- Tôi là... Tôi là sợ anh nghe không hiểu, a... Tôi không thèm nghe anh nói nữa, một mình anh tự giải quyết cho tốt. Lăng Vũ cảm thấy nói thêm gì đi nữa thì cũng sẽ xảy ra chuyện, vội vàng xoay người vội vã rời đi, Tần Thiên ở phía sau nhìn Lăng Vũ, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, cái núi băng này cuối cùng cũng có ngày hòa tan rồi sao. Tần Thiên đột nhiên nhớ tới lời mẹ Lăng Vũ nói, xem ra muốn gả Lăng Vũ ra ngoài. Nhưng ngay sau đó,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.