Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:..Lam Thiên..
“Ha ha, bổn vương biết...... chẳng qua là bổn vương có chút tò mò, ngươi đối với ai động tâm đây?”
“Ta...... Vương, trong lòng Yên Nhi cũng chỉ có một mình người......”
Đậu Yên Nhi thấp giọng nói xong, Long Vương lại ha ha cười:
“Kia...... Tề Sơ?”
Rốt cục, Long Vương cũng đã hỏi tới vấn đề này, trong lòng Đậu Yên Nhi càng thêm bất an , nàng suy nghĩ một chút xong mới cẩn thận nói:
“Vương, kỳ thật đi theo Tề Sơ, là Yên Nhi bị bức bách nên không còn cách nào khác......”
Đậu Yên Nhi đem chuyện Tề Sơ bức bách chính mình nói một lần, Long Vương nghe xong lại không tức giận, chỉ là im lặng suy nghĩ.
Long Vương này, nghĩ như thế nào ?
“Ý của ngươi là, ngươi chưa bao giờ thích qua Tề Sơ?”
Đậu Yên Nhi vội vàng gật đầu, nam nhân kia, cái gì cũng không thể cho chính mình, vậy nàng còn thích hắn để làm cái gì?
“Như vậy thì tốt ......”—
-----Truyện chỉ đăng tải tại Diễn Đàn Lê Qúy Đôn-----
“Hâm Nhi, hai ngày kế tiếp, khả năng tớ có chút bận......”
Vu Thiển Thiển bỗng nhiên nói, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn cô, không hiểu hỏi:
“Có nhiệm vụ sao??”
Cô trở về cũng được hơn một tháng rồi , tuy rằng cô vẫn luôn điều tra chuyện tình xuyên không, nhưng......
Loại sự tình này, giống như Vu Thiển Thiển bọn họ nói , bất quá chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Hoặc là, chỉ có trong tiểu thuyết mới có.
Mà chuyện của chính mình, cô cũng không cùng người khác nói, chuyện này nếu như nói ra ngoài, người không hiểu cô, nhất định sẽ cho rằng cô là người điên.
Cho nên......
Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, cô gần như không có một chút đầu mối nào.
Mà một tháng này, cô cũng biết tình huống của bọn họ.
Vài người bọn họ đã rất ít tiếp nhận nhiệm vụ .
Cái chức nghiệp kia, dù sao không phải là cả đời.
Nhưng hôm nay Vu Thiển Thiển thế nhưng lại nói bận, Đông Phương Ngữ Hinh theo thói quen liền cho là có nhiệm vụ.
“Ha ha, một lần mua bán cuối cùng, xong việc này , chúng ta đều liền rửa tay không làm nữa ......”
Vu Thiển Thiển chua sót cười, đây là một lần cuối cùng của bọn họ, cũng là một lần nguy hiểm nhất .
Nguy hiểm, luôn cùng tiền lời có quan hệ trực tiếp .
Bọn họ không sợ nguy hiểm, vì cuộc sống tốt đẹp về sau, Tiểu Lang đã quyết định tiếp nhận .
Bất quá, chỉ có bốn người bọn họ tham gia hành động.
Thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh tuy rằng đã phục hồi không sai biệt lắm , nhưng vẫn như cũ không được......
Cậu ấy cần tĩnh dưỡng, trên người cậu ấy cũng chưa có hoàn toàn khôi phục.
Hơn nữa, nằm ba năm , thân thủ này, cũng.....
Yếu đi rất nhiều, nếu là muốn khôi phục như thời điểm lúc trước, tối thiểu cũng phải tái luyện hơn nửa năm thời gian thì mới có thể .
“Thiển Thiển, không phải là gần đây các cậu đã không còn tiếp nhận cái loại chuyện làm ăn này nữa sao?”
Nghe thấy Vu Thiển Thiển nói một lần cuối cùng, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh không hiểu sao có chút bất an.
Đây là giác quan thứ sáu trong truyền thuyết , mà giác quan thứ sáu của cô, cơ hồ chưa có lần nào sai .
“Tớ...... Hâm Nhi, chúng tớ thầm nghĩ làm lần này......”
Vu Thiển Thiển không biết nên giải thích với Đông Phương Ngữ Hinh như thế nào, đây là vài người bọn họ cùng nhau quyết định.
“Được rồi, các cậu cẩn thận một chút......”
Đông Phương Ngữ Hinh biết ngăn cản không xong Vu Thiển Thiển, nhưng......
Cô sẽ giúp bọn họ .
Tuy rằng lúc này cô không thể giúp được gì, nhưng......
Tiểu Lang, đúng, cô phải tìm Tiểu Lang.
Tiểu Lang là đầu não của bọn họ, lời nói của Tiểu Lang, vài người bọn họ đều rất nghe lời .
Mà dự cảm của chính mình , cơ hồ vẫn luôn chưa có xảy ra sai lầm, mà bất an lần này......
Bọn họ đều là người thân nhất của chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không hi vọng bọn họ xảy ra chuyện gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK