mẹ nó mất, lại còn tìm cách ném Kim Khắc Cường ra ngoài sân, xem ra phải bộc phát thực lực mới được, nếu không khó mà giết chết được Kim Khắc Cường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK