Như vậy nhất định sẽ không trụ được bao lâu, nói không chừng Đông Phương Ngữ Hinh sẽ khôi phục thần trí.
Không được, nàng không thể buông tha.
Đây là địch nhân lớn nhất của nàng, nếu như Đông Phương Ngữ Hinh chết vậy Uất Trì Tà Dịch sẽ thuộc về nàng .
Nàng sẽ là nữ nhân của Uất Trì Tà Dịch, sẽ trở thành thê tử của hắn
Chờ Tà Dịch thành đảo chủ, nàng liền trở thành nữ nhân tôn quý nhất Thiên Thương đảo.
Nghĩ vậy, ánh mắt Nhu Y bỗng nhiên lạnh lùng, nàng âm thầm vận khí, khóe miệng hơi hơi giật giật......
Một lúc sau, nàng bỗng nhiên mở miệng, một ngụm máu đỏ tươi phun ra.
Phương hướng máu kia , tạo thành một cái vòng tròng kim sắc.
Tà Dịch trong lòng căng thẳng, chết tiệt, Nhu Y này thế nhưng còn chưa hết hy vọng.
Nàng là cháu gái của tam trưởng lão, hắn không nghĩ muốn đuổi tận giết tuyệt nàng.
Lúc này nếu nàng buông tay, hắn có thể không động tới nàng.
Nhưng hôm nay......
Đây là...... Tâm khẩu chi huyết!
Dùng trận người, nếu lúc khí lực không đủ, hoặc là gặp phải cao thủ lợi hại, có thể dụng máu từ trái tim để tăng thêm uy lực cho trận pháp.
Nhưng , loại phương pháp này, rất tổn hại thân thể, nàng phun ra máu này, võ công của nàng, ít nhất sẽ phải giảm xuống ba thành......
Hơn nữa, muốn hảo hảo điều dưỡng, nhanh nhất cũng phải mất hơn mười ngày mới có khả năng khôi phục lại.
Nhu Y này, không muốn sống nữa sao?.
Tà Dịch biết tác dụng của tâm khẩu chi huyết, tự nhiên hắn liền không có khả năng để nàng rơi vào vòng tròn kim sắc kia......
Tay hắn bỗng nhiên tạo thành hình trảo, trực tiếp đem máu kia cấp hút lại.
“Thả nàng......”
Tà Dịch lạnh lùng nói xong, Nhu Y nhìn biện pháp này không được, muốn nàng buông tay, tuyệt đối không có khả năng.
“Không tha?”“
Xem ra nàng vẫn cố chấp không chịu thu tay lại, Tà Dịch cười lạnh nói:
“Vậy đừng trách ta không khách khí ......”
Hắn bỗng nhiên nâng tay lên, một cái chân khí màu đỏ nhạt hình cầu thẳng tắp đánh tới trên người Nhu Y .
Nhu Y vì khống chế trận pháp, đã tiêu hao rất nhiều công lực, hơn nữa vừa mới nàng còn dùng máu của mình, vậy hiện tại làm sao có thể ngăn cản được công kích của Tà Dịch ?
Thân thể của nàng cùng hình cầu chạm vào nhau, người thẳng tắp bị bay ra vài chục bước.
Bùm một tiếng té ngã trên mặt đất.
“Ngươi......”
Nàng bị thương không nhẹ, nàng biết Tà Dịch không có khả năng thương hại nàng, nàng thật tin tưởng, cho nên vừa mới nàng không có sợ hãi
Chính là, hiện thực thật tàn khốc......
“Vì sao? Ngươi vì cái nữ nhân kia, cũng dám đánh ta?”
Nàng không thể tin được nhìn Tà Dịch, trong mắt tràn đầy thương tâm, nước mắt.
“Ngươi cũng dám tổn hại nàng, muốn mệnh của nàng, ta vì sao không thể đánh ngươi”
Tà Dịch lãnh khốc nói:
“Xem ở phân thượng của tam trưởng lão, ta sẽ không muốn mạng của ngươi, nhưng......”
Hắn nhìn Nhu Y, thấp giọng nói:
“Ngươi dám tổn hại nàng như vậy, vậy để cho nàng nói xử trí ngươi đi...... Sư vương, đem nàng mang theo......”
Lời hắn nói vừa, một cái Hồng Mao sư tử bỗng nhiên hiện thân, nó cao ngạo đi đến bên người Nhu Y , nhưng không có lập tức mang nàng đi.
Đuôi nó đối với Nhu Y đảo qua, Nhu Y thân mình tựa như viên cầu lăn lên.
Lăn hết một vòng,ước chừng phải lăn tới ba mươi mấy vòng mới dừng lại......
“Âu......” Thân mình rốt cục không lăn được nữa, lục phủ ngũ tạng của Nhu Y sớm đã lệch khỏi vị trí, nàng quỳ rạp trên mặt đất hung hăng ói ra, xem nàng phun ra không sai biệt lắm , Sư vương mới chậm rì rì đi qua, há mồm ngậm lấy y phục của nàng, nhanh chóng đuổi theo đuổi Tà Dịch.
Mà ở thời điểm Nhu Y bị thương , mê hồn trận cũng đã được giải.
Bốn phía sương trắng tản ra, Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục dừng lại, không loạn đánh nữa.
Bất quá, thân mình nàng đã cực độ hư thoát, mềm yếu té ngã trên mặt đất, giống y như đã chết .