Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Nhạc Nhạc vèo một tiếng chạy trốn đi ra ngoài, nó đã đợi hồi lâu, nó hô to một tiếng:
“Hồ vương khai đạo......”
Một tiếng hô to, Long Vương sửng sốt, bỗng nhiên Tiểu Nhạc Nhạc xuất hiện.
Ánh mắt lão đảo qua Tiểu Hoan Hoan, nha đầu đáng chết, quả nhiên tiểu hồ ly ở trên người bé, bé lvẫn luôn đều đang gạt chính mình.
Hồ vương khai đạo, lúc trước lão cũng không thấy qua, đây là võ công Hồ vương tu luyện, chính là lão hồ ly cũng không dám vội vàng tu hành.
“Các ngươi cũng nhanh chóng đánh a......”
Tiểu Nhạc Nhạc nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch bọn họ, hô.
Một chiêu này, là chiêu số của vương giả, có tác dụng hô phong hoán vũ, cát bay đá chạy.
Nhất thời, trời đất tối tăm, bốn phía đều là uy áp của vương giả.
Long Vương chưa thấy qua chiêu số lợi hại như vậy, lão thầm nghĩ không tốt, nhưng thua như vậy cũng không đáng giá, trong lòng lão trải qua không cam lòng.
Không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng.
Ba người này, võ công cũng không tệ, kém cỏi duy nhất, chính là......
Thân mình lão bỗng nhiên run lên, biến thành bộ dáng rồng, chẳng qua lúc này đã gần như biến thành màu đen.
Đuôi rồng vung lên, trực tiếp bay về phía Tiểu Hoan Hoan.
Lúc này, ba người đều đánh Long Vương, ai nghĩ đến lão sẽ không tiếp chiêu thức của bọn họ, trực tiếp bay về phía Tiểu Hoan Hoan?
Lúc Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Nhạc Nhạc phát hiện, căn bản không kịp bay về phía Tiểu Hoan Hoan.
“Hoan Hoan, cẩn thận......”
“Hoan Hoan, cẩn thận a......”
Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Nhạc Nhạc đồng thời hô, khi mà Tiểu Hoan Hoan nghe được muốn trốn tránh, nhưng bé cũng không phải là đối thủ của Long Vương….
Mắt thấy Long Vương sẽ bắt được Tiểu Hoan Hoan, bỗng nhiên không trung bay qua một bóng dáng:
“Tiểu Hoan Hoan......”
Giọng nói này......
Ngay cả Uất Trì Tà Dịch lúc này đã thật trấn định, nhưng thời điểm nghe đến giọng nói này, vẫn chấn kinh một chút......
Đây là......
Đông Phương Ngữ Hinh?
Hinh Nhi của hắn sao?
Nhưng lúc này Hinh Nhi không phải đang hôn mê sao?
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không kịp cứu Tiểu Hoan Hoan, nàng lớn tiếng hô:
“Bình tĩnh...... lưới vô hình......”
Này......
Lưới vô hình, đây chính là lúc ở thời không kia học qua, cái này muốn lực lượng vài người mới có thể phát huy sức mạnh.
Một người, rất yếu.
“Lưới vô hình......”
Không trung nhiều hơn một tiếng la lên, Đông Phương Ngữ Hinh có chút ngạc nhiên, đây là mẫu thân cùng quốc sư ?
Công phu của một người, có lẽ không vây được Long Vương, nhưng ba người......
Thời điểm lúc học lưới này, bốn người sẽ phát huy đến mức tận cùng, nhưng hai người lực lượng, cũng thật không tệ.
Lúc này bọn họ ba người, uy lực kia......
Long Vương căn bản sẽ không đem tiểu xiếc này để vào mắt, lão trực tiếp không nhìn, chính là......
Thân mình bỗng nhiên không thể động.
Lão cái gì cũng không thấy được, nhưng thân mình chính là bị chói chặt.
Giống như, thật sự có lưới vây khốn lão vậy.
Cái này...
Cũng quá kinh khủng.
Lão làm sao lại không nghĩ tới, chính mình vậy mà cũng có thời điểm bị vây?
Nhân một cái chậm trễ này, Uất Trì Tà Dịch, Bạch Sử, cùng Tiểu Nhạc Nhạc công kích gào thét tới, ba người, ba cổ chân khí cực mạnh, đồng thời đánh tới trên người Long Vương, uy lực kia......
“A......”
Long Vương thực sự đã trúng một chút, Uất Trì Tà Dịch bọn họ không dám chậm trễ, tiếp tục công kích.
Long Vương giãy dụa, muốn thoát ra lưới này, chính là......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK