Mục lục
Sống Cùng Biểu Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Phong Tử, đừng tới đây.

Tần Thiên vừa quay đầu thấy Phong Tử lao tới, ngay lập tức hét lên. Phong Tử thực không phải đối thủ của những người này.

Chẳng qua đã trễ, Phong Tử vừa xông đến, một tên cổ võ giả nhanh chóng xoay người, hung hăng đá một cước lên người Phong Tử

-bịch!

- A!

Lập tức, Phong Tử hét thảm một tiếng, cả người bay qua cái bàn, đập vào tủ đựng rượu

Lập tức, lượng lớn rượu tây giáng xuống, toàn bộ đập lên người Phong Tử.

Phong Tử nhổ máu trong miệng, ngực cảm thấy đau nhói, hô hấp khó khăn. Hắn cảm giác giống như sắp bước vào quan tài vậy.

- Phong Tử.

Tần Thiên hét lớn.

- Hưu!

Lúc này, hai tên cổ võ cầm dao găm đi trước mặt Tần Thiên, hướng tới yết hầu găm vào.

- A!

Tần Thiên lập tức biến mất trước mắt hai người. Sau một khắc, liền xuất hiện phía bên kia cái bàn, tên kia nhìn tốc độ kinh khủng của Tần Thiên, không khỏi kinh hãi.

- Phong Tử! Phong Tử!

Tần Thiên nhảy vào bên trong quầy bar, thấy miệng Phong Tử đầy màu, nhất thời kinh hãi, vội vàng vươn tay đem hắn bế lên.

- Phong Tử! Phong Tử, mày làm sao vậy?

Tần Thiên nhìn Phong Tử dùng sức vuốt mặt của hắn, khẩn trương hô lớn.

- không sao!

Phong Tử khó khăn nói, vừa nói xong, kịch liệt ho khan. Tần Thiên nhìn lồng ngực của hắn, xương sườn đã bị gãy, lại còn bị nội thương nữa.

- Con mẹ nó. Đừng nhắm mắt , không được chết.

Tần Thiên nhìn Phong Tử hô. Đặt hắn nằm trên mặt đất, sau đó đứng lên.

- Khốn khiếp, dám đả thương huynh đệ của tao, bọn mày không chết, tao không làm người.

Tần Thiên giận dữ hét lên, cả người bộc phát một cỗ khí thế cường đại. Ngay lập tức, hồng quang trong mắt chớp động, một cỗ sát khí không gì bì nổi từ trên người Tần Thiên phát ra, mùi máu tươi nồng đậm từ trên người Tần Thiên tản ra. Phía sau Tần Thiên đột nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh, mơ hồ có thể thấy đó là mấy xác chết, có người, có động vật.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong sân bị biểu hiện của Tần Thiên làm cho giật mình. Ngay cả Chu Dịch âm dương quái khí rất chi là bình tĩnh cũng phải dừng đọc sách, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Tần Thiên.

- Cả lũ chúng mày đều phải chết.

Tần thên nhìn bọn chúng cắn răng nói. Trong giọng nói không có một chút cảm tình, như ác ma từ Cửu U Địa Ngục.

- Oanh!

Tần Thiên trực tiếp nhảy lên, đáp thật mạnh xuống quầy bar, làm cho quầy bar gần như nứt toạc.

- Giết hắn đi.

Tên chột chỉ vào Tần Thiên quát lên. Lập tức, năm tên võ giả nhanh chóng lao tới tần thiên. Riêng hắn lại không động thủ, ánh mắt nhìn tên âm dương thư sinh, lộ vẻ rất kiêng kỵ.

- Chết.

Tần Thiên giận dữ quát một tiếng. Lập tức đem lực lượng toàn thân bạo phát, khí thế đề thăng tới cực điểm. Sát khí đáng sợ cùng mùi máu tươi nhanh chóng bao phủ. Nhất thời, cả đám có cảm giác mê muội, một loại ác cảm từ đáy lòng bừng lên, giống như vô số máu tươi tràn vào miệng.

- Hưu!

Tần Thiên trong nháy mắt từ trên quầy Bar biến mất. Một khắc sau liền hiện ra trước mặt năm cổ võ giả, bàn tay đầy máu, chém xuống đầu một tên cổ võ.

- Không tốt.

Tên chột thấy vậy, nhất thời kinh hãi, nhưng đã quá trễ.

- Chết.

Tần Thiên hét một tiếng, khảm đao trong tay hung hăng chém tên võ giả ở giữa. Tên này bị sát khí trên người Tần Thiên ảnh hưởng, nhất thời không ý thức được nguy hiểm, cho nên Tần Thiên đã thuận lợi chém chết hắn.

- Hưu.

Khảm đao chém vào từ cổ tên võ giả xuống, trực tiếp đem người hắn chia làm hai nửa. Trong nháy mắt, máu tươi vẩy đầy người Tần Thiên. Nội tạng trong người hắn như bị tiêu chảy, ào ào rơi đầy đất, thậm chí trên khảm đao còn vương quả tim đang nhảy lên thình thịch.

- Muốn chết.

Tên mắt chột kia giận dữ nói. Mạnh mẽ lao tới Tần Thiên, chủy thủ sắc bén trong tay phát ra hàn quang chói mắt.

- Mày mới phải chết.

Tần Thiên phẫn nộ quát, tay phải xiết chặt. Ngay lập tức biến mất tại chỗ, đánh về phía tên hải tặc. Sau một khắc, lại hiện ra trước mặt một tên cổ võ, giờ phút này, chỉ còn lại bốn tên cổ võ. Bọn chúng đã nhận thấy nguy hiển, mạnh mẽ khắc chế choáng váng đầu óc, thấy Tần Thiên đánh tới, lập tức lắc mình né tránh.

Nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể so với Tần Thiên. Tần Thiên đã quyết tâm giết chết hắn, bất kể hắn trốn thế nào, cũng đều phí công vô ích.

- Hưu.

- A.

Tên cổ võ kia đã chậm một bước, cánh tay trái trực tiếp bị Tần Thiên chặt đứt, rơi trên mặt đất. Nhất thời lực chiến đấu giảm đi, Tần Thiên thừa cơ xông lên, khảm đao lại một lần nữa hướng đầu hắn chém tới.

Mà lúc này, tên hải tặc chột kia và những tên đã chạy đến. Tần Thiên lập tức vận dụng thuấn di, hiện ra phía trước một tên cổ võ, bắt lấy hắn ném về phía bốn tên đang lao đến.

Nhất thời, công kích của bốn tên kia hơi chậm lại. Mà Tần Thiên nhân cơ hội lao đến, cả người nhảy lên, một tay giơ khảm đao lên, hướng tên bị mình ném hung hăng chém xuống.

- hưu

Tên võ giả vừa được đỡ lấy, còn chưa kịp phản ứng liền bị Tần Thiên một đao chém thành hai đoạn. Lập tức tử vong.

Mà Tần Thiên, một đao giết địch, không chút lùi bước. Mà tiếp tục tần công, khảm đao trong tay mạnh mẽ quét ngang, lập tức hai tên bên cạnh còn đang ngẩn người đã bị chém.

- Á

Nhất thời, một tên tránh được, nhưng tên thứ hai lại bị khảm đao gọt mất một phần sáu cái đầu, chưa lập tức chết luôn, máu tuôn như suố, thật giống như bia tràn từ trong chai ra. Tên này lập tức ngã xuống đất, nào cũng chảy ra, nằm trên mặt đất kêu thảm thiết.

- Chết mẹ mài đi.

Vừa lúc đó, tên hải tặc xung phong liều chết đến trước mặt Tần Thiên. Tốc độ của hắn nhanh tới cực hạn, gần như Tần Thiên dùng thuấn di. Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng, hắn đã hiện ra, tay trái cầm chủy thủ sắc bén cách cổ họng Tần Thiên chỉ vài milimet.

Ngay lúc đó, hai tên cổ võ còn lại từ hai phía trước và mặt bên lao tới, chủy thủ hai người cách Tần Thiên chừng mười milimet, chưa đâm vào Tần Thiên. Tần Thiên cảm thấy một cỗ sát khí sắc bén.

Chương 263 vô đề

- Chết đi.

Tên hải tặc lạnh lùng nói, tốc độ tới cực hạn. Trong nháy mắt, chủy thủ sắc bén cứa vào cổ Tần Thiên. Cùng lúc đó, hai cái khác đều hướng tới bụng và tim của hắn.

Nhưng lại không có bất kỳ hình ảnh máu tươi nà, hơn nữa còn không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tần Thiên. Tần Thiên ở trước mặt hắn dần dần phai nhạt, sau đó hoàn toàn biến mất.

- Cẩn thận.

Tên hải tặc lập tức hướng về hai tên kia hô lớn, biểu hiện cực kỳ hoảng sợ.

- Hưu.

- A!

Hắn vừa dứt lời, ngay lập tức tên cổ võ giả trước mặt hắn bị rơi đầu, máu tươi lập tức vẩy lên mặt hắn. Mà vẫn không thấy Tần Thiên đâu, trên mặt tên cổ võ giả này còn hiện rõ vẻ nghi hoặc, không rõ mình chết thế nào.

Sau một khắc, lại một tên cổ võ giả khác cũng chết thảm, bị khảm đao của Tần Thiên từ trên bả vai chém xuống, trực tiếp biến thành hai đoạn, máu cùng nội tạng rơi đầy xuống đất. Tên cổ võ này cũng không rõ mình làm sao mà chết.

Mà Tần Thiên lúc này vẫn chưa xuất hiện.

Tên hải tặc kinh hãi lui về phía sau. Tìm kiếm tung tích của Tần Thiên, cuối cùng cách đó không xa, nơi đó truyền ra ba động của một cỗ năng lượng. Hơn nữa, trên mặt đất còn có một ít máu, không ngừng nhỏ xuống.

Mà giờ phút này, Tần Thiên đang từ từ lộ diện. Khảm đao trong tay vẫn rỉ từng giọt máu, sắc mặt trắng bệch. Trong mắt quang mang đỏ tươi lóe lên, trong tay cầm bảy tám viên nội đan của lang yêu nhanh chóng hấp thu, khôi phục năng lượng trong đan điền. Vừa rồi, Tần Thiên vừa thuấn di lại vừa ẩn thân nên đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, phải mau chóng phục hồi.

Giờ phút này, Âm dương thư sinh trong góc cũng không bình tĩnh nổi. Tần Thiên có thể ẩn thân, loại năng lực này thật quá đáng sợ, đúng là ‘quái vật’.

- Mày có ẩn thân.

Tên hải tặc hoảng sợ nhìn Tần Thiên nói.

Tần Thiên không đáp lại, nhanh chóng đưa tay hấp thu toàn bộ nội đan lang yêu, đã khôi phục lại bảy thành thực lực.

- Hừ! bới sàm ngôn đi, đến đây.

Tần Thiên nhìn tên hải tặc lạnh lùng nói. Trực tiếp lao tới chỗ hắn, năng lực của hắn bị bại lộ, nhất định phải nhanh chóng giải quyết tên này mới được

Nhìn thấy Tần Thiên lao tới tên hải tặc lập tức cảnh giác. Mới vừa rồi hắn có chút xem thường Tần Thiên, nhưng hiện tại hắn như lâm đại địch.

- Chết.

Tần Thiên giận dữ rống lên. Hai mắt đỏ như máu, năng lượng toàn bộ bị hắn điều động, chiến lực đạt đến cực hạn

Trong nháy mắt, hai người nhanh chóng giao chiến. cả người Tần Thiên giống như nổi điên, khảm đao trong tay điên cuồng chém, trong lúc nhất thời hỉa tặc phải liên tục lui về phía sau.

.

-

- Lách cách.

Khảm đao hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng va chạm chói tai. Trong nháy mắt, tia lửa văng khắp nơi, hai người đều dùng toàn lực công kích đối phương, nhưng lại không chiếm được một chút tiện nghi nào.

Tần Thiên lợi dụng ưu thế về tốc độ của mình, không ngừng từ chung quanh công tới. Nhưng bởi vì hải tặc biết Tần Thiên lợi hại, cho nên Tần Thiên cũng không chiếm quá nhiều tiện nghi.

- A! Đi chết đi.

Tần Thiên gầm lên, bộc phát lực lường toàn thân đánh về phía kẻ địch. Thân ảnh trong nháy mắt biến mất làm đối thủ của mình lập tức kinh hãi, nhanh chóng bay ngược về phía sau. Mà Tần Thiên lợi dụng ẩn hình cả người biến mất không thấy đâu, lặng lẽ đánh tới

- Muốn chết.

Tên hải tặc đã kịp nhận ra hơi thở của Tần Thiên, liền xoay người một cái, hung hăng bổ về phía sau.

- bành

Thanh âm va chạm vang lên, Tần Thiên lập tức hiện hình, sắc mặt trắng bệch. Ẩn hình cùng thuấn di dùng càng nhiều, năng lượng tiêu hao càng lớn, nên phải hiện hình, đem mấy viên nội đan cuối cùng lấy ra, chuẩn bị hấp thu.

- Hừ! Thì ra mày cũng chỉ có vậy.

Hắn đã nhìn ra, năng lượng của Tần Thiên tiêu hao rất lớn. Tần Thiên đang hấp thu năng lượng ngay trước mặt hắn, hắn tất nhiên không để cho Tần Thiên dễ dàng khôi phục như vậy được. cười lạnh một tiếng, lập tức lao đến đánh về phía Tần Thiên.

- Đi chết đi.

.

Tần Thiên vừa nhìn, lập tức đưa khảm đao lên chắn trước mặt.

-

Lập tức, Tần Thiên liên tiếp chấn lui vế phía sau. Còn chưa kịp phản ứng, liền bị đá cho một cước lên bụng, ngay lập tức cả người bay về phía đống thi thể, bụng đau đến đến co quắp.

Tên kia thừa cơ tiếp tục tấn công. Khảm đao trong tay đâm xuống Tần Thiên đang nằm dưới đất.

Tần Thiên lập tức cố nén đau đớn, từ trên mặt đất bật lên. Một đao hướng ra đón đòn chém tới .

Lại một tiếng khảm đao va vào nhau vang lên.

- Oanh!

Tên hải tặc hướng tới ngực Tần Thiên đá một cước. Trong nháy mắt, Tần Thiên trực tiếp bay lên, nặng nề đụng lên vách tường. Đầu đập vào tường lập tức choáng váng.

- Phốc!

Tần Thiên phun một ngụm máu trong miệng ra, bộ ngực kịch liệt đau đớn.

- Khụ khụ khụ…

, Tần Thiên kịch liệt ho khan, ho ra toàn máu. Vịn vào vách tường cố gắng đứng lên, một tay che ngực, sắc mặt trắng bệch, không có một tia huyết sắc, nhìn qua vô cùng thống khổ. Nhưng trong mắt Tần Thiên chớp động hồng quang, mơ hồ cả đôi mắt đều đỏ lên, làm cho Tần Thiên thoạt nhìn cực kỳ yêu dị.

- Hừ!

Tên kia nhìn Tần Thiên hừ lạnh một tiếng, lộ ra thần sắc cực kỳ khinh thường. Giơ khảm đao trong tay, từ từ đi tới phía Tần Thiên.

- A... A Thiên!

Phong Tử nằm ở quầy bar từ từ đứng lên, hai chống lên quầy bar, trong miệng tràn đầy máu tươi.

- Phong Tử

Tần Thiên nhìn Phong Tử hô một câu, nhất thời một ngụm máu tươi lại phun ra.

- Đúng là dai như đỉa, tốt lắm, vậy thì cùng chết đi.

.Hắn trực tiếp hướng về phía Phong Tử đi tới, một tay bắt Phong Tử, hung hăng ném tới Tần Thiên, chính xác đập lên người Tần Thiên, nhất thời hai người đều thổ ra máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK