Mục lục
Sống Cùng Biểu Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Tần Thiên trở lại quân khu, rất nhanh đã trở lại biệt thư, Dịch lão cũng trở lại hồi báo tình hình chiến đấu...

Tần Thiên cùng với Tiêu Du trở lại biệt thự, bước vào thì thấy hai nàng đang ở trong phòng xem ti vi, căn bản không biết chuyện Tần Thiên bị chặn giết, thấy Tần Thiên về, hai nàng đều hưng phấn rời khỏi ghế salon, Triệu Chỉ Nhược nhảy thẳng vào người Tần Thiên đánh tới, ôm hắn hung hăn hôn liên tục lên mặt hắn.

Sở Tương Tương thì khá căng thẳng, không to gan như vậy, chẳng qua đến gần Tần Thiên cũng bị hắn hôn mấy cái, sắc mặt hồng lên không dấu đi được.

Tiêu Du đưa Tần Thiên trở lại, mọi người đứng hàn huyên một chút, Tiêu Du liền rời đi.

Tần Thiên vẫn tò mò rốt cuộc công việc của Tiêu Du là làm cái gì, hắn tuyệt đối không tin Tiêu Du chỉ làm công chức bình thường ở công ty, bất quá Tiêu Du không muốn nói, Tần Thiên cũng không hỏi, nếu nàng không muốn cho hắn biết, hắn cũng không muốn tốn sức làm gì.

- Tần Thiên, ở chỗ này thật nhàm chán quá đi, chẳng hoạt động tay chân được gì, hay chúng ta đi đâu chơi đi!

Triệu Chỉ Nhược sống ở trong quân khu trừ lúc cùng Sở Tương Tương xem ti vi ra cũng không có chuyện gì làm, vô cùng nhàm chán, nàng muốn tìm một chút gì đó để giải trí.

- Đi ra ngoài hả... Bỏ đi!

Tần Thiên vội vàng khoát tay, mới vừa rồi suýt chút nữa bị người ta giết, còn muốn ra ngoài làm gì nữa, có khi vừa đi ra ngoài lại bị người ta đuổi giết thì thảm.

- Vậy kiếm gì chơi đi, ở đây chán lắm!

Triệu Chỉ Nhược ôm tay Tần Thiên quệt mồm nói.

- Vòng sau của cuộc thi bao giờ bắt đầu vậy?

Tần Thiên hỏi.

- Ngày mốt bắt đầu!

- Vậy chúng ta phải tranh thủ tu luyện đi chứ, không được ham chơi, đợi đến khi tranh tài kết thúc thì nàng muốn đi đâu cũng được!

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói, đưa tay ngắt mặt nàng một cái.

- Vậy cũng được!

Triệu Chỉ Nhược ngoan ngoãn gật đầu.

...

- Lão Sở lần này rat ay đúng là tàn nhẫn , thoáng cái giết biết bao nhiêu cao thủ của các gia tộc kia, đúng là làm người ta hả dạ, để xem mấy tên gia tộc kia còn dám kiêu ngạo nữa hay không!

Phùng Thiên Trường chắp tay sau lưng đi qua đi lên trong đại sảnh, trên mặt vô cùng cao hứng, chuyện Sở Văn Long giết các trưởng lão của đại gia tộc mặc dù rất bí ẩn, nhưng dựa vào thủ đoạn của các đại cự đầu, cũng không khó khăn để tìm mấy.

- Gia gia, chúng ta có nên giao hảo thật tốt với Tần Thiên không!

Phùng Thiên bên cạnh hỏi.

- Dĩ nhiên, Sở Văn Long vì Tần Thiên không tiếc đắc tội lục đại gia tộc, tương lai của Tần Thiên nhất định là gia người thừa kế của Tần không thể nghi ngờ nữa rồi, mặc dù hiện tại nhìn qua Tần gia rất hỗn loạn, nhưng một khi Tần lão gia tử đã lên tiếng rồi, việc Tần Thiên thừa kế Tần gia chính là chuyện chắc chắn rồi, hiện tại nhìn xem Tần Thiên có thực lực thừa kế được Tần gia hay không thôi

Phùng Trường Thiên từ từ nói, đặt lên trán, mắt hơi hí ra, dường như đang suy tư cái gì.

- Ta biết rồi, gia gia!

Phùng Thiên nhìn Phùng Trường Thiên gật đầu.

- Đi đi, vòng sau của cuộc thi sắp bắt đầu rồi, ngươi phải tập trung tu luyện đi, lần này xuất hiện rất nhiều cường thủ, đều ẩn tàng thực lực, cho nên ngươi đừng tưởng rằng xếp hạng dựa vào thực lực thực sự của họ, rất có khả năng xuất hiện thiên tài từ đâu đó chui ra, ngàn vạn không được phớt lờ!

Phùng Trường Thiên khoát tay áo về phía Phùng Thiên, ngay sau đó không để ý tới hắn nữa.

Phùng Thiên cũng rời đi.

...

“Thình thịch!”

Từng quyền của Tống Vũ đập lên bàn, lập tức đem bàn gỗ đập nát ra, máu tươi trên mu bàn tay chảy ròng ròng.

“Hắn vẫn còn sống sao, đúng là chó chết!”

Tống Vũ nổi giận lôi đình, tin tức Tần Thiên không chết hắn là người nghe đầu tiên, bởi vì người thi hành nhiệm vụ cũng là chiến hữu của hắn, cho nên hắn đã sớm biết về chuyện này.

Hắn không nghĩ Sở Văn Long lại bày ra một người đại cục trực tiếp tính toán gom một nhóm người toàn bộ vào, mà giết chết.

Mới vừa nghe được tin tức kia cả người Tống Vũ đều u mê, một tay mình dụ dỗ các đại gia tộc đi giết Tần Thiên lại trở thành mình giúp Sở Văn Long một vụ lớn sao, để cho Sở Văn Long có thể thuận lợi giết những kẻ có ý đồ giết Tần Thiên, để giảm bớt một phần nguy hiểm của Tần Thiên, tự mình tìm cách giết Tần Thiên lại thành giúp hắn.

“Mẹ nó, Tần Thiên, lần này ngươi tránh, ta cũng không ngươi còn có thể may mắn như vậy!”

Tống Vũ âm lãnh nói, cầm lấy bên cạnh một chén tựu một ngụm uống vào, mặt kệ vết thương trên bàn tay.

...

- Đại thiếu gia, ngươi đem bọn họ vào chỗ chết rồi!

Cửu thúc biến sắc nhìn Ngụy Khuê nói.

- Ừ, gia chủ cũng biết, ta nói cho hắn biết Tam đệ cùng Tứ đệ đi giết Tần Thiên kết quả bị Sở Văn Long giết, ngươi không cần phải lo!

Ngụy Khuê nhìn Cửu thúc từ từ nói.

- Ta hiểu!

Cửu thúc vội vàng nói, trong lòng cũng cũng nổi lên gợn sóng, không nghĩ tới Ngụy Khuê lại tàn độc như vậy, huynh đệ nhà mình vậy mà hắn cũng giết không tha, xem ra vị trí gia chủ lần này khó thoát khỏi tay hắn, chẳng qua không biết Ngụy Khuê có muốn động thủ với mình không, trong lòng Cửu thúc có chút lo lắn.

- Cửu thúc, ngươi yên tâm, ta đã đem chuyện này nói cho ngươi biết, tất nhiên coi ngươi là người của ta rồi, nếu không ta làm sao sẽ nói cho ngươi biết, đúng không!

Ngụy Khuê dường như nhìn ra được lo lắng trong lòng Cửu thúc, lập tức liền mở miệng an ủi một chút.

- Đúng vậy, thiếu gia, không có việc gì ta liền ra ngoài trước!

Cửu thúc nhìn Ngụy Khuê nói, nói xong liền xoay người rời đi.

...

Việc Sở Văn Long giết các đại gia tộc trưởng lão đã nhấc lên một đợt sóng ngầm mạnh mẽ, rất nhanh chuyện này dần lan ra, ai cũng biết ai cũng hiểu rồi, bất quá chỉ ngầm truyền chứ không ai dám thảo luận bên ngoài.

Các đại gia tộc ngậm bồ hòn làm ngọt, tức muốn chết nhưng lại không thể trả thù Sở Văn Long, không còn cách gì khác hơn là ngầm nghĩ biện pháp trả thù, mà các đại quân khu cũng thật cao hứng, những năm này mấy đại gia tộc vẫn áp bức bọn hắn, hiện tại Sở Văn Long hung hăng gõ mấy đại gia tộc một chút, những quân khu kia tất nhiên cao hứng.

Mà về phía Tần Thiên, ở bên trong đại sảnh hai nàng tiếp tục xem tivi, Tần Thiên thì trở về phòng khóa cửa, bước vào bên trong Thần Tàng tinh cầu, chuẩn bị tiến nhập chiến trường tu luyện, đem thực lực tăng lên.

“Ba Ba Ca, nàng muốn thức giấc rồi sao!”

Tần Thiên phát hiện cái kén trên người cô gái kia âm khí đã biến mất, giờ phút này cả người hô hấp ổn định, sắc mặt hồng thuận, nhìn lướt qua giống như đang ngủ say, hơn nữa tướng mạo thoạt nhìn so với trước càng thêm xinh đẹp, da thịt mịn giống như trứng gà vậy, tinh khiết hoàn mĩ, một thân tóc đen dài tỏa ra, nhàn nhạt sáng bóng, trên người tản ra một cổ năng lượng âm thuộc tính cường đại , đứng ở xa cũng có thể cảm giác được.

Tần Thiên phát hiện âm thuộc tính lại bị thân thể của hắn hấp dẫn, hút vào trong đan điền, chuyển thành năng lực, hơn nữa này so với linh khí trong thiên địa tốc độ càng thêm cường đại, làm cho Tần Thiên cực kỳ ngạc nhiên.

“Ba Ba Ca, tai sao những âm khí này lại gia tăng tu vi của ta!”

Tần Thiên ngạc nhiên nhìn Ba Ba Ca.

- Chủ nhân, bởi vì thân thể của nàng là cực âm chi thể, mà ngươi là Cửu Dương, hai loại này đều à biến dị thể chất, song phương trong cơ thể cực âm khí cùng Chí Dương khí đều có thể hấp thụ lẫn nhau, chuyển thành năng lực, nếu ngươi tiến hành song tu..., đem âm dương kết hợp, sẽ làm thực lực của hai tăng mạnh!

Ba Ba Ca nói.

“Song tu!”

Tần Thiên vừa nghe hai chữ này nhất thời hai mắt sáng lên.

- Vậy bao giờ nàng tỉnh lại ?

Tần Thiên tò mò hỏi, hướng Thần Tàng tinh cầu hỏi một chút về nàng, chuyện kia thật sự quá hấp dẫn đối với Tần Thiên.

- Hẳn là hai ngày nữa sẽ tỉnh lại!

Ba Ba Ca nói.

- Tốt lắm, ta đi trước khu thí luyện, chờ ta quay lại nàng chắc hẳn là nàng đã tỉnh!

Tần Thiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK