Mị Ảnh nhìn thấy Thiên Tường cùng với Thiên Dực đã đi khỏi, lập tức cảm giác có chút không được tự nhiên. Cô ấy đứng ở nơi đó, cảm giác hoàn toàn đã không còn loại khí phách hung hăng càn quấy như ngày xưa, trông giống như một cô gái nhỏ mới từ trong núi đi đến thành phố lớn, bộ dạng không biết làm sao. - Đứng đấy làm gì, ngồi xuống, ăn cơm đi! Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, sau đó một tay kéo lấy cô ấy, đặt cô ấy ngồi ở trên ghế bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.